[2018-02-03 21:56]
Phiên Ngoại
Sáng nay đặc biệt không muốn dậy, cuối tuần lớn, nên nghỉ.
Nhưng có hai học sinh mới muốn qua, Bảo nhi cũng phải bồi lão Tam đi dạo phố mua quần áo.
Trên giường sau khi đứng lên hai ta ngồi trên ghế sa lon ở phòng khách “Thần ngẩn người”, mỗi người không phản ứng, mỗi người như đi vào cõi thần tiên.
Ngay tại lúc này, chuông cửa reo, nghe bên ngoài là giọng nói của Tư Khiết cùng tiểu Vũ, hai ta động tác chậm quay đầu nhìn nhau, ánh mắt ra hiệu với nhau: “Cậu đi mở cửa.”
Cuối cùng, ta đi mở cửa. . .
“Tới! Cho hai mẹ nuôi thâm tình chào buổi sáng hỏi thăm sức khỏe!” Khi ta ngồi về trên ghế sa lon, hai mẹ con mặc đồ gia đình manh manh đứng ở trước mặt hai ta.
“Chào buổi sáng Bảo mẹ Bì mẹ thân ái!” Tiểu Vũ ngoan ngoãn nghe lời, còn cúi người xuống, ta với Bảo còn đang buồn ngủ bị kinh sợ, hai người ngồi thẳng người dựa vào nhau.
“Còn có con phải khen hai mẹ nuôi ngày hôm nay đặc biệt xinh đẹp.” Lời nói của Tư Khiết vừa ra khỏi miệng, hai ta cũng biết mục đích chuyến này của hai mẹ con
“…” Tiểu Vũ nhìn chúng ta một chút rồi nhìn mẹ ruột thêm chút nữa, có chút không nói ra lời, bởi vì lúc này mắt của hai ta lim dim buồn ngủ, tóc xốc xếch, quần áo ngủ lại dày và rộng, còn mang một đôi vớ thỏ con dễ thương.
“Nhanh lên!” Tư Khiết kẹp phía sau cổ tiểu Vũ ra lệnh.
“. . . Hai mẹ thật là đẹp. . .” Hai tay tiểu Vũ nắm lại, hít thở sâu một hơi sau nứt ra một hàng rõ ràng răng cười cợt đích tán dương.
“Cám ơn! “Ước mơ” của con là gì?” Ha ha, Bảo nhi trực tiếp cắt chủ đề các nàng mong muốn, chống càm mỉm cười nhìn tiểu Vũ
“Ước mơ hôm nay của con là có thể ăn một ít bơ sữa chua thêm quả việt quất phô mai. . .” Tiểu Vũ càng nói càng nhỏ lại, ngượng ngùng tựa vào trên người mẹ nàng.
“Đi hoàn thành ước mơ của con đi, ngay tại tủ lạnh ô trong, chỗ con quen thuộc.” Bảo nhi lên tiếng.
“Oh ư! ! !” Hai mẹ con đánh rắm đánh rắm đi đi lấy.
“Chừa chút cho ta! ! !” Ta sốt ruột la hét.
Con nít cũng được đi, làm mẹ cũng ham ăn như vậy, hình tượng của lão đại đi chỗ nào rồi? ? ?
=====================================
[2018-02-03 22:32]
Phiên ngoại
======================================
Buổi chiều đi mua đồ ăn với Văn Văn, hai người do dự là đi xuống dưới siêu thị thực phẩm mua thịt hay là đi chợ ở bên đường.
Ở siêu thịt các loại thịt không nhiều lắm, nhưng thuận lợi, cấp danh hiệu “Thực phẩm hữu cơ*”.
[*Thực phẩm hữu cơ – organic food có thể hiểu một cách cơ bản và ngắn gọn• Không chất độc hại, không thuốc trừ sâu, thuốc diệt cỏ hay chất diệt nấm]
Đồ ăn ở chợ thì đủ loại, cũng là khu chợ được giám thị rất nghiêm khắc, nhưng phải đi tới ba bốn phút.
Cuối cùng, hai ta lười đến “Chảy nước” lựa chọn đi ra siêu thị thực phẩm.
“Ai! Đồng chí lão Trần nhà cậu không phải bảo chúng ta không được mua hành ở vùng khác sao?” Khi ta cầm hành bỏ vào giỏ hàng thì Văn Văn nhắc nhở.
“Sao cậu có thể chắc chắn được nó là hành ở vùng khác?” Ta nghi hoặc hỏi.
“Mắt cậu mù à, không phải ở đây có viết sao.” Nàng ghét bỏ chỉ vào nhãn hiệu cho ta nhìn.
“Nếu không chúng ta lấy khăn giấy xoa xoa xem có màu xanh hay không?” Ta đề nghị.
“Tớ có khăn giấy, nhưng mà chủ nhiệm nói phải là khăn giấy có nước hoặc là khăn ướt để thử.”
“Ai, thôi bỏ đi! Siêu thị lớn như vậy chắc là không có vấn đề gì đâu.”
