Phiên Ngoại ⁂ 12-2018


[2018-12-01 16:38]

Yen phiên ngoại

Tiểu biểu muội cùng ta nói nàng vô tình thấy mẹ nàng trên baidu tìm kiếm từ khóa, có một cái tìm kiếm là như thế này: Con cái trưởng thành có thể đánh hay không?

Nàng rất sợ hãi, nàng không biết mình đã làm sai điều gì? Sau đó hỏi ta.

Hạ Mạt sau khi nghe, rất kích động nói: “Ta cũng muốn đánh ngươi!”

Năm chữ này để cho ta cười một ngày, nhớ tới liền muốn cười, biểu muội hỏi tại sao?

Nàng trả lời là: “Ngươi là thuộc về loại trời sinh thiếu đánh!”

Có người cảm thấy cả người điều không tốt.

[2018-12-01 17:01]

Ngày hôm qua nhà mời sư thầy làm nghi thức sái tịnh, lúc trở về đã khuya lắm rồi. Chủ nhiệm gọi chúng ta, Hạ Mạt đang lái xe, mở loa ngoài, các nàng trò chuyện một cái vấn đề đang lúc kịch liệt mà tranh luận, vì an toàn tánh mạng, ta bảo nàng chuyển bên để ta lái, nàng lập tức thu hồi cảm xúc, giọng trở nên ôn hòa, chủ nhiệm cho là nàng thỏa hiệp, đắc ý cùng ta nói: “Bảo con bé rốt cuộc cũng thừa nhận mẹ đúng, mẹ đã nói rồi, mẹ đề nghị khẳng định tốt hơn con bé nhiều!”

Lời này kích thích người nào đó, đột nhiên đem xe dừng ở bên lề đường, bắt đầu một vòng mới tranh cãi, nàng hoàn toàn không ý định để cho ta lái, cái mông đem ghế lái ngồi thật vững vàng.

Bất đắc dĩ nghe nàng cùng chủ nhiệm tranh luận hơn mười phút, cuối cùng, vẫn là chủ nhiệm thắng. Yen

[2018-12-05 19:13]

Phiên Ngoại Đằng

Ngày hôm nay mua rất nhiều hoa, vốn muốn đi dưới lầu cửa hàng bán hoa, nhưng phát hiện ven đường có người bán, thật tươi. Hỏi giá cả, so trong tiệm tiện nghi không ít, tiểu tử người cũng thành thật, cho chúng ta chọn lựa tươi mới nhất cùng lớn nhất bó hoa, Văn tử còn muốn ép ép giá, ngườita không muốn, nói sẽ lỗ vốn.

Lúc này Bảo Nhi cùng Hạ Mạt đã đi tới, tiểu tử ánh mắt bắt đầu mê ly, rút ra phiến lá tay trở nên đặc biệt chậm, trên mặt in hai chữ, giúp ta!

“Cậu  tin không? Như thế này hắn khẳng định đưa chúng ta một ít hoa.” Ta đụng Văn tử cánh tay.

“Nghĩ hay quá nhỉ, ban nãy của sắc đẹp của tớ cũng mê hoặc hắn không được.” Văn yêu tinh ngạo khí tận trời.

“Cậu không được! Không tin chúng ta đánh đố?” Ta chuẩn bị xem náo nhiệt.

“Nói đùa gì vậy? Tớ không được? Tớ không thể chịu không nổi người khác nói tớ không được.” Nàng liều chết túm cổ của ta.

“Ha ha! Đánh cuộc hay không?” Diệt Diệt của nàng yêu khí.

“Một trăm tệ.” Nàng đưa ngón trỏ ra.

“Tầm thường! Ai thua ai bao hết tháng sau chi phí mời nhân viên làm thêm giờ.” Cơ hội tới.

“Thành giao!” Nàng vẻ mặt đắc ý.

Không đầy một lát, Bảo Nhi cầm lấy một bó hoàng sắc hoa cẩm chướng, tiểu tử nhìn nàng, muốn nói lại thôi.

“Mấy cô giúp tôi mua nhiều như vậy, liền đưa một bó hoa cẩm chướng cho các ngươi đi? !” Bảo Nhi sau khi đặt xuống tiểu tử nhịn không được nói.

“Ta đi! ! !” Lúc này kích động và kinh ngạc nhất chính là Văn tử, cằm của nàng đều nhanh muốn rớt xuống, không thể tưởng tượng nổi nhìn ta, nhanh chóng sụp đổ.

“Oa! Cảm ơn nhiều lắm nha.” Chỉ có chúng ta vô cùng cảm ơn cùng vui vẻ.

“Cái kia, có thể thay đổi không? Nhân viên làm thêm giờ đổi một bao táo lớn, vô cùng lời, may mắn tới cỡ nào? Hay là phạt?” Nàng ôm ta bắt đầu đổi ý.

“Phạt cái đầu cậu, nhìn cậu kia tổn hại sắc, không có tiền đồ, mặc kệ!” Đi nhanh lên.

“Tỷ! ! ! Đừng đi oa, đừng!” Nàng thống khổ duỗi tay hô hoán ta, kia vặn vẹo yêu tư.

Ha ha ha, bản thân nhìn không thấy, nhìn không thấy!

[2018-12-07 17:47]

Còn có, nàng tới đón ta, ta nói ta đói rồi, làm cho nàng cho ta mua chút đồ ăn, kết quả nàng chỉ cấp mua cho ta một cái vừa mịn lại vừa nhỏ hơn nữa không có bên trong (nhân thịt nhồi) bao.

