Ngày tháng: 2014-02-12 20:36:46
Thuận lợi thi thử đã xong. Nghỉ đông tới, thu thập xong hành lý về nhà. Mấy ngày này may có Mạn Văn bầu bạn. Trước khi đi len lén để vào rương hành lý của nàng một bộ mỹ phẩm dưỡng da nàng rất thích dùng, nàng không để cho ta xài tiền bậy bạ, thừa dịp nàng còn chưa có trở lại vội vàng giấu vào.
Tư Khiết nghỉ muộn hơn so với ta, Thiên Hi muốn ở trước tết mới về nhà, không thể làm gì khác hơn là mình một thân một mình ngồi xe. Trên xe, ngồi ở bên người là một vị nam nhân ăn mặc gọn gàng được cắt may khéo léo, tuổi chừng xấp xỉ ta. Anh ấy sáng sủa, nói chuyện rất cởi mở, dù không nhận biết nhưng cũng có thể tựa như quen cùng ta nói rất nhiều lời, ta vốn đối với người xa lạ rất có khoảng cách, nhưng anh ta cho ta cảm giác là an toàn. Vì thế ngồi xe thời gian dài nhàm chán, liền cùng anh ấy trò chuyện đủ thứ.
“Anh là người thành phố A hay là đi đến đó làm việc?” Ta hỏi.
“Anh là người chính gốc thành phố A, bên ngoài công việc trước thời hạn về nhà ăn tết. À, đúng rồi, anh tên Nhâm Hiểu, còn em?” Nguyên lai là đồng hương, cảm thấy thân thiết gấp bội. (Xin nhớ đại danh người này, sau này khắp nơi trong cuộc sống của chúng ta đều xuất hiện bóng dáng, nhưng các bạn chớ loạn nghĩ sai.)
Dọc theo đường đi vui vẻ trò chuyện, biết được nghề nghiệp của anh ấy là quản lý tài sản. Vô cùng hâm mộ hỏi rất nhiều vấn đề liên quan tới quản lý tài sản. Anh ta kiên nhẫn cùng ta giải đáp, nghe chuyên nghiệp phân tích thật lợi nhuận rất nhiều. Thời điểm xe dừng trạm, chúng ta vẫn còn muốn hứng thú trò chuyện. Sau khi xuống xe, liền hỗ trợ ta xách hành lý đi ra cửa, ba mẹ đã sớm ở đó chờ. Hai lão nhìn thấy một nam nhân cùng ta đi chung, hai mắt lóe kim quang, biểu tình đó là một người kinh ngạc, một người ngạc nhiên mừng rỡ.
“Cám ơn anh! Ba mẹ em tới đón, rất hân hạnh được biết anh.” Sợ gây hiểu lầm không cần thiết, còn chưa đi đến trước mặt ba mẹ ta liền nhận lấy hành lý, chủ động đưa tay cùng anh ấy bắt tay.
“Đừng khách khí, anh cũng rất hân hạnh được biết em. Đây là danh thiếp, có rãnh rỗi liên lạc, em có thuận lợi lưu số điện thoại không?” Anh ấy lịch sự, ôn hòa để cho ta không có lý do cự tuyệt, để lại dãy số sau đó lẫn nhau nói lời từ biệt.
“Lão Dõan, lão Trần đồng chí, con nhớ hai người muốn chết!” Vui vẻ chạy về phía ba mẹ ôm ấp.
“Anh chàng kia là ai a? Dáng dấp thật không tệ!” Nữ nhân chính là trời sanh bát quái, mẹ ta lâu như vậy mới thấy ta, mở miệng câu thứ nhất lại là quan tâm tới người khác.
“Hai người chớ nghĩ bậy a! Chẳng qua là ở trên xe quen biết bạn mới, một chút quan hệ cũng không có.” Vội vàng phủi sạch quan hệ.
“Ai! Không vui một trận.” Trần chủ nhiệm đột nhiên biểu tình mất mác, thể hiện vô cùng rõ ràng, ta bất đắc dĩ trợn trắng mắt.
“Tốt lắm tốt lắm, chúng ta mau về nhà đi, nhiều người ở đây hỗn loạn.” Vẫn là ba thức thời, cầm dùm ta hành lý mang chúng ta đi về phía trước.