“Chờ chút…”
Ngay sau đó xuất hiện một màn làm người ta muốn cay mắt…
Một bác gái cao lớn ngang ngược thế nhưng lại làm ra một hành động cực kỳ không văn minh…
Nàng lén lén lút lút giả vờ chùi miệng, thật ra thì… ( ta không thể viết ra được, rất ghê )
Sau đó, khăn giấy giống như có ma thuật thần kỳ biến cho nó ướt, ướt…!!! ( trạng thái mặt kinh sợ há to miệng nhìn nàng )
Và sau đó, một màn thần kỳ hơn đã xảy ra…
Nàng lau qua lau lại một khúc hành, sau đó trên khăn giấy xuất hiện màu xanh, hai ta trợn mắt há hốc mồm, ngây ngẩn! Đúng là super chất bảo quản hóa học mà, trong quá trình vận chuyển sợ sẽ không còn tươi nữa, nhất định phải phun để giữ độ tươi cho rau, bởi vì ở vùng khác chở tới đây đường xá khá xa…
Văn Văn lặng lẽ bỏ hành xuống (Nàng vẫn rất văn minh, cử động này làm ta phải khen ngợi), hai ta đồng thời yên ý yên lặng trả giỏ thức ăn lại, sau đó lặng lẽ đi ra khỏi siêu thị, đi thẳng đến chợ bán thức ăn…
=======================================
Hữu nghị nhắc nhở từng cái, hành hoặc là một ít rau không dễ bảo quản phải mua ở trong vùng, các ngươi cũng có thể thử bằng khăn giấy, chuyên gia đề nghị nếu như rau cải mà lau ra chất lỏng màu xanh thì không nên ăn, bởi vì dùng nước ngâm sẽ phao (泡, không hiểu từ này @@) sẽ còn sót lại chút ít, ăn nhiều sẽ sinh ra chất độc hại cho cơ thể ta thậm chí… so, ăn cái gì thì ăn trong mùa, mua đồ tốt nhất là nên mua ở trong vùng cho tươi nha…
[2018-02-04 21:25]
Toái toái niệm yen
Nhà của chúng ta không phải dựa vào máy sưởi để sưởi ấm, là dựa vào ăn. Nàng bây giờ lại ăn bánh bao đường mật nóng, một bên ăn, một bên xúi giục ta ăn.
Ta không muốn béo, nhưng thật sự rất ấm áp.
Bì Bì, cậu thắng!
[2018-02-05 21:51]
Toái toái niệm
Hôm nay bồi Văn Văn đi ra ngoài, nàng mặc đồ đủ loại bông tự mình thiết kế đi ở trên đường làm đui mù rất nhiều người, quay đầu lại……
“Cậu đi đâu vậy?” Lúc ta xoay người thì nàng bắt ta lại.
“Cậu đi ở phía trước đi, tớ yên lặng đi theo ở phía sau.” Thật sự chịu không nổi việc nàng đi ra ngoài hại người.
“Tại sao a?”
“Đừng hỏi, cậu đi lên trước đi.”
“Có phải cậu cảm thấy tớ quá phong cách nên kéo thấp đẳng cấp của cậu xuống à.”
“Xí!”
[2018-02-05 22:01]
Mới vừa ở WC niao niao, sau khi xong việc thì mở cửa, đột nhiên có nguyên khuôn mặt xuất hiện ở trước măt ta, hù họa làm ta không kịp kéo quần……
“Lý Tiểu Bảo, cậu có thể đừng có đột nhiên giả quỷ làm tớ sợ được không!!!!!!!”
“Tớ, tớ chỉ muốn chờ cậu đi ra……” Thẹn thùng……
“……” Được rồi! Ta chịu được……
[2018-02-07 22:09]
Ta ghét nhất là lúc người ta mới vừa ấm áp một chút là người đưa tay vào gieo họa……
Hai tay người nào đó đột nhiên đánh lén thí đôn nhi* của ta…… (Cái này chắc là mông rồi :v)
Cả người cứng đờ……
Nữ thần mà cái các ngươi nói đâu……
Tại sao lại không rụt rè với ta đây?
[2018-02-07 22:13]
Kẻ xấu mà đi cáo trạng trước, là ai bất ngờ đánh sau lưng ta trước? Ta cũng ghét nhất là bị làm lạnh, người nào đó xuống giường nào đi. yen
[*Độc giả 1: Quỳ bàn phím đi, rất mát rất mát
Độc giả 2: Mạt cho ngươi sầu riêng để ngươi vừa ăn vừa quỳ ha
Độc giả 3: Tiểu Bì thật nhỏ mọn! Tiểu Bảo, không sợ! Hàng vạn người chúng ta đều tiếp viện ngươi! Cũng cho ngươi ấm áp! Muốn ấm chỗ nào thì liền ấm chỗ đó! Ra sức sưởi ấm. Ha ha!!!
Tui: :)))) Chậc chậc, đáng thương Mạt tỷ không ai cùng chiến tuyến]
[2018-02-07 22:35]
Đứa ngốc Doãn Hạ Mạt này, bảo nàng để Yakult vào trong nước ấm ngâm rồi mới uống, thế nhưng lại để ở bên cạnh máy sưởi, cái chai được sưởi ấm nên biến hình luôn rồi, nàng còn uống được. yen
*Cái này là đói quá nên phải tìm chỗ nóng nhất để đặt nè :v
[2018-02-07 22:42]
Bây giờ ta không có khái niệm lễ tình nhân nữa, trước kia không có ở cùng nhau thì trước lúc ấy ta sẽ suy nghĩ xem lễ tình nhân nên tặng quà gì cho nàng, bây giờ thì có nàng ở bên cạnh, mỗi ngày đều là lễ tình nhân! yen
[2018-02-11 16:51]
Hôm nay có mấy vị gia trưởng tới nhà làm khách, mới vừa đi, bạn học Bảo nhi chiêu đãi thật tốt, ta không nhịn được ôm nàng hôn rồi lại hôn…
“Môi của cậu là băng sao? Buông tớ ra!”
“……”
Ta bị ghét bỏ a…
[2018-02-11 16:57]
Có phương pháp nào để hơ nóng môi của mình nhanh nhanh chút không?
[2018-02-13 19:49]
Bảo: “Cậu muốn đi đâu?”
Ta: “Muốn tìm Nhị tỷ đi ăn.”
Bảo: “Lại ăn nữa!”
Ta: “Tớ đi một chút rồi sẽ về, thuận đường mang về cho cậu luôn, hì hì!”
Bảo: “Vậy vào trong lâu viết báo cáo ra giúp tớ.”
Ta: “Trở về rồi lập tức đi báo cáo ha…”
Bảo: “Bây giờ!”
Ta: “…”
[2018-02-17 16:56]
Phiên ngoại
Thời điểm kẹt xe phương thức tiêu khiển tốt nhất của Lý Ngữ Yên là nhéo vành tai của ta, đều bị nàng nhéo đỏ còn không chịu buông tay ra ( ̄^ ̄)ゞ……
“Ba mẹ ở đây, tay của cậu rụt rè một chút coi.” Nhỏ giọng cảnh cáo nàng.
