[2018-03-02 21:54]
Phiên ngoại
Hôm nay là tết nguyên tiêu, ngoại trừ Bảo nhi với biểu muội có công việc bên ngoài, chúng ta đều nghỉ.
Đại tỷ phải tiếp đãi thân thích lại đây chơi, Nhị tỷ dưỡng thai, Tam tỷ mang con ra ngoài vùng ngoại ô chơi, Dk Diệp Tử, Nháo tỷ cũng phải bồi người nhà.
Chỉ còn Văn đại nương dính với ta, cả ngày dính lấy ta, làm phiền ta, tiểu Dương của nàng đi công tác ở nước ngoài.
Thời tiết rất tốt, buổi chiều hai ta đạp xe màu vàng đi tới phòng làm việc tìm Bảo nhi.
Xuân tới, không khí hai bên đường thay đổi, lá khô rối rít bay xuống, cảnh tượng này cực kỳ đẹp, Văn đạp nương đạp ở trước mặt ta, ta trực tiếp đem bóng lưng của nàng tưởng tượng thành Bảo nhi.
“Oa! Thật là đẹp, thật lãng mạn a!” Ta không nhịn được hướng nàng kêu, tâm trạng cực kỳ vui vẻ.
“Gì??? Cậu nói cái gì? Kêu tớ làm cái gì???” Nàng vừa đạp vừa xoay người hướng ta la hét lên.
Đột nhiên…… ngay lúc đó…… Cảm giác gì gì đó đều biến mất…… Cái giọng vang vang kia của nàng, trong nhất thời không khí lãng mạn lập tức biến thành ‘bác gái đi chợ’.
[2018-03-03 22:00]
Phiên ngoại
Chia sẻ ca khúc của James Corden 《I Promise You (from the Motion Picture “Peter Rabbit” )》http://music.163.com/song/536243163?userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )
Hôm nay sau khi gần tới mới tan lớp ta với Bảo nhi đi xem《Peter Rabbit 》, trước đó vừa mới nhìn thấy poster là đã thấy moe không chịu nổi, sau khi nuôi thỏ thì càng yêu thích chúng nó hơn.
Tối nay kinh hỉ rất nhiều, không chỉ có nhạc phim dễ nghe, mà mấy nhân vật còn đẹp hơn so với ta tưởng tượng, cười nghiêng ngả, cho là không có người nào xem, nhưng toàn rạp chiếu đều đầy ấy tiếng cười. Bảo nhi bị đám thỏ con hòa tan, nhìn nàng vui vẻ thì ta càng cảm thấy vui hơn nàng, bất quá ta có mang theo một hộp trái cây vào, nàng chăm chú xem, không tập trung đút ta ăn, sau khi hết phim ánh đèn sáng lên, nàng nhìn ta rồi che miệng cười thật lâu, ngay khóe miệng với dưới môi của ta đều là màu hồng của thanh long.
“A!!! Cậu để tớ ra ngoài như thế nào đây? Cậu có khăn giấy ướt không thế?” Ta dùng điện thoại để soi gương, muốn hỏng mất.
“Không có mang!” Nàng tiếp tục cười.
“Ôi trời, không có ướt là không ổn a.” Ta buồn bực cầm khăn giấy, suy nghĩ một chút, nghĩ tới nước miếng của Văn đại nương thấm lên khăn giấy, chính là, quá dơ, làm không được.
“Đi! Cậu che miệng, tớ dẫn cậu đi toilet.” Nàng đứng lên thô bạo dắt ta đi.
“Sau này xem phim tớ không bao giờ ăn thanh long hồng nữa, tớ thề!” Buồn bực nói, nàng căng thẳng ôm eo ta không để ý người ngoài thân mật đụng vào bên lỗ tai của ta.
Đầu năm nay thật vui, có thể xem đến hai bộ phim điện ảnh rất hay, Hồng Hải chúng ta xem hai lần, Về sau xem điện ảnh không thể ăn màu đỏ thanh long, ta thề!” Buồn bực nói, nàng căng thẳng ôm ta eo không màng người khác thân mật đụng vào ta sau bên tai.