“Ngươi có thể lại trừ một chút sao? Thiếu lạnh kẽ răng, ngẫm lại ngươi đói thì ta mua cho ngươi bao lớn ngươi có phải hay không rất có có tội cảm?” Hai phần ăn xong nhìn nàng chằm chằm.

“Ôi! Này không phải trở về thì có cơm ăn rồi nha? Ngươi xin thương xót, ta còn phải bao tháng cái này Nhị tỷ nhân viên làm thêm giờ phí đâu. Nước, đối với! Uống nhiều nước là có thể no rồi, ngoan.” Nàng nói xong đưa cho ta nàng đã uống nước.

“…”

Người nào? ? ? Then chốt uống nàng nước miếng nước ta hiện tại mắc tiểu, nghẹn chết ta rồi…

Lúc nào mới đến nhà?

(^o^Chắc là có liên quan đến cái vụ cá cược anh bán hoa đi!)

[2018-12-09 19:16]

Tối nay trở về nàng trước tiên việc làm là lau giày, lau xong nàng nhìn thấy cà vạt của ta thì tùy ý như vậy đặt ở trên tủ giày, vô cùng nghiêm túc cảnh cáo ta sau này không thể như vậy, giáo dục ta con phải thu thập thỏa đáng. Cái này còn chưa xong, lúc ta rửa chén thì nàng lại càm ràm một lần của khăn rửa chén phải phân ra, chai dầu phải lau sạch sẽ vân vân.

Thật ra ta thích nàng giống như cán bộ kỳ cựu nói như vậy, đứa bé kia đứng đắn luôn làm ta muốn. . . Cười! yen

[2018-12-09 19:29]

Chủ nhiệm đêm nay hỏi chúng ta cần mang đặc sản gì qua đây, Hạ Mạt mở miệng nói ra một nhóm lớn thức ăn không mang theo thở hổn hển, ta nói cái gì cũng đừng mang, nàng lập tức bưng kín miệng của ta, nói ta quấy rối.

“Mẹ đột nhiên không muốn đi.” Chủ nhiệm nghe nàng nói và nói với nàng.

“Đừng a! Hay là đem một bao đậu phộng?” Nàng đang cùng nàng “Thảo luận” .

“Bảo, đến lúc đó con đừng tới đón mẹ, để con bé lấy mấy cái này.” Chủ nhiệm cùng ta nói.

“Mẹ… Vậy ít hơn nữa một túi bánh xốp, không thể ít hơn nữa…” Nàng ở điện thoại bên cạnh rên rỉ thống khổ.

Mắc cười chết ta rồi. yen

[2018-12-09 21:18]

Ta nói với các ngươi a ~ nhị tỷ luôn luôn nói chính nàng khí chất tốt bao nhiêu, mới vừa theo nàng đi ra ngoài mua băng vệ sinh, trên đường trở về, nàng ấy ưỡn ngực lên thật cao, đi bộ tư thế rất người mẫu ~

Kết quả một cái trẹo chân ~ phốc ~ giầy biến dạng~

Ôi ~ ta thân sĩ một cái ngồi xổm người xuống thay nàng tháo giày~

“Cậu  nhanh lên một chút! Rất nhiều người nhìn đâu?”

Lão phật gia thật khó hầu hạ ~Văn

[2018-12-10 16:06]

Biểu: “Không biết vì sao? Em cuối cùng là bởi vì đáng yêu mà có vẻ cùng mấy chị không hợp nhau.”

Ta: “Em không sao chứ! ! !”

Biểu: “…”

[2018-12-11 21:24]

Tối nay uống một chút rượu vang, không có lái xe, cũng không để Bảo Nhi tiếp cũng không để bằng hữu đưa về, trực tiếp đón xe.

Mới vừa muốn mở cửa xe taxi, một vị phụ nhân đột nhiên lao đến, một cái thân thể đem ta đẩy đi ra ngoài, lớn tiếng hướng người nhà của nàng kêu nhanh lên một chút qua đây.

Ta vẻ mặt mộng, nhìn nàng bá đạo đoạt xe ta gọi đến.

Người nhà của nàng cao hứng vô cùng ngồi xuống, sau khi ta không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ lắc đầu cười cười, đứng qua một bên.

“Không làm các ngươi sinh ý, là vị cô nương này trước gọi xe, các ngươi đây là cưỡng ép.” Nghe trong xe sư phụ nói lớn tiếng.

Ta kinh ngạc nhìn tài xế, chính nghĩa của hắn làm cho ta cảm động đến mũi lên men.

“Không có việc gì! Khả năng bọn họ không có thời gian, cảm tạ ngài sư phụ.” Ta tranh thủ thời gian xua tay.

Thế nhưng gia nhân kia thái độ ác liệt mắng tài xế sau xuống xe đi đến bên kia gọi xe.

“Cô nương, ngươi không ngồi ta cũng ít đi một cọc làm ăn.” Tài xế trước xem ta, ta vui vẻ ngồi lên xe của hắn.

2018 nhanh kết thúc, gặp cảm động người, cảm động sự…

[2018-12-12 11:18]

Ngủ thẳng mười giờ rưỡi mới tỉnh, đã lâu không ngủ ngon như vậy…

Mở đồ rửa mặt mới ngày hôm nay…

Con vịt màu xanh của Lý lão sư thật hung dữ…

Nàng nói như vậy mới có thể chịu nổi ta…

“…”

[2018-12-12 18:37]

Buổi trưa bọn họ muốn ăn đơn giản, ba làm bọn họ thích ăn mì nước. Bốn vị trưởng bối mỗi lần gặp gỡ đều rất vui vẻ, ở trong phòng nghe tiếng cười của bọn hắn, trong lòng rất thỏa mãn.