“Tớ rất rụt rè rồi a, cầm chơi rất vui a, tớ không mệt nữa rồi.” Híp mắt cười
“Tai tớ không phải để cho cậu cầm chơi, đã nói là để tớ lái cho.” Miệng nói không cho, nhưng mà vẫn ngoan ngoãn chịu.
“Không mệt, chờ đến khi thông rồi mới cho cậu lái.”
“Uống nước không?”
“Không uống.”
“Ăn một chút gì không?”
“Không ăn, cám ơn!”
“Kẹt xe thì nên ăn một chút để giết thời gian.”
“Tớ không phải đang nhéo lỗ tai của cậu để giết thời gian sao?”
“Tiểu bảo, con mau buông tay ra đi, lỗ tai Mạt Mạt đều đỏ rồi.” Tịnh mẹ không nhìn nổi, nghiêm khắc nói.
“Dạ!” Nàng ngoan ngoãn nghe lời, lập tức buông tay, chưa từng nhìn thấy tiểu thụ nàng thụ như thế, gia trưởng lên tiếng thật không giống nhau a.
” Mẹ, con có thể trả thù không?” Xoay người cười hì hì nhìn Tịnh mẹ.
“Có thể! Dù sao có thể giết thời gian được.” Tịnh mẹ nháy mắt cười với ta.
“Mẹ đều nghe a?” Nàng ngượng ngùng nhìn nhìn kính chiếu hậu.
“Mẹ không có ngủ a, hơn nữa ngay từ đầu con nhéo Mạt mẹ liền nhìn xem con muốn nhéo nàng bao lâu.” Tịnh mẹ vừa nói ta với Bảo ba đều cười, có nên đáng yêu đến như vậy không.
“Thói hư tật xấu này của nó không chịu sửa đổi, đến bây giờ còn thích sờ vành tai của ba.” Bảo ba cười nói.
“Bởi vì vành tai của ngài quá lớn!!!” Chúng ta ba người cơ hồ đồng thời nói, tiếp theo nở nụ cười.
Lỗ tai của Bảo ba ta thấy giống tượng phật nhất, lần đầu tiên gặp ông đều sẽ bị lỗ tai của ông hấp dẫn, ta còn nhớ rõ Trần chủ nhiệm năm đó lần đầu tiên gặp Bảo ba câu đầu tiên nói là: “Ôi! Lỗ tai này của ngài thật đẹp trai!”, Lúc ấy làm ta hết hồn, nào giờ có người khen như vậy? Bảo ba lúc ấy vô cùng ngượng ngùng……
[2018-02-18 10:55]
Phiên ngoại
Bảo ba Bảo mẹ tâm tâm niệm niệm học đồng chí lão Trần nhà ta nấu cháo gan heo- thịt nạc- sò điệp -cẩu kỷ (củ khởi), ăn hai chậu lớn, đúng! Nhà ta là dùng chậu nhỏ để ăn cơm, bọn họ cũng nhập gia tùy tục, ăn rất thoải mái……
“Cho cậu cục sò điệp.” Bảo nhi đem một cục sò điệp lớn bỏ vào trong chậu nhỏ của ta, thật ra buổi sáng nàng không thích ăn hải sản cho lắm.
“Thịt này rất ngon với bổ nha, cảm giác rất rất tuyệt vời.” Đang dụ dỗ nàng.
“Ừ, vậy cậu càng nên ăn nhiều đi, thanh gan minh mục [sạch gan mắt sáng].” Nàng cúi đầu lẩm bẩm nói.
“…… Không phải cẩu kỷ mới thanh gan minh mục sao?” Ta ngẩn người, chậm rãi nghiêng đầu nhìn nàng.
“…… Cậu biết không? Có đôi khi ý niệm của con người rất quan trọng, cậu cho rằng nó có tác dụng thì nó liền có.”
“Lý…… Tiểu Bảo, cậu đúng là cái gì cũng nói được!”
“Cám ơn!”
“……”
[2018-02-18 11:27]
Tiểu phiên ngoại yen
Mới vừa lột quýt cho mình ăn, nàng ngượng ngùng không dám trực tiếp hỏi xin ta, mà là đem ly nước nhẹ nhàng đẩy tới trước mặt ta, sau đó cười hì hì nói: “Cậu uống nhiều nước mới tốt, quả quýt này tớ giúp cậu ăn trước.”
Ta còn chưa có cự tuyệt, quả quýt đã toàn bộ nhét vào miệng nàng.
“Cậu…… Có ổn không?” Nhìn nàng thống khổ nhăn mặt lại, trong lòng đang cười.
“Làm sao lại chua như vậy?” Nàng kiên cường chịu đựng ăn hết, nước mắt còn đảo quanh ở hốc mắt.
“Loại này rất chua, phải ăn từng miếng từng miếng mới ngon miệng.” Sáng nay chủ nhiệm mới mua quýt chua tươi.
“Sao cậu lại không nói!”
“Tớ nói kịp sao?”
“Được rồi!”
“Cái này giáo huấn nói cậu biết về sau không nên gấp gáp..”
“Tớ sai rồi!”
[2018-02-19 20:19]
Phiên ngoại
Hai ngày này Bảo Nhi bị biểu ca biểu tẩu lôi kéo chơi mạt chược, nàng cũng không phải là hiểu cho lắm, nhưng mà không thể từ chối được.
“Bảo bối, giúp tớ cầm một ngàn tiền mặt lại trước, đủ thua không?” Nàng vừa lên bàn mạt chược liền lặng lẽ dặn dò ta.
“Tại sao cậu có thể chưa đánh mà liền nhận thua rồi? Cái này không giống tính cách của cậu nha.” Ta ghét bỏ nói với nàng.
“Cái này thật sự không phải tớ cố chấp, bồi bọn họ chơi một chút, mọi người đều vui vẻ.” Nàng ôn nhu cười.
“Không! Lúc này mà không làm thịt biểu ca thì khi nào mới làm? Cậu cứ yên tâm đánh, tớ nhìn. Nói thật, tớ chơi mạt chược rất ít khi bị thua, giác quan thứ sáu của tớ rất mạnh, suy đoán được trên bài có gì” Không có chút nào che giấu chính mình đắc ý.