Thật vui vẻ năm nay khai năm có thể nhìn đến hai bộ rất đẹp điện ảnh, Hồng Hải chúng ta xem hai lần, Peter Rabbit, chúng ta còn muốn xem lại một lần nữa…… Cực lực đề cử ٩(˃̶͈̀௰˂̶͈́)و……
[2018-03-04 20:58]
Văn phiên ngoại
Nếm thử sườn xào chua ngọt, đã lâu rồi không có bộc lộ tài năng, vừa ra tay một cái là nhất định phải kinh diễm, đều lấy hết, ôi mẹ ơi ~ Các nàng ngay cả nước đều liếm hết, liếm liếm nha ~
Nói tới Bảo nhi làm thịt bầm xào đậu đậu cove, có lão Lục truyền lại, cũng ăn sạch, hố hố ~
ps, các ngươi có nhớ ta hay không? Ai da ~ không hỏi, che mặt đi ~
[2018-03-05 21:46]
Phiên ngoại Đằng
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Sáng đi qua nhà Bảo ngoan lấy bánh chưng ăn, cánh cửa đã mở sớm vì ta. Vừa vào vào nhà thì liền bị hai người làm cho kinh ngạc, hai người ngồi xếp bằng trên bàn trà nhỏ tập trung tinh thần nhìn ipad, trong tay thì đang gặm một cây lạp xưởng mập mạp thơm ngon.
“Hai cậu thật dọa người mà, đâu ra cái kiểu ăn thú vị này vậy?” Ưỡn bụng đi tới trước mặt hai nàng, hai người đồng thời ngẩng đầu ngốc manh nhìn ta, ta nhìn chằm chằm cây lạp xưởng trong tay các nàng, thật sự quá to, quá “Thô bạo”, mấu chốt là bạn học Lý luôn luôn tỉ mỉ trong việc sinh hoạt lúc này cũng học theo người nào đó cầm đồ ăn lên gặm, cảm giác thật bình dân mà, lập tức mở điện thoại lên, chụp hai người một tấm hình.
“Khúc Tiểu Đằng, cậu đừng có chụp tớ, quá đáng ghét mà!” Nàng ngượng ngùng vội vàng núp ở sau lưng trứng muối.
“Không còn kịp rồi, tớ đã chụp.” Đắc ý cười gian.
“Chị, ăn một cây không? Lão Biểu ở Cát Lâm mang về đây, rất ngon, vừa thơm lại vừa to nữa.” Trứng muối đã thả bay bản thân mình, người đẹp lão sư thục nữ gì gì đó? Giờ khắc này không còn tồn tại nữa.
“Cậu ăn như vậy cũng được đi, tớ có thể nhịn, nhưng mà Bảo nè, tớ không chịu được khi cậu lại học theo bộ dáng thổ phỉ này, cậu là nữ thần của tớ đấy!” Mới bắt đầu ta đã nói rất nghiêm túc, tới câu sau thì ta khoa trương đấm ngực kêu gào.
“Cậu nói ai là thổ phỉ???” Trứng muối phát điên, hai chân dùng sức đạp đạp xuống sàn nhà.
“Hình như là đang nói cậu đó.” Bảo nhi bướng bỉnh nhỏ giọng nhìn trứng muối nói.
“A! A a!! A a a!” Nàng tức giận chui vào trong ngực Bảo nhi
“Ha ha, được rồi, cậu không phải thổ phỉ, Nhị tỷ không biết nhìn hàng, ăn như vậy mới có khí phách chứ.” Thê nô vội vàng dỗ dành.
“Nghe thấy chưa?! Là khí phách đó!!! Cậu không biết mới vừa cắn một cái là tớ muốn ca tụng, thị bên trong có một ít nước, quả thật phải dùng hai chữ “bạo tương*” để hình dung, nếu như cắt ra từng miếng thì không còn cảm giác kia nữa.” Trứng muối ngẩng đầu lên đắc ý nói với ta, tiếp theo hướng về phía ta cắn một cái, âm thanh đó, thật sự đã cám dỗ đến ta rồi.
[*Kiểu như mình vừa cắn một cái là nước ở bên trong nó liền tràn ra á]
“Tay nghề của ba ba biểu muội, thịt heo là của thân thích nuôi ở nông trường, mùi tỏi xen lẫn với mùi thịt, không ngán không mặn.” Lúc Bảo nhi nói ta nuốt nước miếng một cái, nhưng mà lại ngượng ngùng xin một cây.
“Ừ, nghe mùi thôi cũng đã thấy thơm, không tệ ha.” Bụng lớn, không ngồi nổi nữa, chỉ có thể ngồi ở trên sô pha, ta nói lời này là muốn các nàng có thể chủ động cho ta một cây.
“Đáng tiếc cậu là kiểu thục nữ nhã nhặn chắc là sẽ không ăn lạp xưởng này, cậu chờ ta ăn đi ha, rồi tớ đi lấy bánh chưng cho cậu.” Nàng vừa ăn vừa nói với ta.