Mọi thứ đều chuẩn bị xong, vẫn lo lắng sẽ không có làm tốt, ở phòng trong đi tới đi lui, chủ nhiệm kéo ta ngồi xuống, ôm ta, cẩn thận nhìn ta, cười, ta xấu hổ cúi đầu, tựa vào bả vai nàng.

Nàng nhìn thấy ta luôn luôn nói câu kia, ăn nhiều chút.

Nhưng lần này bị nàng khen huyết sắc đã khá nhiều, trong lòng thở dài một hơi. Yen

[2018-12-12 19:02]

Buổi trưa bọn họ không chịu nghỉ ngơi, tinh thần rất hưng phấn, đang uống trà nói chuyện phiếm.

“Heo con ngày hôm nay cả ngày tập luyện sao?” Chủ nhiệm hỏi ta.

“Ân, có điều 4:30 tập luyện xong còn phải quay về trường học lên lớp một tiết giảng bài.” Ta đổi lấy lá trà.

“Quá bận rộn, để con bé uống nhiều Hoàng Kì chút, buổi trưa ăn cái gì?” Tịnh mẹ nhíu mày.

“Nàng ăn cơm đội, thức ăn vẫn đủ tốt, ngày hôm nay xếp hàng là đoàn nhạc X.” Ngâm trà nói.

“Chúng ta đây có thể đi nhìn con bé tập luyện sao?” Chủ nhiệm kích động thẳng người.

“… Cũng được!” Do dự một chút, trong lòng nghĩ nếu như Hạ Mạt thấy nữ thần của nàng đột nhiên xuất hiện ở tập luyện phòng sẽ là phản ứng ra sao?

“Em đi xem con bé sẽ khẩn trương.” Doãn cha cười nói.

“Em cũng không ăn thịt người, chúng ta len lén nhìn nha, vả lại con bé rốt cuộc trên vũ đài tài xế lâu năm, nhìn thấy em khẩn trương vậy nói rõ nàng công lực còn chưa đủ.” Chủ nhiệm lời nói để cho chúng ta nở nụ cười.

Hạ Mạt, coi trọng ngươi! yen

[2018-12-12 19:26]

Có điều, có người kinh sợ.

Ở chúng ta nhìn nàng tập luyện sắp một nửa tiếng, của nàng bạn trong đoàn thấy được ta, cùng nàng thân thủ chỉ hướng chúng ta ngồi âm nhạc phòng hàng sau nhất góc.

Nàng nhìn thấy người nhà sau, kinh ngạc che miệng, giống như chích chim sợ cành cong “Phi” trốn vào màn sân khấu về sau, của nàng bạn trong đoàn giây nở nụ cười, chúng ta cũng cười theo rồi.

“Đoán chừng là gặp lại ngươi chưa kịp định thần lại, chúng ta bình thường nhìn nàng tập luyện nàng là rất bình tĩnh.” Tịnh mẹ nhìn chủ nhiệm cười nói.

“Đã bao tuổi rồi?” Chủ nhiệm trong miệng tổn hại đi, nhưng cười đến rất vui vẻ.

Lúc này nàng giống như tiểu nhân thăm dò theo màn sân khấu thò đầu ra đến, ta biết nội tâm của nàng là ở hướng ta hò hét: “Nhà của ta lão phật gia tại sao tới rồi? Vì sao nàng sẽ đến? ? ?”

Hướng nàng túng kinh sợ vai cười, ý bảo nàng biểu hiện tốt một chút.

Trong lúc nàng biết chúng ta tới nhìn nàng tập luyện về sau, của nàng chăm chú tinh thần tăng lên trăm phần trăm, hát nhảy phi thường tốt, ánh mắt của ba mẹcó thể nhìn ra rất thay nàng kiêu ngạo, toàn bộ hành trình vui vẻ cười.

Để không quấy rầy nàng, chúng ta ở nàng kết thúc trước ly khai phòng tập luyện. yen

[2018-12-14 11:52]

Tỉnh dậy mà có bữa sáng ăn là cỡ nào hạnh phúc?

Thế nhưng…

Mẹ: “Trứng gà ăn một cái là tốt rồi, ăn nhiều không tiêu hóa nổi đi học sẽ đánh dắm.”

Mẹ: “Tỏi cũng đừng ăn, miệng thối.”

Mẹ: “Rau hẹ sủi cảo đừng ăn, con ăn bắp nè.”

Mẹ! Xin hỏi con còn có thể ăn cái gì? ? ?

“Húp cháo trắng!”

[2018-12-14 10:04]

Phiên Ngoại yen

“Ngươi là ai?”

“Vợ ngươi a!”

Sáng sớm chuông báo vang lên thật lâu, khó khăn chống đỡ ngồi dậy, thấy người ngủ ở bên cạnh lại càng hoảng sợ.

“Không! Bà xã đáng yêu của tớ, cậu này yêu quái.” Sáng sớm bị nàng chọc cười, càng nhìn càng cười đến run, đẩy lắc nàng.

“Tớ không phải yêu quái, bờ môigợi cảm làm chứng.” Nàng cũng nhịn cười không được, rút vào trong lòng ta.