“Cậu thổi phồng có phải hơi lớn rồi không?” Nàng cười ta.
“Chẳng lẽ cậu quên hai lần chiến tích kia của tớ rồi sao? Đại sát tứ phương.” Nàng cười ta ‘thổi phồng’ ta liền không vui, vội vàng ném ra lịch sử huy hoàng hai lần kia nàng cùng chơi với ta.
“Cũng đúng! Đúng là thắng rất nhiều.” Nàng nghĩ nghĩ lại tán thành với ta.
“Mấy người không được thúc giục Bảo nhi nhà em, cậu ấy phải suy nghĩ.” Ta hướng về phía biểu ca nói.
“Em lại tới đánh giúp a? Em yên tâm chơi của em đi, tự Bảo nhi chơi là được.” Nhị biểu ta muốn tách ta ra.
“Không được! Cậu ấy không thể rời khỏi em!” Lúc này Bảo Nhi làm nũng ôm cánh tay ta.
“Anh sợ em lại thắng hết tiền của anh sao?” Ta cười xấu xa nói.
“Anh sợ? Khi nào mà anh sợ chứ, tới đây!” Biểu ca bị kích thích rồi.
Ván thứ nhất, Lý tiểu bảo sờ bốn bài trắng hưng phấn hỏi ta có phải có thể lấy tiền được hay không, làm cho bọn họ cười muốn hỏng, tam biểu ca nói chờ hắn ‘tới mủn’.
“Cái này cái nên đánh ra không?” Nàng vuốt vuốt một tấm sáu ống hỏi ta.
“A? Cậu đánh ra làm gì? Bảo bối, chúng ta ‘tới mủn’!” Ta kích động đứng lên, sau đó đem bài mở ra cho bọn hắn xem.
“Không phải chứ?! Mới tới một cái giờ liền tới nữa.” Bọn họ mang theo kinh ngạc cùng nhụt chí nói.
“Ha ha! Cũng không nhìn xem là ai đánh!” Ta đắc ý vừa nói vừa vỗ tay với Bảo nhi.
Đánh đánh, nàng tìm được cảm giác, ta cho rằng có thể đi giúp mẹ một chút, nhưng mà nàng cứ mãi kêu ta đánh như thế nào.
“Bé ngoan, cậu mau lại đây nhìn xem!”
“Bé ngoan, bài này tại sao lại không đúng?”
“Bé ngoan, tớ đây là đồng loạt hồ bài sao?”
“Bé ngoan, tớ đánh người khác lại ‘tới mủn’.”
“Bé ngoan, có phải tớ lại hồ rồi không?”
“Bé ngoan, tớ đều không nỡ thắng, làm sao đây? Ngăn kéo đều đầy cả rồi.”
“Xin lỗi, em lại ‘tới mủn’, giang thượng nở hoa.”
Ha ha! Nàng một người ăn ba nhà, trước khi ăn cơm nàng ăn sạch gốc gác của người ta.
Thắng không ít tiền, nhưng nàng bỏ bao lì xì cho bọn nhỏ để bồi thường cho biểu ca……
Nhìn nàng vui vẻ, ta sẽ rất vui vẻ, ngồi ở phía sau ôm nàng, lúc nàng thắng làm cho ta thật muốn hôn nàng, nàng thật sự là nữ thần của ta, nữ thần, nữ thần ٩(˃̶͈̀௰˂̶͈́)و٩(˃̶͈̀௰˂̶͈́)و٩(˃̶͈̀௰˂̶͈́)و
[2018-02-20 13:36]
Phiên Ngoại yen
Lên đường trở về, lần này trở về thời gian chỉ có ngắn ngủn hai ba ngày, nhưng chúng ta ba tháng sẽ còn trở lại trường ở một thời gian ngắn, khi đó là trong một năm hưu nhàn nhất.
Ba mẹ ước định ba tháng cùng đi du lịch, để cho chúng ta cùng nhau đi cùng.
Chủ nhiệm cùng Doãn ba là như vậy nhiệt tình, mỗi lần ta cùng ba mẹ trở lại bọn họ khoản đãi tốt vô cùng, chúng ta rất yêu cả nhà bọn họ, dung nhập vào bọn họ cuộc sống rất vui vẻ một chút, mỗi lần ly biệt luôn có không thôi, mong đợi lần sau gặp nhau.
Buổi trưa Mạt nhi gội đầu xong, lúc đang sấy tóc Doã1n ba nhận lấy nàng trong tay hóng gió đồng, đứng ở sau lưng nàng giúp nàng thổi, nhìn hắn sủng ái cùng không thôi ánh mắt, ôn nhu phủ lộng sợi tóc của nàng, trong lòng cảm động đích đồng thời nhưng lại hiện lên chua, đáng thương thiên hạ lòng cha mẹ, ta có thể lãnh hội hắn đối với nữ nhi thương yêu cùng quyến luyến, hàng năm ở bên ngoài, một năm mới thấy mấy lần mặt, thật hy vọng bọn họ có thể về hưu sớm một chút, sớm ngày tới cùng chúng ta đoàn tụ.
“Tốt lắm, đã khô, ta kỹ thuật này có hài lòng không?”
“Cám ơn ba! Hài lòng cực kỳ, còn giống như trước như vậy.”
Nàng xoay người ôm ôm lấy hắn, vui vẻ cười, nhưng nhìn ra nàng muốn xung động muốn khóc, chế trụ.
Thường về thăm nhà một chút, là chúng ta phải làm, bất kể bận rộn bao nhiêu.
[2018-02-20 14:24]
Phiên Ngoại yen
Ăn tết ở quê của bé ngoan, năm vị chân.
Ngày thứ nhất chúng ta về thành phố trước, nhà bố trí rất có không khí ngày lễ, các thân thích cũng tới giúp làm cơm cùng làm chút lòng, Tịnh mẹ cảm thấy hứng thú tham dự , Doãn ba không kịp đợi đã dọn xong bàn cờ chờ Lý ba, nhà rất náo nhiệt.