“Để tự tớ lấy, cậu để ở đâu?” Tức chết ta, ta thật là không có chút cốt khí nào, đánh chết cũng không nói ‘muốn ăn’.
“Ở trên bàn ăn đó.” Bảo nhi lập tức đứng lên đi lấy cho ta.
Lúc ta đi theo nàng thì lập tức thấy cây lạp xưởng các nàng ăn còn ở trên bàn, nói vậy đây là để cho ta rồi, có chút hối hận khi vừa rồi cười nhạo các nàng.
“Tỷ, cậu thật sự không ăn sao? Hay là tớ cắt ra cho cậu.” Vẫn là Bảo nhi ôn nhu thiện lương nhất, Doãn Hạ Mạt có thể cưới được một cô vợ như vậy thì đúng là tu hết mười tám đời mới có phúc khí vậy a~~~~
“Ơ kìa! Cắt ra thì rất phiền toái, còn phải rửa dao nữa, nếu cũng có chuẩn bị cho tớ rồi, thì ta đây cứ như vậy mà ăn đi.” Xem đi! Mọi chuyện tự nhiên nước chảy thành sông, trộm vui mừng.
Vì thế, ta gia nhập hàng ngũ của các nàng, ba người cầm một cây lạp xưởng mập mạp thơm ngon vừa gặm vừa xem ipad.
“Ôi trời! Ăn quá ngon, lão Lục, thêm một cây nữa!” Không chút khách khí hai chân đặt ở trên đùi trứng muối ra lệnh.
“Wow, cậu so với tớ còn thổ phỉ hơn nữa!!!!”
“……” Nghẹn lời trong nháy mắt.
Thật sự là vì đồ ăn, da mặt liền dày lên.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
[2018-03-08 21:57]
Phiên ngoại yen
Mọi người ngày lễ vui vẻ, ngày hôm nay trở lạnh, nhưng không có ảnh hưởng tới dục vọng muốn đi ăn của chúng ta, sau khi nàng tan lớp thì tới chờ ta ra, nàng ngồi ở trên ghế sopha xem sách, thật ngoan, thật ngoan.
“Cậu tới bao lâu rồi?” Ôm cổ nàng từ sau ghế.
“Nửa tiếng rồi, cậu làm xong chưa?” Nàng ngẩng đầu lên xấu hổ nhìn ta.
“Xong rồi, đi thôi! Cậu muốn ăn gì?” Thuận thế hôn trán nàng.
“Không phải nói đi ăn ăn vặt sao?” Nàng vươn hai tay ra sau kéo cổ ta xuống.
“Được, lên đường thôi!”
Bây giờ không có bận rộn như vậy nữa, dù sao vẫn muốn nàng đi ra ngoài một chút, đường dành riêng cho người đi bộ rất nhiều người, rất nhiều đồ ăn, chúng ta chẳng qua là đi xem náo nhiệt một chút, không có ý định ăn.
Thời tiết lạnh, nàng đem mũ áo khoác tròng lên đầu, thấy phía trước có đồ ăn ngon liền không nhịn được đi lên trước nhìn, sau đó phát hiện ta không có ở bên cạnh nàng, nàng sốt ruột xoay người, thật ra ta ở bên phải nàng, chẳng qua là cái mũ chặn lại tầm mắt của nàng, nàng xoay qua bên trái ta liền bước phải bên phải, nàng xoay qua bên phải là liền bước qua bên trái, hoàn toàn không thấy được ta, nàng sốt ruột, bắt đầu ở tại chỗ xoay vòng tìm ta, thật ra thì ta ở bên cạnh xoay với nàng, nhìn hành động ngây ngốc đáng yêu như thế của nàng ta rốt cuộc không nhịn được cười ra tiếng.
“Cậu hù chết tớ, tớ cho là cậu không thấy tớ, cậu thật là xấu!” Nàng giống như đứa bé ủy khuất muốn khóc tựa vào trong ngực ta.
“Doãn tiểu muội, cậu thật đáng yêu chết, ha ha.” Ta nở nụ cười, gắt gao ôm lấy nàng.
Không cần bữa tối lãng mạn dưới ánh nến, chỉ cần nàng ở bên cạnh, ăn thức ăn ngon, cũng là một loại hạnh phúc, mượn danh ngày lễ đi ra ngoài thả lỏng một chút, Nháo tỷ còn mời chúng ta đi ăn, Biểu muội cũng đưa tới một bộ microphone với rất nhiều đồ ăn ngon, một ngày vui vẻ.
[*Ôi chao, Mạt bảo bảo đáng yêu chết mất /////// ]
[2018-03-09 10:55]
“Giáo sư Lý, làm sao để móng tay trái dài hơn móng tay phải nhanh một chút a?”
