Đại Học ⁂ Chap 55: Yen


Tiếng ve ở trong sân trường kêu to, buổi chiều ngồi ở lớp học trong nghe giảng nghe mệt rả rời, nhìn về phía ngoài cửa sổ, mặt trời vẫn mãnh liệt chiếu, lúc này có thể đổ xuống một trận mưa to thật tốt.

【 Hạ Mạt. 】 Nhàm chán nên gửi tin tức cho nàng.

【 Ngữ Yên… 】 Nhìn nàng trả lời, gục xuống bàn cười ngọt ngào.

【 Đột nhiên muốn được mưa to một trận, thật oi bức. 】 Chậm rãi cùng nàng gõ chữ.

【 Tớ bồi cậu. 】 Nàng trả lời rất đơn giản, nhưng chạm được vào lòng ta, cười khúc khích.

Thật vất vả chịu đựng đến khi tan lớp, lập tức thu thập xong sách vở đi tìm nàng.

Ở trên đường đi, nhìn thấy nàng ôm một quyển nhạc phổ màu đen dựa vào trên tường, cúi đầu nhỏ đá chân ngẩn người.

Thích nàng tới chờ ta, thích nhìn gò má của nàng cùng dáng vẻ an tĩnh, quần short nhỏ màu xanh phối hợp một chiếc áo thun cổ tròn tay ngắn, giày thể thao màu trắng, giản nhã, đẹp mắt.

“Chờ đã bao lâu?” Tiến lên khẽ ấn cánh tay nàng.

“Liền trong chốc lát, mặt cậu thế nào vậy? Có dấu.” Nàng bừng tỉnh đứng thẳng người.

“Giờ học chính trị thật là hết sức nhàm chán, tớ nằm ở trên bàn trộm ngủ trong chốc lát.” Sờ mặt, quả thật có dấu vết, cười đễu hướng nàng nhướng nhướng lông mày một chút.

“Ha! Mặt cậu bị đồ vật ép đến như vậy không cảm thấy đau sao? Tớ nghĩ dấu này sẽ lưu lại một đoạn thời gian cho xem.” Nàng đưa tay sờ mặt ta.

“Có thể khôi phục liền tốt, nếu như không khôi phục được không phải cậu sẽ chê tớ xấu?” Nắm tay nàng dắt đi.

“Nói càn! Cậu như thế nào tớ đều thích.” Ngón tay nàng đem ta dùng sức cầm một chút.

“Tớ chỉ thích cậu nói những lời này.” Thân mật vừa đi vừa dựa vào trên người nàng.

“Đúng rồi, cuối tuần bồi tớ đi mua âu phục cùng cà vạt chứ?” Nàng đột nhiên nói.

“Cà vạt hở?” Ta nghi ngờ thả chậm bước chân.

“Nói cho cậu một cái tin tốt, buổi hòa nhạc Jazz lần trước diễn xuất thật thành công, DK lại cho tớ nhận một buổi diễn xuất, vừa hát nhạc cổ điển lại nhạc Jazz, tuần tới bắt đầu tập luyện.” Nàng thật hưng phấn.

“Thật? Vậy thì tốt quá. Nhưng mà tại sao phải mặc âu phục và thắt cà vạt?” Thay nàng vui vẻ, nhưng mà trong lòng lại ích kỷ, suy nghĩ nàng nếu như nhận diễn xuất lại sẽ có ít thời gian bồi ta.

“Có thể phải cải biên một vài bài hát theo phong cách mới lạ một chút, bây giờ rất lưu hành thể loại như thế, không chỉ có tớ hát, còn có một nam sinh cùng hai cô gái, đến lúc đó chúng tớ sẽ còn hợp ca.” Nàng cười nói.

“Ừ! Tớ thật mong đợi nhìn ngắm cậu xuyên âu phục là bộ dạng thế nào, cuối tuần để cho mẹ dẫn chúng ta đến một cửa hiệu mai lâu đời, tay nghề của ông ấy tốt vô cùng.” Đột nhiên nghĩ tới, hơn nữa cũng có cơ hội để cho nàng cùng mẹ tiếp xúc nhiều, nhất cử lưỡng tiện.

“Được a! Vậy tớ trước thời hạn đi lấy tiền, đại khái dự tính cần bao nhiêu?” Nàng sảng khoái đáp ứng.

“Tớ mua cho cậu, chớ cự tuyệt, bây giờ cậu là bạn gái của tớ.” Biết nàng lại sẽ không đồng ý, trước tiên là nói như thế.

“… Được rồi! Cám ơn! Tớ nhận được chi phí diễn xuất thì cậu cũng đừng cùng tớ so đo, tớ muốn mời cậu ăn món thật ngon.” Lần này nàng không do dự nhiều nữa.