“Nơi này thật giống như không có chúng ta chuyện gì.” Bé ngoan nhìn những người lớn đang bận rộn cười cợt đạo.
“Cậu đi đánh đàn ca hát đãi một chút bọn họ.” Ta yêu cầu.
“Không muốn, quá mắc cỡ.” Nàng điên cuồng lắc đầu.
“Lại kia bận bịu sửa sang một chút bàn đi!” Cũng biết nàng sẽ nói như vậy, mỗi lần để cho nàng ở các thân thích trước mặt biểu diễn nàng đều là cự tuyệt.
” Được.”
Hai người đi tới phòng khách bàn trà trước dọn dẹp, nàng nhìn thấy có ăn ngon, đặt mông ngồi ở trên ghế sa lon liền không muốn động, ăn.
“Bảo cậu đi dọn dẹp, cậu làm sao ăn còn ăn nữa?” Không biết làm sao cười.
“Thực thần của tớ nhắc nhở tớ phải ăn một chút gì đó, tớ không khống chế được mình nữa.” Nghiêm mặt nói bậy nói bạ.
“Vậy thần ngủ của tớ cũng call tớ, tớ đi ngủ một chút, chính cậu đợi.”
“Đừng, không muốn a! Tớ không ăn, được rồi, tớ miệng kẽ hở ở, không ăn.” Nàng vội vàng đứng lên vỗ vỗ tay, chiêu này rất tốt, mỗi lần ta nói phải ngủ không bồi nàng nàng sẽ ngoan ngoãn nghe lời.
Thứ hai ngày trở lại quê quán nông thôn, nàng lái xe mang ta cùng ba mẹ đi mua các loại pháo hoa, ta cũng yêu như vậy hoạt động, mặc dù rất tiêu tiền, nhưng người nhà vui vẻ là được rồi.
Buổi tối tám giờ, ở đình trước viện môn trên một mảnh đất trống, bày thật là lớn món pháo hoa lễ pháo, còn mua rất nhiều món nhỏ có ý nghĩa pháo hoa nhỏ, bọn nhỏ vui vẻ tiến lên cướp, ba mẹ cũng tham dự vào, trên đất trống náo nhiệt hấp dẫn rất nhiều hàng xóm tới.
“Mạt nhi, cậu nhìn những đứa trẻ kia cũng không kịp chờ đợi chờ cậu đốt pháo nữa.” Ta ở nàng bên người vừa nói.
“Ha, hàng năm chúng ta trở lại bọn họ cũng vượt qua vui vẻ, bởi vì có pháo hoa đẻ xem, không gấp, nữa thèm ăn thèm ăn bọn họ.” Nàng cười đễu.
“Cậu thật tinh nổ.” Nắm nàng cổ, thích nàng tình cờ làm chuyện xấu, được nước đích thời điểm khả ái rất.
“Con heo nhỏ, cậu đừng châm ngòi, để cho anh họ đốt.” Chủ nhiệm khẩn trương dặn dò nàng.
“Vậy nhiều không có ý nghĩa a, không sợ, này giây dẫn rất dài.” Nàng không nghe, cảm thấy mình rất ok.
“Mạt nhi, cũng không cần đốt, lý do an toàn, đứa bé trai có thể chạy nhanh điểm.” Tịnh mẹ cũng lo lắng lần nữa khuyên.
“Nga, tốt, con biết.” Nàng rất cho mặt mũi đáp ứng, nhưng nhìn ra được nàng rất muốn điểm.
“Để cho nàng châm ngòi dây dài đi, không có chuyện gì.” Ta vì nàng tranh thủ trứ.
Cuối cùng các gia trưởng đồng ý, nàng vui vẻ đốt một nén hương, đi tới đốt tối nay “Trọng đầu hí” .
“Bé ngoan, chạy mau!” Nhìn về phía trước có tia lửa thoáng hiện, ta khẩn trương kêu nàng.
Nàng đốt sau nhanh chóng xoay người chạy vào trong ngực ta, khi đệ nhất thúc lễ pháo cùng pháo bông ở trên cao vô ích nở rộ lúc, người nhà cùng các bạn hàng xóm lớn tiếng than thở, ta thật chặc ôm chặc nàng, cùng nàng cùng nhau thưởng thức.
” Cục cưng, năm mới vui vẻ, tớ yêu cậu!” Hôn nàng lỗ tai.
“Tớ cũng rất yêu cậu, năm mới vui vẻ!” Nàng nghiêng đầu dính sát ta mặt.
Sinh mạng giống như pháo hoa, ngắn ngủi nhưng rực rỡ mỹ lệ, quý trọng từng giây từng khắc ở chung với nhau.
[2018-02-20 20:20]
Phiên Ngoại
Mắt thấy sắp tới, nhưng bây giờ kẹt xe, xe cộ chậm chạp chạy.
“Đem khẩu trang đeo lên!” Xế chiều hôm nay đại kẹt xe lúc, Bảo nhi mở ra cửa sổ hóng mát, tay trái chống cửa kiếng xe đi theo xe cộ chậm chạp chạy, trải qua chúng ta một ít xe cộ lên nam mắt người trực câu câu không chút khách khí nhìn nàng, kia thô bỉ ánh mắt, để cho ta rất không thoải mái, cầm lên túi lục soát duy nhất khẩu trang, thật may còn có một cái.
“Tại sao?” Nàng không hiểu mang lười biếng ánh mắt nhìn ta.
“Cậu không cảm giác được có mấy đôi lang ánh mắt đang đối với cậu chảy nước miếng sao?” Ta nhỏ giọng vừa nói.
“… Không cảm giác được, cậu còn chưa tỉnh ngủ, suy nghĩ nhiều, đừng để ý người khác.” Nàng sững sốt một chút sau đem xe cửa sổ kéo trở về một nửa.
“Không được!” Ta buồn bực đích kháng nghị.
“OK, tớ đeo.” Nàng ngoan ngoãn nghe lời đeo lên.
Cũng không lâu lắm, nàng đem khẩu trang kéo xuống.