“Hạ Mạt, của ngươi não động thật là cái lỗ không đáy, còn có cái gì là cậu không làm được? Hơn nữa lần sau có thể đừng dùng quần lót của tớ được không? Dùng cái của cậu đấy.” Ta vuốt nàng ấy quả đầu dùng quần lót bao phủ, cảm giác giống như vuốt “Tội phạm đi cướp”, cùng điện ảnh trong diễn cướp ngân hàng dạng người giống nhau, chỉ có điều đem lỗ mũi cùng miệng lộ ra thông khí, hai cái vớ ống quần quấn quanh ở trên cổ sử dụng làm khăn quàng cổ, bộ dáng vô cùng buồn cười.

“Tớ lạnh nha! Nửa đêm tỉnh lại không có mở đèn tiện tay ở tủ quần áo sờ soạng một cái liền lấy đội lên, cậu không biết phòng mới này lạnh tới cỡ nào, bốn phía không có nhà lầu che, gió có thể theo tường đi vào.” Nàng khoa trương đi.

“Vậy sao cậu không mở lò suổi?” Nỗ lực giúp nàng kéo ra bít tất, kéo không nhúc nhích.

“Không muốn! Mở lò sưởi mặt khô làm khô môi, tớ phủ lấy cái này vừa ấm lại bảo vệ đầu.” Nàng ngồi dậy, bắt đầu trước tháo ra vớ chân.

“…” Im lặng nhìn nàng.

“Giúp tớ một chút, ôi…” Nàng lôi kéo khăn trùm đầu thì tóc đã bị cuốn lấy, bộ mặt vặn vẹo nhìn ta.

“Ha ha…” Ta bị bộ dáng của nàng triệt để chọc cười, ôm chăn cười lớn ra.

“Cậu đừng cười, nhanh giúp tớ một chút!” Nàng cuống cuồng, mặt đỏ lên.

Giúp nàng đem quần lót kéo ra ngoài sau, kiểu tóc hư hết, vô cùng thê thảm.

“Hai đứa tối hôm qua làm sao vậy? Kiểu tóc này của con cũng quá… điên cuồng chạy.” Đi ra phòng khách, chủ nhiệm tưới nước cho cây, thấy Hạ Mạt bộ dạng, kinh ngạc ngây ngẩn cả người.

“Mẹ! Vẫn còn không nhìn ra được sao? Vừa nhìn biết là ai khi dễ ai.” Nàng dĩ nhiên đùa giỡn tâm cơ đối với ta nói xấu.

“Ngươi! Trắng đen đảo lộn.” Ta nhất thời khí nghẹn.

“Vừa nhìn là biết con khi dễ Tiểu Bảo, không nên dùng khí lực lớn như vậy đi lăn qua lăn lại tóc của mình để chứng minh chính mình sao?” Chủ nhiệm tiếp tục tưới hoa nói.

“… Thời buổi này…” Nàng im lặng miệng mở rộng xoay người đi tới rửa mặt.

Ta đem hành vi ấu trĩ của nàng đăng báo, chủ nhiệm cùng Doãn cha cười nàng đã lâu.

[2018-12-18 22:28]

Ha ha ha ha a ha ha ha ha ha……

Mắc chết ta……

Bảo Nhi đang cùng anh em họ điện thoại……

Anh em họ cùng nàng nói hắn lại cao thêm……

Sau đó Bảo Nhi rất không khách khí nói: “Ngươi già như vậy rồi còn có thể cao a?”

Ha ha ha a ha ha ha……

Đây là câu khôi hài nhất ta nghe nàng nói trong năm nay……

Anh em họ nửa ngày nói không ra lời……

[2018-12-18 22:40]

Biểu muội bảo người nào đó ở trong điện thoại hôn nàng một chút, người nào đó đặc biệt ghét bỏ dùng âm thanh hùng hồn thô lỗ nói một câu moah moah, biểu muội ở trong điện thoại yên lặng thật lâu, đêm nay nàng bị hai ta thương tổn hai lần, nàng có chút phản ứng không kịp. yen

[2018-12-19 22:33]

Phiên ngoại Văn

Ta bị cảm ~ tối nay hai nàng tới thăm ~ ta đang ăn sủi cảo ~ hai nàng nhìn ta ăn ~ ai da ~ kia hai cặp ánh mắt thèm thuồng nhìn chằm chằm ta ăn ~ nhìn chằm chằm lòng ta phát ngứa ~ lòng ta mềm ~ lập tức lấy cho nàng hai bát sủi cảo đi ~

“Hai cậu chưa ăn cơm chiều sao?”

“Ăn!” Đồng thời ăn đáp lời.

“Vậy sao còn có thể ăn nhiều như vậy?” Kinh ngạc!

“Yên tỷ tỷ bỏ gạo vào nồi nhưng không cắm điện, cho nên chúng ta tối nay không ăn cơm.” Trứng muối một bộ dạng tiểu tức phụ đáng thương ngoan ngoãn ~ trong ánh mắt nhu ra nước ~

“Ha ha ~ Yên tỷ tỷ cậu việc này phạm bao nhiêu lần rồi ?” Ta phục.

“Nồi cơm điện mới tớ còn chưa có dùng quen……”

“Cậu mỗi cái nồi đều dùng đều không quen, không có việc gì.” Trứng muối mồm to nuốt đi xuống nhìn Bảo Nhi nói cười xem nàng, Bảo Nhi chột dạ dựa vào nàng trên vai.

“Tớ một cái người bệnh còn nấu cho hai cậu ăn, bây giờ lại nhìn hai cậu tú ân ái, ta khí nhi* có chút ngắn~”

[*Chỉ hô hấp dồn dập, gián đoạn]

“Kia nhanh đi sô pha ngồi ha.” Trứng muối xum xoe kéo ta đi phòng khách.