“Chắc tay phải của cậu còn chưa dậy thì xong.”
“……”
[2018-03-13 13:37]
Phiên ngoại Yen
Một buổi tối, khó khi được rãnh rỗi, muốn làm đồ ăn ngon cho nàng. Lấy mấy cục sườn từ trong tủ lạnh ra, sau đó đi làm bách hợp còn tươi với bắp.
“Cục cưng, cậu có thể giúp tớ trộn nước sốt cho sườn được không?” Muốn nàng cùng ta làm chung với nhau.
“Được! Cậu muốn tớ trộn làm sao?” Nàng nghe lời từ phòng khách chạy lại đây.
“Tùy cậu thích.” Lúc này ta lấy xương sườn đã rửa xong bỏ vào chảo chiên.
“Nhưng mà bình thường tớ đều trực tiếp bỏ nguyên liệu vào trong nồi, không có trộn ở trong chén.” Nàng kéo tủ gia vị ra nói.
“Vậy cậu cũng phải lấy nó ra a, cậu làm nhanh lên một chút, ta sắp chiên xong rồi.” Nhìn nàng ngây ngốc đứng ở đó không có phản ứng, nhanh chóng thúc giục nàng.
“Nếu không tự cậu trộn đi, tớ không biết phải xuống tay từ đâu.” Nàng không thích người khác thúc giục nàng, nàng không có cách nào suy nghĩ được nữa.
“Được rồi, vậy tớ tự làm.” Không vui đáp lại nàng.
“Cậu đừng như vậy, cậu muốn làm liền thì phải nói sớm với tớ một chút a, bây giờ gấp như vậy, hơn nữa cách làm của cậu cũng không giống với ta.” Tính khí của nàng cũng đi lên.
“OK, cậu không muốn phối hợp thì đi bận chuyện của cậu đi!” Hai người bắt đầu có tia lửa, chính mình cũng không cam lòng yếu thế, tâm tình tốt vừa rồi không còn nữa.
“Cậu! Cậu không nói phải trái!” Nàng tức giận la lên.
“Tớ không nói phải trái? Vậy tớ đây Say Sorry với cậu!” Không nhìn nàng, áy náy, nhưng trong lòng cực kỳ không vui.
“Tớ đặc biệt không thích thái độ lạnh lùng này của cậu, đồ chết bầm, tớ ghét cậu!” Nàng phát điên ồn ào xong thì dùng sức đạp bước chân trở về phòng.
Nàng phát điên ồn ào xong sử dụng sau này lực mà dẫm đạp bước chân trở về phòng.
Khói dầu bốc lên, tắt lửa nồi xương sườn đi. Ngẫm lại việc vừa rồi chúng ta vô cứ phát giận, thật ra đây chỉ là một chuyện rất nhỏ, chính là do giọng điệu với thái độ của hai bên làm cho mình không thể nào bình tĩnh nói chuyện được.
Hít sâu một hơi, bật lửa lên, tiếp tục nấu cơm và xoa nhẹ cảm xúc của mình lại, không có rối rắm việc ai đúng ai sai như trước kia nữa, cùng nàng sống chung ta học được một việc, người yêu nhau nếu có một chút xích mích, không có ai đúng ai sai, chỉ cần chú ý thái độ với giọng điệu của mình.
Cơm đã làm xong, trong nhà thật an tĩnh đi tới trước cửa phòng ngủ, đóng chặc.
Nhẹ nhàng đẩy ra, trong phòng không có mở đèn, chỉ thấy nàng đưa lưng về phía cửa ngủ, đây là nàng đang yên lặng kháng nghị.
Đi đến mép giường, kéo chăn của nàng ra, nàng không hề phản ứng.
“Ăn cơm, nếu không thì đồ ăn lạnh mất.” Hai tay chống lên giường, cúi người ở bên tai nàng nhẹ giọng nói.
“……” Nàng không nhúc nhích, nhưng ta biết nàng đang giả bộ ngủ.
Khi ta đang cho rằng nàng sẽ tiếp tục đối kháng với ta, nàng đột nhiên ngồi dậy, làm cho ta hết hồn, cơ thể theo bản năng lùi về sau một bước.
“Được rồi! Nếu cậu đã kêu tớ ăn cơm, thì tớ liền đi ăn thôi!” Nàng giả vờ trưng ra bộ dáng ủy khuất, cúi đầu không nhìn ta rồi đi ra khỏi phòng.