“Con nói con gần đây bận bịu cái gì? Điện thoại cũng không gọi nhiều.” Mẹ dắt tay ta oán giận nói.
“Cái gì vô cớ bận bịu a? Con là rất thực tế bận bịu, lại phải học tập, lại phải đi làm, lại phải đi làm thêm cái gì gì nữa, quá có thể phong phú.” Ôm mẹ cánh tay, thật lâu không nũng nịu.
“Chớ đem bản thân bận rộn quá mức, dành ra chút thời gian, làm chuyện có ý nghĩa một chút.” Mẹ khẽ chạm ta cánh tay, mặt đầy cười hì hì nhìn ta.
“Ách. . . . Cái gì mới là chuyện có ý nghĩa?” Ta không nghe rõ ý của nàng, nhíu mày hỏi.
“Chính là nói yêu đương a. Tuổi này của con là giai đoạn thích hợp kết hôn, nên tìm nam nhân tốt tới chiếu cố con. Ôi chao! Cùng mẹ thành thật mà nói, bây giờ có người nào theo đuổi con hay không?” Mẹ bỏ lại ba, kéo ta đi từ từ. Ta thật đần, lại không có nghe ra ý của nàng.
“Không có!” Ta rất dứt khoát dứt khoát trả lời.
“Thật? Không tin!” Mẹ một bộ vô cùng hoài nghi biểu tình nhìn ta.
“Làm sao lại không tin?” Ta hỏi ngược lại.
“Lấy điều kiện bây giờ của con, tướng mạo lại không kém, làm sao lại không ai theo đuổi a?” Lần đầu tiên nghe mẹ khen ngợi ta, thật là ly kỳ.
“Phạm vi quen biết của con nhỏ, không giống Văn Văn biết nhiều người như vậy. Huống chi con ở tuổi này chính là thời điểm làm rất tốt nhiều chuyện đại sự, con mới không muốn lãng phí thời gian đâu.” Kéo mẹ bước nhanh đi về phía trước, ba đã ở trên xe chờ chúng ta.
“Lời này của con, mẹ liền không thích nghe, Cô gái ở tuổi này chính là thời cơ tốt thuận lợi để kết hôn. Những người đồng nghiệp, bạn lão của mẹ luôn miệng hỏi con có đối tượng chưa, cũng muốn giới thiệu vài người có điều kiện tới cho con làm quen. Xem ra mẹ thật đúng là nên cùng bọn họ nói nói chuyện này.” Mẹ nghiêm trang vừa nói, mở cửa xe ngồi xuống, nàng giống như là đem chuyện giữa ta và Yen như chưa từng phát sinh qua vậy.
“A? Trần chủ nhiệm, mẹ không phải là cùng con nói đùa sao? Đã là năm nào rồi? Không nghĩ tới kiến thức rộng, kiến thức uyên bác như mẹ lại nguyên lai như vậy bảo thủ.” Ta đi theo ngồi sau khi lên xe kích động vừa nói nàng.
“Chớ mang những thứ này ra mà nói chuyện, cứ quyết định như vậy, vừa vặn con được nghỉ đông dài ngày, chính là có thời gian.” Mẹ nịt chặt dây an toàn, mang giọng lãnh đạo.
“A” Ta phát điên ngồi ở sau xe ngồi thừ ra.
“Hai mẹ con đang thảo luận cái gì đó ? Kịch liệt như vậy!” Ba nhìn một chút bên cạnh mẹ, nhìn thêm chút nữa trong gương ta.
“Lái xe!” Ta cùng Trần chủ nhiệm tức giận đồng thời hướng ba kêu. Lão nhân gia rất ủy khuất thở dài, buồn bực lái xe về nhà.
Ngày tháng: 2014-02-12 20:38:23
Ở nhà vô cùng yên ổn sống qua mấy ngày, cho là Trần chủ nhiệm đây chẳng qua là ngoài miệng nói một chút, không nghĩ tới cứ như vậy mau hành động. Vào một ngày trời trong nắng ấm buổi sáng, ta còn chưa ngủ đã liền bị cưỡng ép dựng dậy. Nguyên nhân là mẹ hẹn một vị khuê mật của bà đi uống trà sớm.
“Cũng không phải là khuê mật của con, dẫn con đi làm kỳ đà cản mũi làm gì? Khoa trưởng, mẹ hãy tha cho con đi?! Con mệt.” Ta vô lại ngã trở về trên giường.