“Mạt Mạt, tớ có thể không phối hợp với cậu được không? Thật là đần mà.” Nàng thật lâu không như vậy gọi ta, nhìn ta mặt đầy ôn nhu cười, đột nhiên tiểu Tâm Tâm [tim] sợ hãi một cái.
Làm sao đây? Ta yêu nàng, yêu đến chết đi sống lại, hận không thể đem nàng giấu kỹ đi…
[2018-02-21 19:36]
Phiên ngoại
Ngày hôm qua trở về trên đường cùng Bảo Nhi thương lượng hảo đi xem phim, đi cùng với ba mẹ, nhưng ba ba có xã giao, cho nên chúng ta mang Tịnh mẹ cùng đi, nàng phi thường hưng phấn nói ba chữ: “Quá tuyệt!”
Nhất trí lựa chọn đi xem 《 Hồng Hải hành động 》, bọn tỷ muội đi xem đều nói nhiệt huyết kính bạo.
Mỗi lần đi xem phim đều quên mang 3D mắt kính, làm cho trong nhà điện ảnh mắt kính có hơn mười mấy bộ.
Ăn xong ăn ngon ăn vặt đi đến rạp chiếu phim vừa vặn bắt đầu, từ lúc bắt đầu liền xúc động lòng người, Tịnh mẹ ngồi ở giữa chúng ta, không ngừng kêu đã ghiền đẹp mắt
“Cô gái này binh thật là đẹp trai ngây người, nàng có thể hay không hy sinh? Mẹ thật lo lắng cho nàng sẽ bị đánh trúng.” Tịnh mẹ khẩn trương nắm chặc ta tay.
“Con nghĩ sẽ không, có thể đi vào giao long, nàng hẳn rất lợi hại.” Cười an ủi nàng, thật ra thì mình cũng đi theo khẩn trương, tình cảnh máu tanh chân thực, nhìn chiến sĩ hy sinh rất khó chịu, cô bé này thật rất có nam tử hán khí khái, đẹp trai nổ. Hơn nữa Trung quốc vũ khí trang bị khốc tễ, đạo diễn điều động cùng chụp thủ pháp tốt vô cùng.
“May mắn chúng ta hiện tại sinh hoạt, chiến loạn quốc gia nhân dân thật sự thực thảm, điện ảnh phản ánh ra thực chân thật, quá thảm thiết.” Xem xong ra tới chúng ta còn không có hoãn lại đây, Tịnh mẹ cảm thán.
“Chúng ta đi uống gì đó để an ủi đi!” Bảo Nhi ôm chúng ta bả vai ôn nhu cười nói.
“Ba ba hai đứa gửi tin nhắn hỏi tối nay đi ăn chay được không?” Tịnh mẹ nhìn di động.
“Không thành vấn đề!” Hai ta vui vẻ ôm nàng cánh tay đi phía trước đi……
[2018-02-20 22:12]
Phiên ngoại Văn [Dịch sơ]
Ngày hôm nay còn nghỉ phép, buổi chiều hẹn tỷ muội đi xem phim, tiểu Dương thấy ta rãnh rỗi ở nhà, bảo ta bồi hắn đi gặp mấy khách hàng, giữa trưa mấy đại lão gia tới KTV hát. Cái giọng hà mã hát lên làm ta muốn lập tức xoay người chạy lấy người, cực kỳ khó nghe ~~
Tiểu Dương giới thiệu ta cho bọn họ biết, vài vị huynh đệ kia thoạt nhìn đều rất văn nhã, trừ bỏ đại ca hà mã kia.
“Mỹ lữ*, em là âm nhạc học viện kia ca hát nhất định rất êm tai, không bằng cho chúng ta nghe một khúc đi.” Hà mã nhe răng nhếch miệng cười.
[*Mỹ = dẹp, lữ = bạn, bằng hữu]
“Đại ca, ngượng ngùng, vừa rồi nói, em học EWI*.” Trang rụt rè bảo trì tiếp viên hàng không mỉm cười, trong lòng nghĩ ngươi đại gia, học âm nhạc đều là sẽ ca hát a?
[*Electric Wind Instrument]
“Không quan hệ, mỹ lữ ca hát đều không kém rồi ~” hắn đem microphone đưa cho ta.
“Ca, anh đừng hối hận nga.” Rụt rè có hạn, tiếp nhận microphone lộ ra bản sắc cười xấu xa nhìn hắn đi đến điểm ca đài.
“Bảo bảo, không bằng anh thay hát thay em đi?” Tiểu Dương chạy nhanh đi tới khẩn trương nhìn ta.
“Sao đây? Anh cũng chê em hát khó nghe a?” Hướng hắn liếc một cái.
“Không không không phải, anh sợ em khó xử.” Hắn nhanh chóng giải thích.
“Trước nay không ai có thể làm khó em, anh đi bồi bọn họ tâm sự, chờ giọng hát như thiên sứ của em vừa cất lên nhất định sẽ tao chết bọn họ.” Âm trầm nhìn hắn.
“Ngươi ~ vẫn là khiêm tốn một chút đi.” Hắn né tránh đích ánh mắt sau khi nói xong đi tới bồi khách nhân.
“A lô ~123~ a lô ~ a lô ~123~ ồ ~ à lố ~ a lô ~” Cố ý làm bộ thử microphone, bọn họ lực chú ý tất cả đều ở ta trên người.
“Các vị đại ca, năm mới vui vẻ! Tiểu nữ tử ngại xấu ha, một đầu tâm kinh đưa cho đại gia” đại gia chờ mong ánh mắt nhìn chằm chằm ta.
“Quan Tự Tại Bồ Tát ~ hành thâm bàn nhược ba la mật đa thời ~” học chùa miếu đại sư giọng hát hơn nữa chính mình có điểm thô phá giọng hát, tiếng ca vừa ra tới hù dọa một mảnh, nhưng kia mấy huynh đệ còn thực đủ ý tứ nói “Hảo! Hảo!” Dùng sức vỗ tay, chỉ có tiểu Dương ở một bên cười trộm, hắn biết ta lại ở chơi xấu.