Ba người ở trên sô pha hàn huyên trong chốc lát, tiểu Dương nhà ta đi công tác ở nơi khác tới điện thoại, ta liền ở ban công hàn huyên hơn mười phút mà thôi, trở lại phòng khách nàng hai nằm ở ta trên sô pha ngủ rồi ~( ̄^ ̄)ゞ

Ta mệnh khổ a, vốn định còn ngóng trông hai nàng rửa chén cho ta, kết quả ngủ còn trầm hơn heo,

Ta loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng rửa xong chén, hai nàng tư thế cũng không nhúc nhích qua ~ chết ôm ~

Ta nâng không nổi~ các ngươi nhanh tới nâng về nhà ~

Ban cho một cái chăn lông dày ~

[2018-12-21 17:36]

Chúng ta vừa đến tiểu khu nhà mới, cùng nàng nắm tay chậm rãi đi tới, tin nhắn điện thoại vang lên, nhắc nhở trong nhà gạo kê nồi cơm điện cơm đã nấu hảo.

“Mụ mụ làm cơm xong.” Cùng nàng cười nói.

“Đi mau! Ta phải đi về ôm lão Phật gia, nàng nấu cơm như thế nào đúng lúc đâu? Ha ha, hảo đói!”

Nhìn nàng vui vẻ cười, bị nàng cảm nhiễm.

Về nhà ăn cơm! yen

[2018-12-21 22:21]

Mẹ: “Muội đầu, con cởi quần một chút để mẹ coi cái bớt nhỏ còn ở đó không?”

Ta: “Làm gì? Không được!”

Bảo: “Mẹ, ở đây.”

Mẹ: “Ân, bảo nói có chính là có, mỗi ngày có thể nhìn thấy.”

Hai ta: “……!!!!”

[2018-12-21 22:32]

Phiên ngoại yen

Sáng nay trước khi ra ngoài.

Mẹ: “Con mau đổi quần cho mẹ, mặc nguyên cái quần jean rộng thùng thình không tốt.”

Mạt: “Ngài đừng có tư tưởng lạc hậu như vậy được chứ?”

Mẹ: “Tư tưởng của mẹ theo tròa lưu lắm, nhưng mà mặc cái quần rộng này thật sự không tốt!”

Mạt: “Có cái gì không tốt?”

Mẹ: “Rớt tiền!”

Mạt: “……”

Người nào đó sửng sốt một chút sau, xoay người chạy về phòng, sau đó ồn ào: “Trách không được ngày hôm đó con tiêu nhiều tiền vào đồ ăn tới vậy, Bảo! Tớ muốn đổi quần, cậu mau chọn giúp tớ!”

Ta cùng chủ nhiệm nhìn nhau cười, bất đắc dĩ lắc đầu!

[2018-12-24 22:20]

Ta: “Mommy, ngày mai lễ Giáng Sinh nga, có sắp xếp gì không?”

Mẹ: “Cúng phật đi!”

Ta: “Ngày mai… Là lễ Giáng Sinh.”

Mẹ: “… Không thể sao?”

[2018-12-25 10:12]

Mẹ: “Hôm nay đi cúng phật, cậu ngàn vạn đừng mặc quần lưng thấp, lúc quỳ lạy khe đít lộ ra cũng không hay.”

Ta: “…”

Mẹ: “Chúng ta hôm nay đi vừa lúc, người không nhiều lắm, phật tổ có thể nghe thỉnh cầu của chúng ta, nhiều người phật tổ bận rộn, nghe không được.”

Ta: “…”

[2018-12-25 10:23]

Bảo: “Tớ còn muốn ngủ…”

Ta: “Ngủ đi bảo bảo, tớ ôm một cái.”

Bảo: “Vừa rồi chủ nhiệm rút vào giữa hai đứa mình, tớ tưởng là cậu, tớ ôm mẹ, hôn mặt…”

Ta: “Cậu sao lại có thể tùy tiện hôn như vậy? Mùi của tớ chẳng lẽ còn không quen thuộc sao? Tớ thơm hơn mẹ nhiều.”

Bảo: “Tớ chưa tỉnh ngủ, tớ không ngửi được.”

Ta: “Được rồi, thua lỗ, sáng sớm mẹ của tớ liền chiếm tiện nghi của cậu.”

Bảo: “…”

[2018-12-25 10:38]

Mẹ của ta đối với phòng bếp yêu cầu cao vô cùng, tối hôm qua Bảo Nhi về rót một ly sữa bò nóng cho nàng, nàng uống xong quên rửa, đặt ở trên bàn trong phòng bếp.

Tắt đèn lên giường ngủ không bao lâu, nàng đột nhiên ngồi dậy.

“Làm sao vậy?” Ta bị nàng làm hoảng sợ.

“Tớ uống sữa bò, quên rửa ly.” Nàng nhìn ta giống như làm chuyện sai.

“Ha ha, đến mức này sao? Sáng mai dậy để tớ rửa.” Ta kéo nàng nằm ngủ.

“Không được, chủ nhiệm sẽ nói có vi khuẩn, dẫn gián.” Nàng vén chăn lên đứng dậy.

“Cậu đừng nhúc nhích, để tớ làm!” Ta nhảy xuống giường, chạy vào phòng bếp, làm cho nàng đừng lăn qua lăn lại.

Chính là nàng đi theo ta, ta rửa cái ly nàng ở sau người ôm ta.

“Tớ tưởng ba mẹ cậu vẫn luôn ở đây, bọn họ tới náo nhiệt, cũng đem chúng ta chiếu cố rất khá.” Nàng nói khẽ.