“Ừ! Một lời đã định.” Cùng nàng ngéo tay.

“Oa! Trời mưa.” Đột nhiên nghe có người nghị luận, chúng ta đồng thời nhìn ra ngoài, thật là trời mưa, hơn nữa càng rơi xuống càng lớn.

“Làm thế nào? Chúng mình có nên đợi mưa tạnh không?” Đứng ở trước cửa cao ốc trường học, nàng cười hỏi.

“Nếu như tớ nói tớ thật muốn dầm mưa thì sao?” Mỉm cười nhìn nàng.

“Còn chờ cái gì?” Nàng vừa nói xong thì nắm tay của ta chạy về phía trước, nghe tiếng kinh hô của các bạn học rơi ở sau lưng.

“A” Bị nước mưa đập vào người cảm giác thật là kích thích, chúng ta cùng nhau hướng về phía ký túc xá chạy, người khác nhìn cho là hai ta điên rồi, nhưng! Mặc kệ nó?! Liền là tự do phóng khoáng như vậy…

Quên mất là bởi vì dịp gì mà trường học muốn mở đại hội, buổi chiều hai giờ rưỡi, sinh viên các ban hệ năm nhất lục tục tìm vị trí ngồi tốt đầy cả khán phòng âm nhạc.

Cùng bạn học trò chuyện sau đó nhìn quanh tìm chỗ ngồi của nàng, nhìn thấy Tư Khiết, nhưng nàng không cùng cậu ấy chung một chỗ.

Không lâu sau nàng đi vào cửa nhạc thính, cùng hai bạn học nam vừa nói vừa cười, ánh mắt đi theo nàng đi, thưởng thức nhìn nàng, thích xem nàng cầm nhạc phổ mặc váy điềm tĩnh, nàng xuất hiện để cho ta sợ hãi.

Tư Khiết hướng bọn họ vẫy tay, bọn họ gạt ra hành lang từ từ đi, đột nhiên một vị nam sinh hai tay đặt ở trên bả vai nàng đặc biệt thân mật đi về trước đến gần nàng, nàng tự động tránh co rúc, xấu hổ mà cười, nhưng tay nam sinh kia vẫn không buông lỏng xuống.

Khóe miệng mím chặt, nội tâm nổi lên ưu tư nho nhỏ, nàng cùng nam sinh thân mật để cho ta dấy lên ghen tức, hai tay không tự chủ nắm chặt.

Nàng đứng ở vị trí của mình, nhìn chung quanh, nam sinh kéo nàng ngồi xuống nàng tỏ ý chờ một chút.

Ta biết nàng là muốn tìm ta, không cùng nàng vẫy tay, trong lòng suy nghĩ phúc hắc để cho nàng dùng “Bản lĩnh” tìm được ta.

Rất nhanh, nàng nhìn thấy ta, vui vẻ hướng ta vẫy tay, thật ra thì ta rất vui vẻ nàng suy nghĩ ta, nhưng suy nghĩ một màn mới vừa rồi, lạnh lùng nhìn nàng, tiếp chỉ là nhẹ nhàng phất phất tay.

Nàng từ vui vẻ đến lúng túng không có nụ cười, xoay người ngồi xuống.

[ Cậu thế nào? ] Rất nhanh nhận được tin tức của nàng.

[ Sau này để cho nam sinh kia chớ đụng chạm vào cậu! ] Suy nghĩ một chút, còn là trực tiếp trả lời.

[ Cậu tức giận? Tớ cũng muốn tách rời khỏi, nhưng cậu ta thờ ơ. ] Nàng rất nhanh giải thích.

[ Còn là hai vị nam sinh trông nom cậu. ] Lúc phát ra những lời này, cảm thấy mình có chút ngây thơ, khó hiểu bản thân vì sao vô lý giống như đứa trẻ đang ghen tị.

Nàng đột nhiên cùng người khác đổi vị trí, ngồi vào bên người Tư Khiết, sau đó xoay người hé miệng mà khẩn trương nhìn về phía ta, ta giương lên khóe miệng, hướng nàng mỉm cười, nàng cũng lộ ra nụ cười.

Mỗi đoạn câu chuyện nhỏ, ở trong lòng ta, một mực ghi nhớ.

Khi buổi hòa nhạc kết thúc, sóng người tiến dần ra khán phòng, nàng ở ngoài cửa chờ ta, nhìn nàng một chút, không lên tiếng, yên lặng dắt tay nàng đi về phía trước, hai người ăn ý cười.

Hòa nhạc

Better When I’m Dancin – Meghan Trainor

Leave a Reply