“Hạ Mạt, cậu…” Ta bị hành động này của nàng làm cho không nói nên lời, đây là thủ đoạn nàng mới sáng tạo, cố ý để cho ta đi dỗ nàng, sau đó sẽ cho chút “mặt mũi” cấp một bậc thang cho ta.
Được, ta học được rồi, tốt!
[*Chẹp, Mạt tỷ chuẩn bị cầu nhiều phúc đi :)))) ]
[2018-03-18 21:02]
Phiên ngoại yen
=====================================
Về tới nhà!
Chủ nhật, bận rộn!
Nhìn gương ở trong phòng tập luyện, một lần, lại một lần, “Buồn chán” luyện tập diễn xuất bài hát.
Ngón tay đã trở nên chết lặng hay là đã cùng đàn hòa làm một thể.
Khi thả lỏng hai tay xuống, mới thoải mái mà hít thở sâu, hai chân lúc này mới ý thức được, mệt quá!
Nhìn mồ hôi ở trên trán, nhìn gương khẽ mỉm cười.
Trong gương tuy là mình, nhưng lại tưởng tượng thành nàng.
Một ngày không có tin tức của nàng, mở điện thoại lên, chỉ có một tấm hình trợ lý của nàng gửi tới, nàng ở phòng thu âm mang tai nghe hát.
Vuốt ve nàng trong màn hình, không tự chủ được cười, thật mê luyến nàng.
Nhìn nàng, ta liền an lòng.
Điện thoại trong tay đột nhiên vang lên, trong đầu thoáng hiện lên hình ảnh của nàng.
“Cậu luyện tập có tốt không?”
“Tốt, cậu thu âm xong rồi sao?”
“Ngày hôm nay rất thuận lợi, tớ bây giờ có thể đi rồi, tớ đi tìm cậu được không?”
“Chúng ta về nhà đi? Tớ muốn ăn cháo gà nấu với gừng rượu cậu làm.”
“Được! Tớ đi đón cậu nha?”
“Ừ!”
Xe của nàng đúng lúc đậu ở dưới lầu phòng làm việc, kính xe hạ xuống, nhìn thấy gương mặt tươi cười của nàng, đó là thời khắc đẹp nhất trong ngày.
Nếu như để cho ta lựa chọn lại một lần nữa, ta sẽ không chọn rời khỏi nàng sáu năm, đó là tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời ta.
======================================
[2018-03-20 21:47]
Phiên ngoại nho nhỏ nho nhỏ văn
Ta liền ngồi xổm ở trong WC cứ như vậy xem tin tức bát quái một chút, trứng chủ của các ngươi rống lên với ta một tiếng: “Lý Mạn Văn, nếu cậu không ra, ngay cả râu tớ cũng mọc ra rồi!”
[2018-03-21 16:22]
Bùng nổ 【79】Văn
============================================================================
Ngày mưa, buổi tối người nào đó khẳng định sẽ cho giày tắm rửa lau mình, kia trận trượng chi long trọng, ban công rửa sạch công cụ gì đều có, so bên ngoài chuyên nghiệp sát giày đại gia đại thẩm còn chuyên nghiệp, nàng đối sát giày yêu thích trình độ làm ta cảm giác có điểm khiếp đến hoảng, bởi vì nàng sẽ cùng giày đối thoại: “Hảo la, đem các ngươi lau khô la, có phải hay không thực thoải mái? Ta cho các ngươi mặc vào sạch sẽ dây giày ha ~~~”, Emma ~ sợ tới mức lão nương một run run, chẳng lẽ nàng giày là mang theo linh hồn? Lại nói giày là bị người dẫm, có thể thoải mái đi nơi nào??? Ngẩng? Ta thực khó hiểu.
Đêm đó đi nhà các nàng, bảo nhi chân trần (nàng thói quen) ở phòng khách một mở to lông trên thảm tới lui đi luyện đàn violon, liền mặc một bộ rất lớn T tuất cùng một cái nhỏ để, kia sảng khoái. Như vậy có mị lực nữ nhân, là nữ cũng muốn ngã nhào nàng. (bát quái một câu, nàng là tiểu khu chúng ta đích nữ thần nhân vật, rất nhiều người yêu bát quái nàng, cũng cho là nàng là độc thân, bởi vì chưa thấy qua nàng bên người có đàn ông, vì vậy rất nhiều chú a di sẽ nghĩ đủ phương cách muốn giới thiệu nhà mình đích con trai, đàn ông độc thân cửa cũng sẽ nghĩ biện pháp đến gần nàng, mỗi lần nhìn thấy nàng đi ra tản bộ, ánh mắt của những người đó thì chớ nói, liền nói những thứ kia chó nhỏ chó cửa đi, Ôi mẹ ơi, không nói được. )
Chính là, lúc này trứng muối đang ngồi ở ban công tiểu băng ghế thượng hầu hạ nàng những cái đó giày nhỏ giày, kia nghiêm túc thái độ, kia nghiêm cẩn sát giày tay nghề, kia chuyên chú ánh mắt, đã đem nhà nàng vị kia tiên nữ quên mất.