“Hắc. . . . (thanh âm kéo sở trường), con thật là tên tiểu tử không có lương tâm, người ta tiểu Thụy a di đối với con khá tốt. Khi còn bé luôn là mua bao nhiêu quần áo và giầy rất xinh đẹp cho con mang. Sáng nay người ta nghe nói con trở lại, còn cố ý mời con đi uống trà sớm nhưng con lại không cảm kích, con làm như vậy xem được sao?” Ta cái mông đột nhiên bị một cái Thiết sa chưởng tập kích, đánh thật là ác, ta điều kiện phản xạ ngồi bật dậy.
“A! Con đi con đi, được chưa?!” Buồn bực hai tay xoa xoa khuôn mặt chưa tỉnh ngủ la hét.
“Vậy thì ngoan, nhanh lên một chút! Chớ mè nheo, cho con mười lăm phút.” Mẹ vừa nói đi ra ngoài cửa phòng, ta hai đầu gối quỳ ở trên giường, ôm đầu dập đầu giường, trong lòng rất phiền não. Biết buổi trà sớm này khẳng định không đơn giản, nhất định là cho ta giới thiệu đối tượng.
Đi đến tửu lầu náo nhiệt, toàn bộ phòng khách ồn ào ồn ào. Phục vụ dẫn hai ta đi vào một gian, không biết tại sao, trong lòng nhảy loạn, giống như là thượng pháp trường tựa như, cửa được mở ra thời điểm có loại muốn chạy trốn xung động.
Vừa đi vào, quả nhiên trừ Tiểu Thụy a di bên ngoài, bên người nàng là một vị nam tử xa lạ. Bọn họ nhìn thấy chúng ta tới, cao hứng đứng lên nhiệt tình chào hỏi, ta lễ phép mà cười.
Đầu tiên là hai khuê mật hàn huyên một hồi, tiếp theo chính là giới thiệu nam nhân kia cùng ta biết nhau. Ta lúng túng gật đầu mỉm cười, trong lòng đặc biệt khó chịu loại coi mắt phương thức cũ kỹ này, rất muốn xã giao xong liền đi. Tướng mạo nam nhân kia ta cũng không muốn nói nhiều, bình thường. Mấu chốt là người kia kiểu tóc thật không bình thường, lại còn có người tuổi trẻ chải kiểu tóc Mao chủ tịch, lộ ra chiều rộng trán, còn đánh lên một tầng sáp dầu, bây giờ công chức không đến nổi đều như vậy chứ? Trong lòng bắt đầu suy nghĩ bậy bạ.
“Mạt Mạt, đồng nghiệp ở đơn vị của dì đối với nhân phẩm cùng năng lực làm việc của tiểu Chu tán dương rất cao a, người hiếu thuận không nói, đối với bằng hữu bên cạnh cũng rất quan tâm chiếu cố…”. Tiểu Thụy a di bắt đầu lực mạnh khen ngợi nam nhân này, dụng ý đến kẻ ngốc nghe cũng có thể hiểu, ta chỉ có thể nhắm mắt gật đầu mỉm cười, còn dối trá nói người ta ưu tú.
Bữa uống trà sáng này thật là hành hạ ta, mượn cớ đi restroom đều đi nhiều lần, trên bàn ta cũng không nói nhiều lời, chẳng qua là một hỏi một đáp. Vấn đề là đồng chí Tiểu Chu ánh mắt nóng bỏng nhìn ta thật không được tự nhiên, hơn một giờ trôi qua thế nào còn không có ý tạm biệt a? Đang lúc ấy thì, lão đại Tư Khiết gọi điện thoại tới, lừa gạt mọi người là lãnh đạo ở trường học gọi tới, đi ra ngoài hóng mát nghe.
“Lão đại, ngươi thật là cứu tinh của ta, ta mau chết ngộp.” Đi tới phòng khách của nhà hàng, tìm được chỗ an tĩnh cùng Tư Khiết vừa nói.
“Sao ? Cậu làm sao biết tớ trở lại? Còn muốn cho cậu ngạc nhiên mừng rỡ đây. Nhất định là bát quái yêu tinh kia (Thiên Hi) cùng cậu nói, tớ nhớ cậu muốn chết, đang muốn đi nhà cậu tìm cậu chơi đây.” Nàng hiểu lầm ta ý, tự nói.