Hát xong một khúc không ai còn dám bảo lão nương hát nữa, xã giao trong chốc lát tìm tỷ muội đi xem phim ~
[*Văn tỷ lầy dữ :)))]
[2018-02-24 22:32]
Phiên ngoại yen
Hôm nay dự định viết thời gian đại học, nhưng Diệp Tử tới, mang cho chúng ta lễ vật du lịch, Tết âm lịch này nàng với Dk đi Sri Lanka.
Thích nói chuyện phiếm với này, phụ nữ tràn đầy trí tuệ, hiểu lãng mạn, tri kỷ.
Dk không có đi cùng, chúng ta hàn huyên nguyên một buổi trưa.
Buổi tối giữ nàng ở lại nhà ăn cơm, hai ta cùng nhau làm gà chưng táo đỏ hoa kim châm cùng cá chua hầm không cay.
Tư Khiết với Văn Văn tối nay cũng lại đây ăn, mang theo điểm tâm ngọt.
Các nàng chịu đói chờ bé ngoan về ăn cơm, lão sư bé ngoan vừa về là đã bị các nàng khen hôm nay mặc rất đẹp, nàng vui vẻ đắc ý cười.
[2018-02-24 22:39]
Nói đến quả ô liu, nàng vừa gặm khúc đầu, ăn được một nửa thì ăn không vô nữa, sau đó phun lên tay, bảo ta ăn giúp nàng.
Ngẫm lại nàng gặm ra thành cái dạng gì? Ta thật sự không xuống miệng được. yen
[2018-02-26 14:40]
Phiên ngoại
Hôm nay ta có giờ lên lớp, Bảo Nhi thì rãnh rỗi hơn ta.
“Bảo bối, hôm nay giao cho cậu hai nhiệm vụ nha?” Hai người rúc ở trong chăn, ta nói chuyện trước.
“Không muốn!” Nàng dùng sức lắc đầu.
“Tớ còn chưa nói, làm sao đã nói không muốn rồi?”
“Không muốn không muốn!” Nàng làm nũng trốn vào trong chăn.
“Giúp tớ lau giày ngày hôm qua tớ mới mang đi ra ngoài với lau nhà được không?” Chui vào chọc ghẹo nàng.
Đầu của nàng chui vào áo ngủ của ta, không ngừng lắc đầu.
“Được rồi! Tớ đi làm.” Bị tiểu dã man nàng thuyết phục, dở khóc dở cười.
Sau khi rời giường, ta đi đánh răng, sau khi đi ra khỏi phòng tắm, ta thấy nàng bắt đầu lau nhà.
“Tớ không muốn lau nhà, không muốn lau nhà……” Nàng một bên nghiêm túc kéo, một bên lẩm bẩm, quả thật đáng yêu chết mà……
[*Ôi trời, Yen tỷ khả ái quá ///////////// ]
[2018-02-26 21:54]
Phiên ngoại Yen
Ca khúc: http://music.163.com/#/song?id=28259891
Buổi tối tốt lành! Đêm nay bồi mẹ đi ra nói chuyện, ở bờ sông có một phòng cà phê.
Lúc chờ nàng, đi đến sân phơi ngắm bờ sông, rất đẹp.
Thành phố này người đến người đi, thân phận bất đồng, tính cách bất đồng, nhân sinh bất đồng.
Mỗi người đều có hạnh phúc cùng phiền não của mình, cuộc sống luôn tràn ngập ẩn số.
Rất nhiều lúc, chúng ta đều sẽ nói như vậy: “Nếu như lúc đó biết cần phải làm như vậy thì tốt biết bao?”
Nhân sinh không có quá nhiều “Nếu như”, chỉ có thể nhìn về phía trước.
Hôm nay một vị bằng hữu thở dài 12 năm qua rất nhiều cơ hội cùng sát vai nhau đi, không đủ dũng cảm, không đủ quyết đoán.
Sự việc nào cũng có mặt trái của nó, có lúc tuân theo cũng chưa chắc là chuyện tốt.
Trải qua việc đầu tư thất bại, chúng ta không có nói quá nhiều “Nếu như”, chỉ có thể tiếp nhận bài học, cũng không được sợ, con người thường được dạy dỗ từ những bài học kinh nghiệm thu lượm được.
Mẹ chưa bao giờ thừa nhận mình già, bà tin tưởng sức phán đoán của mình, bản thân mình có thể tiếp nhận công việc để chứng minh giá trị của mình, kính nể sự quyết đoán của bà, ở trước mặt bà, cảm giác bản thân mình vẫn là một đứa trẻ.
Ngay cả bà cũng rất rõ ràng thời đại này biến hóa quá nhanh, không thể ngừng học tập, không thể lạc hậu, chúng ta còn có lí do gì mà không nỗ lực nữa đây.
Nhìn Nhìn màu sắc rực rỡ của đèn neon, ánh sáng trở nên mơ hồ, hít thở không khí mới mẻ, tâm tình thật tốt, kế tiếp chúng ta nên thả lỏng.
Tháng ba, mong chờ.
============================================================================
[2018-02-27 10:55]
Tiểu phiên ngoại yen
Sáng nay Hạ Mạt đột nhiên nói với ta một câu đặc biệt mắc cỡ, lời này làm cho ta bối rối thật lâu, cho đến khi nàng giải thích ta mới hiểu được ý tứ của nó.
“Nói! Ai dạy hư cậu?”
“Văn đại nương.”
“Hai người còn học cái gì?”
“Không thể nói cho cậu, nói sẽ bị đánh.”
“……”
[2018-02-28 13:11]
Bùng nổ 【78】 Văn
=========================================================================
Ngày hôm đó hiếm khi được ở thế giới hai người với tiểu Dương, chuông cửa dồn dập kêu “đinh đông đinh đông”, tiết tấu này không phải Nhị tỷ thì chính là trứng muối. Quấy rầy không khí lãng mạn của lão nương không phải một hai lần, các nàng sao có thể nắm đúng lúc vậy chứ?
“Muốn chết à, đến nhà không thể hẹn trước được à?” Từ mắt mèo nhìn thấy là trứng muối, mở cửa “phun” nàng.