Bất quá mỗi lần nhìn nàng ngồi ở tiểu băng ghế khom lưng sát sát sát tư thế rất đậu, đặc biệt là ăn mặc một cái áo ba lỗ cùng tiểu quần lót khi, tựa như gia trưởng yêu cầu tiểu thí hài chính mình đồ vật cần thiết chính mình rửa sạch sạch sẽ giống nhau, đáng yêu phân.
“Được rồi được rồi, lại dùng lực điểm ngươi giày nhỏ giày sẽ không chịu nổi, nó sẽ đối với ngươi nói lại cường bạo ta chết cho ngươi xem ngẩng!” Đi đến nàng trước mặt trêu chọc.
Nàng hung hăng giọt hướng ta lật một cái liếc mắt, tiếp theo lại cúi đầu nghiêm túc xoa.
“Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy ~ ~ ~ Emma, bảy đôi, Hạ Mạt, ngươi có thể hay không đem này đó tinh lực dùng ở Bảo Nhi trên người? Ngươi biết thời gian có bao nhiêu quý giá không?” Nhịn không được mang theo Tiểu Hoàng Hoàng phun tào nàng.
“Nàng luyện đàn, ta tinh lực không chỗ sử dụng, liền đành phải chà giày a?” Nàng nói năng hùng hồn đầy lý lẽ ngẩng đầu nhìn ta.
“Ai da, này tiểu oán phụ đôi mắt nhỏ nhi, thu thu! Ngoan, tỷ thương ngươi ngẩng.” Muốn cười đã chết, nàng hiện tại sẽ hồi nói lóng ta, nhịn không được sờ sờ nàng đầu.
“Ngươi giúp ta nhìn xem này giày biên tuyến đủ trắng sao?” Nàng đem giày đưa cho ta xem.
“Ta đi, ngươi là làm sao làm được giống như mới vậy? Giày này ngươi đều mặc hai năm chứ ?” Cầm nhìn kỹ nàng cặp kia ba lá cỏ kinh điển bản giày, uống, kẻ gian mới ~ không có một chút điểm nhơ đích dấu vết.
“Ân, hôm nay không nghĩ tới sẽ trời mưa, bị xối đến làm ta đau lòng chết đi được, nước bẩn sẽ thấm tiến bạch tuyến thượng liền đi tong, may mắn có thể tới kịp lộng sạch sẽ.” Nàng từ ta trong tay lấy qua đi, tiếp theo đau lòng dùng sát giấy vệ sinh tinh tế mà cấp giày làm cuối cùng một đạo trình tự làm việc, làm thân (đây là nàng thuật ngữ chuyên nghiệp), ta đỡ trán, thật là đủ rồi.
Nhưng đột nhiên linh quang vừa động, xoay người chạy tới phòng khách cửa.
“Ta nói Doãn đại phu, ngươi cũng thuận đường giúp giày của ta tử bắt mạch một chút bái, nhìn một chút nó thân thể nơi nào cần “Trừ độc ” ?” Thí điên nhi thí điên nhi đích đem mình giầy bắt được nàng bên cạnh, nhân cơ hội để cho nàng giúp ta dọn dẹp, ta người này quả thực không thương lau giày, quả thực bẩn đến bất đắc dĩ thời điểm ta mới không tình nguyện hạ thủ.
“Ngươi bớt đi! Mình lau!” Nàng quỷ tinh cự tuyệt.
“Ai, không phải sao, ngươi nhìn giày này bên cùng giày mặt nhỏ bẩn điểm ta tổng làm không sạch sẻ, buồn chết ta, không được nữa ta lại lần nữa mua một đôi.” Giả vờ đặc khổ não cầm nó không có biện pháp dáng vẻ.
“Lại mua? Giày này ngươi mới mặc liễu mấy cá tháng? Phá của cô nàng nhi ~” nàng tức giận từ trong tay của ta cầm lấy giầy nhìn một chút.
“Ta cũng không muốn a, không giống ngươi đi bộ như vậy cao nhã, vậy phải làm sao bây giờ?” Vội vàng hạ sáo.