“Mẹ của tớ thích sạch sẽ, giống cái ly không thể để qua đêm mới rửa, cậu chịu được?” Ta cười hỏi.

“Cái này không có gì a, rất tốt!” Nàng ôm chặc ta.

Xoay người hôn nàng, tính cách của nàng làm lòng ta ấm áp…

[2018-12-27 10:04]

6 giờ, Bảo Nhi cùng ba mẹ đã dậy. Nàng phải dẫn các nàng đi làm việc, vì có thể làm ta ngủ nhiều một giờ, nàng dành ra thời gian của nàng.

Lần này ba mẹ tới, nàng đem bọn họ chiếu cố rất khá, trong lòng rất cảm động. Rõ ràng nàng bận giống ta, nhưng nàng không nói hai lời lui rớt rất nhiều công việc, toàn tâm toàn ý bồi bọn họ đi đi, sợ bọn họ tới sẽ nhàm chán, sẽ không quen.

Ba ba mang vớ không nhiều lắm, nàng quan sát sau lập tức xuống lầu mua cho hắn, còn cố ý nhớ hắn mặc quần màu gì để mua màu đó.

Cùng bọn họ đi ra ngoài, nàng sẽ ngâm trà cho bọn họ, uống xong sau tìm chỗ để đổ đầy nước nóng.

“Ba con cũng không đối mẹ cũng không tinh tế như vậy, bảo thật sự quá hiểu chuyện, đứa nhỏ thật ngoan.” Chủ nhiệm đánh trong lòng yêu thích nàng, hầu như mỗi ngày đều khen ở bên tai ta, nói trước mặt ba ta.

“Đứa nhỏ này thật sự rất tốt, hôn nhân tìm được thiệt tình người yêu thương con mới là quan trọng nhất, con bé yêu con, tự nhiên sẽ yêu người nhà của con, nguyện ý trả giá. Con bé khéo léo làm ba và mẹ con rất yêu thích, con bé chỉ lớn hơn con một tuổi, nhưng lại ổn trọng hơn con nhiều, có trách nhiệm, rất nhiều nam nhân đều làm không được. Gặp được chuyện gì con bé sẽ không sợ, không giống con sốt ruột tính tình không biết làm sao, trong khoảng thời gian này cùng con bé thời gian dài đơn độc ở chung, con bé đối ba mẹ yêu thích ba mẹ có thể chân thật cảm nhận được, con bé thật lòng đem ba mẹ đối xử như ba mẹ con bé. Con bé rất tốt, thật sự rất tốt, ba mẹ từ đáy lòng thích con bé.” Ba ba rất ít nói những lời này, hơn nữa trong ánh mắt mang theo vui sướng.

“…” Trong lòng ta kích động, lại nói không ra lời, ngây ngô cười, vui vẻ ngây ngô cười, cái mũi lên men, nhớ mười năm trước…

[2018-12-28 11:38]

Phiên ngoại

Mỗi ngày tỉnh dậy cùng Bảo đại nhân giao lưu phương thức chính là dùng xoang mũi ‘hừ’ tới đối thoại, không biết các ngươi hiểu không? Bởi vì sợ có khẩu khí, không muốn mở miệng nói chuyện, vì thế dùng ngữ điệu rầm rì rầm rì tới câu thông.

Theo thời gian, chúng ta đều có thể nghe hiểu đối phương rầm rì cái gì, dù sao “Tớ yêu cậu”, “Thân thân, đứng lên đi!”, “Buổi sáng tốt lành, thân thân!” vân vân đều rất quen thuộc.

Sáng nay tỉnh dậy ta chui vào trong chăn đi quấy rối nàng, kết quả bị chính mình phản lại, nhất thời từ trong chăn chui không ra được, nàng thân thể trừu cười.

Thật vất vả chui ra nghẹn đỏ mặt nhìn nàng, nàng hướng ta một trận rầm rì.

“Lý tiểu bảo, cậu nói xấu tớ!!!!” Ta lập tức mở miệng nói chuyện, nhíu mày nhìn nàng.

“Này cậu cũng có thể nghe hiểu được a?” Nàng kinh ngạc mà nhìn ta, cũng mở miệng nói chuyện.

“Hừ! Cậu sao lại có thể nói tớ ngốc, cậu còn nói tớ ngốc đáng yêu, ngốc đến đủ có thể, cậu đây là mang theo kỳ thị lại miệt thị khen, tớ không cần, cảm ơn!” Giả vờ tức giận đưa lưng về phía nàng.

“Ha ha! Hạ Mạt cậu thật lợi hại, tớ sau này không dám nói xấu cậu như vậy nữa.” Nàng không biết hối cải, còn rất đắc ý mà cả người ôm đằng sau ta trêu chọc ta.

“Xem ánh mắt cùng ngữ điệu của cậu tớ liền đoán được.” Ta đưa lưng về phía nàng nhịn không được nhấp miệng cười.

“Tớ đây sau này toàn bộ đem ngữ điệu đổi thành opera, ánh mắt vẫn luôn bảo trì thưởng thức mỉm cười.” Nàng ở ta bên tai thổi nhẹ.

“…” Xoay người nhìn nàng, đảo mắt vô địch.

“A!” Nàng cười la hét, ta đè ở trên người nàng, cúi người đem mặt vùi vào nàng trong cổ, môi đối với nàng non mịn da thịt đánh “Đô”, ngứa đến nàng thô bạo mà đem ta đẩy ngã ở một bên…

“Cậu sức lực thật lớn!” Ta ngốc nhìn nàng.