“Nha! Anh rể ở đây à? Ban ngày ban mặt hai người làm cái gì vậy?” Điệu bộ nàng nhìn ta phong tình vạn chủng, đột nhiên ánh mắt trở nên quỷ dị cười nhìn ta.
“Bây giờ cậu nói cái này còn không biết xấu hổ nữa! Nói! Tìm tớ làm gì?” Nhất Dương Chỉ chọt đầu nàng.
“Người ta chỉ là nhớ cậu thôi mà, muốn lên đây xem cậu đang làm gì, không nghĩ tới cậu đang làm “chuyện xấu”, vậy tớ đi trước ha, cậu coi tớ chưa từng tới, hai người tiếp tục đi ~~~” Nàng nhún vai trợn mắt le lưỡi lập tức xoay người.
“Cậu nói ai làm chuyện xấu?” Xách cổ áo nàng lên giống như cún con, kéo vào trong ngực ta.
“ÔI chao, cậu mau mau về phòng đi, anh rể đang chờ cậu đây.” Nàng liều mạng giãy giụa.
“Hư! Đừng nhúc nhích! Đúng rồi, tớ dạy cho cậu một câu ân ái nha, là tớ mới học từ trên người tiểu Dương, cậu trở về nói với Bảo nhi, cậu ấy đảm bảo sẽ cảm thấy đặc biệt kinh hỉ.” Ôm chặc ở bên tai nàng cười nói.
“Là gì là gì vậy?” Nàng ngừng giãy giụa, có tò mò.
“Cậu nói với nàng là “tớ thích một con trùng của ba cậu, tiểu trùng trùng này chính là cậu nha.” Ghé sát vào lỗ tai nàng nhỏ giọng nói. [Ôi trời… *đỡ trán*]
“Hả? Là cái quỷ gì? Cái này có gì kinh ngạc đâu?” Nàng rất khinh bỉ nghiêng đầu liếc nhìn ta.
“Ôi chao, tớ nói chứ đầu óc của cậu đúng là bị tịt rồi, cậu suy nghĩ kĩ xem, trên người nam nhân có bao nhiêu “Trùng?”? Bảo nhi chính là ở trong người ba cậu ấy nha…..” Ta xấu xa cười giảng giải. [*Ôi trời *đỡ trán tập 2*]
“Lý Mạn Văn cậu muốn chết à, mệt cậu cũng nói ra được, thật gớm ghiết mà.” Nàng không để cho ta nói xong kích động muốn thoát khỏi ta.
“Không phải tớ chế mà, là tiểu Dương nói với tớ, cậu không cảm thấy dù bẩn nhưng lại rất lãng mạn sao? Lời yêu thương gì gì đó cũng đã cũ rồi, nói cái này không phải rất mới lạ sao, cậu liền học hỏi một chút đi nha.” Ôm chặc giáo giục nàng lần nữa. [*Ôi trời *Đỡ trán tập 3*]
“Lãng mạn cái đầu cậu, tớ mới không học, cậu buông tớ ra, tớ không thể để cậu ô nhiễm nữa, tớ muốn đi tìm Nhị tỷ thuần khiết.” Nàng một cước đạp lên mu bàn chân ta.
“A! Cậu đúng là không có lương tâm mà, đừng nói tớ không nhắc nhở cậu, Nhị tỷ của cậu so với tớ càng “ô nhiễm” hơn.” Buông lỏng tay ra an ủi chân mình.
“Cậu không thể ở sau lưng “thổ tào” một vị thai phụ biết không? Gặp lại!” Nàng khinh thường xoay người mở cửa đi.
Không nghĩ tới ngay ngày hôm qua, Bảo nhi liền lên ‘lâu’ nói tới chuyện này, ha ha! Doãn Hạ Mạt, cậu đúng là yêu tinh ‘muộn tao*’ mà.
[*Biến thái ngầm :)))) ]
“Ê! Cậu nói thế nào với Bảo nhi vậy a? Cậu ấy phản ứng ra sao?” Biết được việc này, bay tới trước mặt nàng tò mò hỏi.
“Cậu ăn cái này không? Cái này ăn rất ngon.” Nàng thẹn thùng đưa một cái bánh quy cho ta.
“Thôi thôi thôi, đừng ngắt lời tớ! Cậu yêu tinh này còn giả bộ rụt rè trước mặt tớ, không nghĩ tới cậu đúng là nói với Bảo nhi mà, quá nghe lời, nhanh nhanh, nói nói!” Cầm bánh quy ở trong tay nàng, để cho nàng nghiêm túc nhìn ta.
“Ôi thì tớ dựa theo lời của cậu nói, bất quá tớ không có học theo biểu tình của cậu, chính là bá manh nói…” Nàng càng nói càng xấu hổ, cắn ngón tay út, bộ dáng ‘thụ’ kia, mẹ ơi! Muốn đạp nàng một cái mà.
“Thế ~ Cậu ấy phản ứng thế nào?” Chọc ghẹo nàng.
“Cậu ấy cũng giống tớ a, không hiểu tại sao lại thích một con trùng trên người ba, cũng cảm thấy tớ nói tức cười với đáng yêu, sau khi tớ giải thích cho cậu ấy nghe xong, cậu ấy liền đặc biệt xấu hổ hỏi tớ học ai, hư như vậy, tớ liền nói người xấu đó là yêu tinh cậu đây.”
“Tớ đi! Tớ hư chỗ nào? Bảo nhi không có biểu hiện ra một chút xấu hổ nào mà lại bày bộ dáng tiếp nhận sao?”
“Ách ~ cậu nói như vậy, hình như là có…”
“Ối ối! Hai yêu tinh ‘muộn tao’, giám định hoàn tất.”
“Là ai cho cậu dũng khí nói với Bảo của tớ vậy? Cậu đừng có đi a, tớ không đoạt *** cậu”
Hố hố hố ~~~
========================================================================
Tốt lắm, các ngươi có thể càng yêu ta hay không? Có thể hai ngày này ta khẳng định không thể qua nhà các nàng nữa.
[*Cái chỗ 3 dấu *** là bị che đi nha, tui không biết Lý đại nương nói gì nữa ~