“Này dễ dàng dọn dẹp a, dùng răng cao là được, nhưng không thể dùng lông cà, phải dùng vải tới nhỏ lau liền rất sạch sẻ liễu.” Nàng vừa nói vừa cho ta làm mẫu.
“Oa, thật nga! Ngươi sao chuyên nghiệp như vậy a? Thật là lợi hại nga! Được rồi! Tiếp tục ha, chớ đậu, chớ đậu, ta đi nhà cầu một chuyến.” Dùng sức vỗ tay, dùng sức khen, dành cho nàng yêu khích lệ, tiếp chuồn.
“Ma quỷ, ngươi trở lại cho ta! ~ ~ ~” nàng la hét, ta đã chạy tới các nàng thư phòng chuẩn bị chơi trò chơi.
Nhà các nàng đích trò chơi dụng cụ rất khen, mỗi lần cũng yêu tới chơi đua xe, thật là thoải mái. Rất lâu Bảo Nhi sẽ bồi ta chơi, nàng chơi so với ta lợi hại, đây là nàng giảm áp đích một loại phương thức, hơn nữa nàng sẽ còn bồi ta nhìn động tràn đầy, cho nên chị em gái trong ta thích nhất kề cận nàng, mỗi lần về nhà liền muốn đi nhà nàng đợi, coi như nàng bận bịu ta cũng sẽ ngồi ngẩn người cũng tốt. Ngược lại trứng muối yêu làm mình chuyện, nàng an tĩnh lại giống như đổi một người, không thích nói chuyện, nếu như ta cùng bảo nhi chơi lâu, nàng sẽ đi tới ôm một cái nàng hôn hôn nàng sau lại đi làm mình, ta đã chết lặng đến giống như là ở hôn ta vậy, này hình dung có phải hay không rất không biết xấu hổ? Ta liền thì cho là như vậy, mỗi lần nàng tới hôn bảo nhi đích nghi thức ta cảm giác mình cũng cùng chung bị hôn.
“Luyện tập xong? Có muốn tới hay không một ván?” Mới vừa chơi đến hăng say nhi, Bảo Nhi đi vào.
“Trực tiếp đánh cấp mười.” Nàng ngồi ở ta bên người, lắc đầu phát đem nó ghim lên tới.
“Có muốn hay không như vậy khốc? Được a!” Cô gái này người, ngang ngược.
“Thúi heo phỏng đoán tối nay giầy là không xong không có.” Nàng nắm mô hình xe hơi tay lái đột nhiên lạnh lùng văng ra như vậy một câu.
Lại một cái oán phụ ~ ~ ~
“Vẫn còn ở lau sao?” Ta nhìn thời gian, cũng sắp một canh giờ, thúi Mạt thật là đủ nghị lực.
” Ừ, nói là lau cuối cùng một đôi. Nhà chúng ta tủ giày cũng chưa có tùng động tới, một đôi đi, khác một đôi sẽ kịp thời bổ vị, ngươi sau này cùng nàng đi dạo phố nhớ lấy ngăn cản nàng đi tiệm giày, mua lại tới, ta sắp điên rồi!” Nàng nghiêm túc nhìn chằm chằm màn ảnh không lộ vẻ gì nói, chỉ mặc nhỏ để bàn trứ chân tư thế tốt liêu nhân.
“Ha ha ~ ~” có thể ta làm sao nghe nàng nói cảm thấy nàng thật là đáng yêu, Hạ Mạt này phá của cô nàng nhi làm bảo nhi nhức đầu nhất chính là giày đích chuyện, giày si. Có thể ta cho là bảo nhi vô hình bị Mạt lây, nàng giày cũng rất nhiều, giày cao gót liền mười mấy đôi liễu.
Ngang, ở chỗ này còn phải nói một chút, ta rất không thích cùng Hạ Mạt chơi game, vốn là hai người phối hợp tốt tốt, nàng lại đột nhiên mất thần, sau đó rất không giải thích được cùng ta nói: “Trò chơi này đích bối cảnh âm nhạc ngươi nói nó là ở dưới tình huống nào làm được? Ta nghe C7 lại chuyển đến chủ âm thượng câu kia nhịp điệu có điểm lạ trách, trung gian một đoạn kia có phải hay không dùng lôi quỷ nguyên tố, nhưng thật giống như cũng không phải là, còn có cuối cùng một đoạn kia quả thực quá khen, bàng bạc rộng rãi, ta nghĩ nếu như dùng quản nhạc thêm huyền nhạc sẽ càng rung động, ngươi cảm thấy thế nào?”, nha, bà thật muốn bạo to, chơi cái trò chơi lấy ở đâu như vậy nhiều khúc thức phân tích? Tật xấu này ai cho nuông chiều! ~
Cùng bảo nhi đang khẩn trương so với cuộc so tài, chuông cửa vang lên, Mạt nhi mở cửa sau nghe là Nhị tỷ đích thanh âm.