“Vẫn luôn như thế!” Kiêu ngạo, dùng sức kiêu ngạo!!!!

“Cậu… Có thể đừng cùng mẹ tớ nói sức lực của cậu lớn hơn tớ không?” Đột nhiên nhớ tới ngày đó mẹ ta nói sức lực của ta khẳng định không bằng Bảo.

“Không cần tớ nói a, ba mẹ đều biết sức lực của tớ lớn hơn cậu, cậu là heo da mềm… Bọn họ nói…”

“…”

[2018-12-28 17:48]

Phiên ngoại yen

Mới vừa bị người nào đó tiếp lên xe, nhìn đến nàng mang giày cao gót lái xe, đau lòng nhéo nhéo mặt nàng.

“Về sau tớ già nhanh đều là bởi vì bị cậu nhéo hết.” Nàng cười nói.

“Nói bừa, chủ nhiệm nói thường mát xa mặt hiện tuổi trẻ.” Ta phản bác.

“Mẹ còn nói không thể ăn quá nhiều chân gà đâu, viết chữ sẽ không xinh đẹp, tớ bị mẹ lừa thật nhiều năm, kết quả chữ còn không phải viết đẹp hơn mẹ nhiều? Mẹ viết cho người bệnh muốn khai phương thuốc viết chưa quả thực chính là thiên thư*.” Nàng thực khinh thường mẹ nàng thượng đại nhân.

[*văn chương chữ viết khó đọc hoặc khó hiểu]

“Ân, tối nay tớ cùng chủ nhiệm thảo luận vấn đề này.” Trang đứng đắn nói.

“Đừng! Cậu đừng báo cáo a!” Nàng khẩn trương.

Ta hướng nàng cười xấu xa.

[2018-12-28 20:45]

Vừa rồi Bảo Nhi ở phòng luyện đàn, thật sự dễ nghe, ta liên tiếp ở trước mặt nàng giơ ngón tay cái lên, nàng thế nhưng không nhìn ta liếc mắt một cái, coi ta trong suốt, ta không vui đi ra…

Nàng đi ra tìm nước uống, đi đến trước mặt ta, ngón tay trêu đùa cằm ta, ta ngạo kiều “Hừ” mà quay đầu đi đến thư phòng…

Nàng luyện đàn tiếp, đột nhiên tiếng đàn cách ta rất gần, nàng vừa kéo cầm vừa tới gần ta, ngồi ở bên cạnh ta, sau đó buông đàn, cầm lấy tay của ta, chỉa ngón cái của ta lên, ý là để cho ta một lần nữa cho giơ ngón tay cái lên, ta bị hành động trẻ con của nàng chọc cười…

Lý lão sư là quỷ ấu trĩ…

[2018-12-28 21:08]

Mẹ ta ngồi ở trên sô pha xem phim truyền hình…

Ta cùng lão Doãn nhà ta trái phải ngồi ở bên cạnh nàng…

Nàng đột nhiên động tác chậm quay đầu nhìn về phía ta, sau đó lại động tác chậm quay đầu nhìn về phía lão Doãn…

Sau đó lại lần nữa nhìn ta lại…

Ánh mắt kia, không khí quỷ dị kia làm ta sởn tóc gáy…

“Con bị thiếu máu, ngài nhìn con với ba thật là dọa người, có cái gì muốn nói ngài có thể nói thẳng.” Nàng qua lại như vậy rất nhiều lần, ta thật sự chịu không nổi nói nàng, mắc cười nhất chính là, lão Doãn đáp lại nàng cũng là động tác chậm quay đầu vẻ mặt ngốc nhìn nàng.

“Ai nhìn hai người? Mẹ đây là làm vận động xương cổ.” Nàng nói tiếp tục trái phải xoay chuyển đầu.

“…”Ta im lặng nhìn ta ba, hắn cười đứng lên, trốn ngồi ở bên cạnh ta, hai ta ăn ý mà cầm lấy cái mền trùm lên đầu.

“Đến mức này sao?” Mẫu thượng bị đôi ta chỉnh cười.

“Không có mắt thấy!” Ba ta không khách khí trả lời nàng! Xinh đẹp!!!

[2018-12-29 21:54]

” Sao không mua một cái áo lông vũ?”

“Áo lông vũ? Mắc lắm, một ngàn một cái.”

“Cũng có cái rẻ hơn, tám trăm tệ.”

“Tám trăm? Mua thuốc trị cảm cũng mới hơn mười tệ!!!!”

“……”

Ha ha ~ Văn

[2018-12-30 22:58]

Tức thời phiên ngoại Đằng

Hiện tại các bằng hữu đều không muốn rời đi, muốn cảm nhận cảm giác qua năm mới. Doãn lão sư có ba buổi nhạc hội mừng năm mới liên tiếp, đêm nay là buổi thứ hai. Ngoại trừ Bảo Nhi, chúng ta đều đi. Diễn xuất rất xuất sắc, toàn bộ đêm diễn đều không cúi đầu nhìn qua điện thoại, ngay cả bọn nhỏ đều có thể an tĩnh hưng phấn mà nghe hết, yêu chết giọng hát của tiểu yêu tinh này, giọng hát từ tính hát phong cách gì cũng đều dễ nghe như vậy, khi nàng dùng phương thức hát ca kịch ngâm nga bắt đầu giai điệu, tiểu Vũ nói với ta hắn toàn thân nổi da gà, nhìn ánh mắt kích động của cậu nhóc ta cũng lại lần nữa dựng lên lỗ chân lông.