“A? Cậu đã về rồi?! Tớ không biết a! Tớ nói chết ngộp là mẹ tớ ngày hôm nay kéo tớ đi xem mặt.” Ta buồn bực vừa nói.
“Ha ha ha!”Lúc này đầu điện thoại bên kia này tiếng cười lớn duy trì thật lâu.
“Không có lương tâm, cậu còn cười? Tớ cũng sắp uất ức chết.” Chu môi, giậm chân hướng trong điện thoại nàng la hét.
“Ôi mẹ ơi! Trần chủ nhiệm thật đúng là cùng trào lưu a, không nghĩ tới cậu cũng phải luân lạc tới con đường coi mắt này, chúc mừng ha!” Tư Khiết tiếp tục cười.
“Cậu cũng đừng có hả hê chứ, bây giờ tớ đang rầu lắm.” Nhíu mày oán giận nói.
“Có gì phải buồn? Cậu liền thuận theo một chút lão nhân gia là xong rồi, cũng không phải là ép buộc cậu đáp ứng người ta. Ôi chao! Anh ta vóc người thế nào a?” Nàng thật đúng là nói ung dung sao.
“Không nhìn kỹ, cũng chỉ soi kiểu tóc thôi, không có cách nào hình dung.” Không tâm tình miêu tả, đơn giản nói nói.
“Ha ha, vậy chờ chúng ta gặp mặt trò chuyện tiếp, lần sau Trần chủ nhiệm lại để cho cậu đơn độc đi gặp mặt, trước thời hạn thông báo cho tớ, tớ đi theo cho cậu một chút ý kiến thẩm mỹ.” Hẹn xong buổi chiều gặp mặt thời gian sau, cúp điện thoại đi trở về bàn.
“Mạt Mạt, dì và mẹ con chuẩn bị đi dạo phố, tiếp theo hai người tuổi trẻ các con an bài đi đâu vui chơi một chút đi.” Tiểu Thụy a di vừa nói kéo mẹ ta đi ra gian phòng, lúc này bầu không khí đột biến rất an tĩnh, hai người lúng túng bèn nhìn nhau cười.
“Chúng ta đi xem phim nhé ? Nghe nói mới ra mấy bộ phim cũng rất hay.” Nam tử ánh mắt cười cũng không nhìn thấy con ngươi.
“Ách. . . . Tôi có chứng sợ hãi phòng kín, phàm phải đi đến địa phương vừa khép kín vừa tối ta liền hít thở không thông.” Ta thật có thể diễn, xem phim thấy nhiều rồi cũng có chỗ tốt.
“Nga! Vậy chúng ta đi trung tâm trò chơi chơi?” Người nọ sau khi suy nghĩ một chút thì có hơi kích động nhìn ta.
“Cái đó càng không được, tim tôi không tốt, chơi những trò chơi vận động mạnh thì tim đập liền tăng nhanh, sẽ choáng váng đầu” Lập tức ở trước mặt anh ta khoát tay hủy bỏ.
“A? Nghiêm trọng như vậy sao?” Anh ta không thể tưởng tượng nổi nhìn ta, rõ ràng nhìn ra có chút mất mác.
“Thật ra thì từ nhỏ thân thể tôi không phải là rất tốt, các loại bệnh vặt, bây giờ cảm thấy tim có chút khó chịu, rất không thoải mái… ” Ta nắm tay đặt ở nơi buồng tim, giả vờ bộ dạng khó chịu.
“Kia… Vậy tôi bồi cô đi bệnh viện nhìn một chút?” Anh ta khẩn trương đứng lên đi tới bên cạnh ta.
“Không cần không cần, tôi đã sớm thành thói quen, trở về nằm một hồi liền tốt.” Ta biết ta nói dối như vậy rất không đạo đức, nhưng ta thật tình một khắc cũng không muốn cùng người trước mắt ngồi tiếp. Người nọ đưa ta về dưới lầu thì cùng ta hẹn lúc khác. Ta thở phào nhẹ nhõm, không có ý định về nhà, lại chặn chiếc xe taxi đi tìm Tư Khiết.