Ta nghĩ vui vẻ nhất chính là chủ nhiệm cùng Doãn ba, tuy Hạ Mạt mỗi năm biểu diễn rất nhiều, nhưng bọn họ rất ít khi có thể xem nữ nhi của mình biểu diễn biến hóa ở trên sân khấu, đêm nay toàn bộ buổi diễn họ đều thẳng sống lưng cười tủm tỉm xem hết.

Nhạc hội kết thúc, mọi người vẫn nghe chưa đã đứng một hồi lâu mới sôi nổi rời khỏi. Hạ Mạt đột nhiên từ hậu đài đi ra sân khấu, đổi trở về thường phục, bọn nhỏ hưng phấn mà chạy đến trước sân khấu kêu nàng, nàng mở miệng liền hỏi Bảo mẹ có tới không, bọn nhỏ dùng sức lắc đầu, nàng lại nhìn về phía chúng ta cùng người nhà nàng, vui vẻ phất tay.

“Doãn lão sư lại hát một bản đi.” Khán giả đều rời khỏi, chỉ còn lại nhóm bạn thân, mọi người đều đang ồn ào.

“Lại chờ một chút.” Nàng cười cười nhìn về phía cửa thính phòng. Ta cùng bọn tỷ muội biết nàng đang đợi ai.

Mọi người reo hò khi Bảo Nhi đeo đàn xuất hiện ở lối vào. Đêm nay nàng cũng có diễn xuất, đáng tiếc chúng ta không tới xem được vì không có vé, hơn nữa chúng ta cũng thực chờ mong đêm diễn hôm nay của Hạ Mạt. Nàng đáp ứng diễn xong chạy tới, nhưng đêm nhạc vẫn là kết thúc rồi.

Khi tiếng trống đột nhiên vang lên, đàn ghi-ta phát ra giai điệu kinh điển, mọi người điên cuồng la hét, thét chói tai. Hạ Mạt hát lên giai điệu Beyond 《 thật sự yêu ngươi 》. Nước mắt ta muốn mau rớt xuống, rất kích động, không hiểu sao muốn khóc, ánh mắt nàng nhìn Bảo Nhi, còn có nhìn người nhà nàng cùng chúng ta, ánh mắt nói cho chúng ta biết, nàng là có bao nhiêu yêu chúng ta!

Cuối cùng mọi người cùng nhau tay trong tay cùng hát to lên, Bảo Nhi đeo đàn cũng buông xuống, cùng chúng ta vui vẻ hát.

“Lão bà cậu thật chọc người.” Ta ở bên tai nàng nói to.

Nàng hé môi, cười đến đặc biệt hạnh phúc.

(rất ầm ĩ, nhanh chóng viết, thứ lỗi nếu không được trôi chảy! )

Ngủ ngon!

Chia sẻ Singer Beyond 《 thật sự yêu ngươi 》http://music.163.com/song/346564/?userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

[2018-12-31 23:17]

Sáng nay Mạt nhi bớt thời giờ đưa Doãn ba đi khám nha khoa, nữ bác sĩ đang hỏi một ít tình hình. Lúc đang hỏi răng Doãn ba đã đau bao lâu, Hạ Mạt thực mau nói tiếp: “Bác sĩ, ba ta không uống rượu.”

Bác sĩ bị nàng chọc cười, cười lớn, Hạ Mạt đem “Bao lâu” nghe thành “Uống rượu”, chúng ta cũng cười ra tiếng.

“Con gái ngài thật ngoan, ta rất thích nàng.” Nữ bác sĩ không còn mặt nghiêm túc, trở nên hiền hoà, cùng Doãn ba nói.

Hạ Mạt xấu hổ đỏ mặt, nắm tay nàng, dùng sức nắm chặt, rất muốn ôm ôm nàng. yen

[2018-12-31 23:47]

Là như thế này ~ chủ nhiệm đến phòng mới của chúng ta liền đi thẳng đến ban công ~ sau khi nhìn kỹ một lần~ nàng thực vừa lòng nói ~ ân ~ phòng này phương vị không tồi ~ trái Thanh Long ~ phải Bạch Hổ ~ rất xa phía trước có một tòa ám sơn ~ tầm nhìn không bị che đậy ~ ngụ ý tiền đồ không bị ngăn trở ~ phía trước còn có một dòng sông chảy ~ độ cung vừa phải~ sau phòng lại có chỗ dựa ~ thực không tồi ~

Nghe được như vậy bọn tỷ muội hoan hô nhảy nhót ~ tranh thủ thời gian hỏi nàng tài vị nhà chúng ta ở đâu ~ nàng chỉ ra cho chúng ta~ sau đó nàng nói kỳ thật phải biết rằng trong nhà tài vị ở đâu ~ mua một con rùa đen trở về sẽ biết ~ vị trí nơi rùa đen thường xuyên đi lại chính là nơi đó ~

Chúng ta vẻ mặt sùng bái ~ chỉ có Hạ Mạt mang theo nghi ngờ ~ vì thế nàng cùng tiểu Vũ đi cửa hàng vật nuôi gần nhà mua một con rùa đen ~ sau khi xem xét cẩn thận liền cùng tiểu Vũ mang về nhà nuôi ~

Kết quả rùa đen không có bò khắp nhà ~ bò tới vị trí tài vị sau đó bất động ~ đem nó mang đi phòng khách ~ nó chậm rãi bò lại cái vị trí kia~ ha ha ~ kẻ trộm đáng yêu ~

Các ngươi thử không? Văn


Leave a Reply