Ngày tháng: 2014-02-12 20:44:50
Cô nàng này ở nhà một mình đang đắp mặt nạ, lười biếng nằm trên ghế sa lon, nhàn hạ thư thái. Sau đó nàng liền không kịp đợi để ta kể chuyện sáng nay coi mắt, ta từng cái thành thật trả lời, nàng không nhịn được cười rút, mặt nạ trong nháy mắt đổi hình.
“Cậu thật đáng ghét! Hại tớ lãng phí một tấm mặt nạ đắt như vậy. Cậu a, thật cùng Văn Văn và Đằng nhi học xấu, nói dối chỉnh người thật là càng ngày càng lão luyện.” Tư Khiết ngồi dậy, xoa mặt vừa nói.
“Ai! Đó là vì bí quá, huống chi tớ đây là lời nói dối có thiện ý.” Ta đi theo nàng phía sau cái mông đi tới phòng tắm.
“Ha ha! Thôi đi, còn biện giải cho mình. Bất quá tớ đối với cậu là một trăm phần yên tâm. Coi như Trần chủ nhiệm để cho cậu đi coi mắt vô số lần chăng nữa, tớ tin tưởng cậu vẫn sẽ không có bất kỳ dao động. Bởi vì Tiểu Bảo thật sự là quá ưu tú, trong lòng cậu sẽ tự nhiên đối nghịch so sánh, không người nào có thể so sánh được với nàng, so với nàng hoàn mỹ, trong lòng cậu lại cũng không chứa nổi bất kỳ ai nữa.” Tư Khiết thật vẫn hiểu rõ ta vô cùng. Ta đối với nàng rất bội phục, đang muốn nịnh bợ nàng, điện thoại di động chuông reo.
“Hạ Mạt, xin chào!” Thanh âm nam tử rất xa lạ.
“Xin hỏi anh là ai ?” Ta nghi ngờ hỏi.
“Mới mấy ngày không gặp, nhanh như vậy liền quên giọng anh rồi?” Tiếng cười trong điện thoại truyền đến để cho ta lập tức nghĩ tới là ai.
“Nhâm Hiểu? Là anh sao?” Ta vui vẻ hỏi.
“Ha ha! Đúng vậy. Em đang làm gì vậy? Lần trước không phải em nói muốn làm một phần quản lý tài sản hoạch định sao? Anh bây giờ đang rảnh.” Giọng anh ấy giống như là chúng ta quen biết rất lâu rồi, giống như bạn cũ vậy, loại cảm giác này thật kỳ diệu, ta nghĩ đây chính là duyên phận đi.
“Được a ! Vừa vặn bạn học của em cũng trở lại, em mang nàng cùng đi nghe một chút?” Ta không thông qua Tư Khiết đồng ý liền đáp ứng.
“Không thành vấn đề, nói cho anh địa chỉ đi, anh đi đón các em.” Hẹn xong với anh sau đó cúp điện thoại.
“Doãn Hạ Mạt, cậu bây giờ gan thật lớn. Người này chẳng qua là trên đường về gặp qua, cậu sẽ không sợ người ta lừa gạt cậu? Hoặc là có mục đích khác?” Tư Khiết nghe ta kể làm sao quen biết Nhâm Hiểu, sau đó vô cùng phòng bị nói ta.
“Anh ta cho tớ cảm giác không giống là loại người đó, tớ cũng không biết tại sao sẽ đối với anh ấy tín nhiệm như vậy. Trước gặp mặt rồi hãy nói, dù sao có cậu ở đó, tớ sẽ không sợ thua thiệt bị lừa gạt rồi.” Cười hì hì cùng nàng nói, nàng bất đắc dĩ lắc đầu cười.
Qua nửa giờ, Nhâm Hiểu đúng giờ đến dưới lầu nhà Tư Khiết. Lần này nhìn thấy anh ta tỏ ra càng “Đáng tin”, vô cùng thưởng thức người này đối với quần áo để ý, để cho người nhìn cảm giác thật thoải mái cùng chững chạc. Giới thiệu Tư Khiết cho anh ta biết thời điểm, biểu tình liền thay đổi một chút, sau đó rất nhanh lộ ra mặt mày vui vẻ tiến lên lễ phép cùng nàng bắt tay, cô nàng này hào phóng khéo léo cùng hắn chào hỏi, không có rụt rè.
Ở trên xe chúng ta liền trò chuyện rất cởi mở, anh ấy đem chúng ta mang tới một gian phòng cà phê ngồi xuống. Sau khi gọi đồ uống, anh ấy bắt đầu vì chúng ta làm phân tích quản lý tài sản. Ta cùng Tư Khiết đem tình trạng kinh tế của bản thân nói ra, sau đó anh ta nghiêm túc làm ghi chép. Tiếp theo lấy ra máy vi tính, mở ra biểu đồ phân tích, cặn kẽ nói với chúng ta. Giải thích cùng biểu đạt năng lực của anh ta tốt vô cùng, để cho hai ta nghe cảm thấy hứng thú vô cùng, hảo cảm đối với anh ta cũng sâu hơn một tầng.
“Như vậy đi, anh trở về giúp các em làm một phần hoạch định chi tiết, đến lúc đó các em theo những bước hoạch định này mà làm, bảo đảm sẽ có thể có một phần thu hoạch rất tốt.” Nhâm Hiểu cùng chúng ta phân tích xong mỉm cười nói.
“Quá tốt! Vậy thật làm phiền anh.” Ta cao hứng hai tay đan vào nhau nhìn hắn.
“Làm một phần hoạch định cần bao nhiêu tiền? Tụi em bây giờ liền đưa cho anh sao?!” Tư Khiết vừa gặp Nhâm Hiểu không bao lâu, không nghĩ tới liền nhanh như vậy tín nhiệm anh ta, ta cũng quên nói chuyện tiền nong.
“Ha ha! Các em không xem anh là bằng hữu a, nói tiền liền tầm thường quá. Có thể vì hai vị mỹ nữ phục vụ đó là vinh hạnh của anh a!” Người anh em này cũng rất biết nói chuyện anh, phần ấn tượng lại tăng thêm mấy phân.
“Cái này làm sao có thể?” Tư Khiết thật xin lỗi.
“Tốt lắm, liền chớ khách khí với anh, lần sau gặp mặt mời anh ăn cơm là được!” Nhâm Hiểu cắt đứt lời của Tư Khiết.
Ba người rất là cởi mở cùng trò chuyện, ngồi xuống chính là một buổi chiều. Lúc sắp đi, Tư Khiết đi phòng vệ sinh.
“Thật là thật cám ơn anh, em cũng không biết nói cái gì cho phải.” Ta ngượng ngùng nhìn Nhâm Hiểu nói.
“Ha ha! Nếu như em thật muốn cảm ơn anh, đổi lại có thể có một đề nghị được không?” Anh ta cũng thật ngoài ý muốn nhìn ta.
“Ừ? Anh nói thử!” Ta tò mò hỏi.
“Cái đó. . . . Tư Khiết có bạn trai chưa?” Người này cúi đầu, tay sờ cổ vô cùng mắc cỡ hỏi.
“A?” Ta uống nước thiếu chút nữa bị sặc, kinh ngạc nhìn hắn.
“Ha ha! Em hiểu. Anh… Có phải hay không thích nàng a?” Tiếp ta che miệng vui vẻ cười hỏi. Lại có người đối với lão đại vừa thấy đã yêu, thật là một chuyện đáng để cao hứng a.
“Anh… Nàng là kiểu người anh thích, em ngàn vạn lần đừng cười.” Nhâm Hiểu đồng chí còn thật lớn gan trực tiếp, ta bội phục trong lòng, đến nay ta còn nhớ biểu tình khả ái xấu hổ lúc ấy.
“Không trách em cảm thấy ánh mắt anh nhìn nàng tràn đầy huỳnh quang… ” Ta nhỏ giọng thì thầm.
“Ừ? Em nói gì?” Mặt anh ấy vô cùng đỏ.
“Ách, không nói gì. Cái đó… nói thật cho anh biết, nàng chưa có bạn trai. Là một vị cô nương vô cùng đơn thuần ôn nhu đáng yêu.” Ta cười híp mắt nghiêng về trước thân thể cùng anh ta nói nhỏ.
“Thật? Kia… vậy em có thể giúp anh sao?” Hắn kích động nhìn ta.
Duyên phận thật đúng là không thể nói trước. Không nghĩ tới, vị nam nhân ưu tú mới quen này, tương lai sẽ trở thành đại tỷ phu của chúng ta. Âu Tư Khiết thật là có phúc…