“Ngươi đang lau giày a? Thuận tiện giúp ta xoa một chút chứ ?” Nhị tỷ thứ nhất là cùng mạt nhi không khách khí vừa nói.
“Ha ha ha ~~~~” ta nghe cười ngạo liễu, thật đúng là cùng ta vậy đầu óc sao.
“Nhị tỷ, cầu ngươi bỏ qua cho nàng ~ ~ ” lúc này Bảo Nhi không chịu nổi, ở thư phòng lớn tiếng vừa nói.
Sủng thê cuồng! ~ không ai ~ ~
============================================================================
[2018-03-21 19:27]
Bùng nổ 80 Đằng
Một lần ở 77 gia ăn cơm, mọi người nói chuyện phiếm khi không cẩn thận cho tới Mạt Nhi một sự kiện, Yen biết sau không vui nói nàng vài câu, còn rất nghiêm túc, Mạt Nhi tâm tình một chút trở nên trầm mặc không nói, chúng ta tích cực ở điều tiết không khí.
Yen làm việc là rất có nguyên tắc người, nàng cho rằng Mạt Nhi lần này sự làm không phải thực hảo, phía trước có nhắc nhở quá nàng, nhưng nàng không nghe đi vào, cho nên nhịn không được nói nàng, nhưng nói xong liền không có việc gì, vẫn như cũ yêu thương cấp Mạt nhi gắp đồ ăn.
Nhưng ngạo kiều cừu con không làm, bản khuôn mặt, ủy khuất muộn thanh cúi đầu ăn cơm. Chúng ta không có hống nàng, biết nàng có thể tiêu hóa, qua đi liền sẽ không có việc gì.
Sau khi ăn xong nhà ta vị kia, còn có tỷ phu muội phu cùng bọn tỷ muội cùng nhau chơi bàn du, Mạt nhi lấy cớ ăn thật sự no, một người xuống lầu tản bộ đi. Yen không có để ý tới nàng, để nàng đi.
Ở đoán ai là nhà tiên tri ai là phù thuỷ khi, Yen phân tâm, rõ ràng nghĩ đến người nào đó. Đến phiên nàng lên tiếng thời điểm, nàng ngây ra một lúc lại tưởng nói như thế nào, cùng bình thường rất cao phân tích phán đoán năng lực khác nhau như hai người, tất cả mọi người đều biết nàng vì Mạt nhi thất thần.
“Không được, ta cũng hảo no, ngồi khó chịu. Bảo Nhi, bồi ta xuống lầu đi một chút đi!” Ta biết nàng muốn đi tìm Mạt Nhi, nhưng nàng không mở miệng được, cũng đang giận lẩy.
“Ân, hảo đi!” Từ buồn bực ánh mắt trở nên tươi sáng.
Hai người ra cửa xuống lầu tán gẫu, nàng không lập tức đưa ra đi tìm Mạt Nhi, ánh mắt nhìn bốn phía, cùng ta dọc theo tiểu khu vành đai xanh bước chậm.
Khi đi khắp cái tiểu khu này cũng không phát hiện nào đó chỉ trứng muối đích thời điểm, người nào đó bắt đầu có chút bất an, nàng đề nghị đi sân thể dục đi tới lui, ta không dị nghị, biết có lẽ Mạt Nhi sẽ ở đó.
Ban đêm sân thể dục rất nhiều người ở đi mau hoặc chạy bộ, nhìn quét to như vậy nơi sân, thực mau phát hiện người nào đó thân ảnh, một người ở chậm rãi vây quanh sân thể dục đi. Chúng ta liền ở sân thể dục lối vào, chờ nàng đi tới cái này phương hướng khi nàng cũng không có phát hiện chúng ta, ở mang tai nghe nghe ca đi phía trước đi, đôi mắt nhìn sân thể dục sàn nhà suy nghĩ sự tình.
Ta cùng Yen không hé răng, lặng lẽ đi theo sau lưng nàng, cách nàng hai mươi mấy thước xa, từ từ đi theo.
Đi rồi một vòng lớn sau, nàng đột nhiên xoay người, thấy chúng ta sau ngây ra một lúc, kia cứng đờ tư thế xấu hổ không biết như thế nào cho phải, dứt khoát xoay người khi không nhìn thấy chúng ta.
“Ta dám đánh đố, ở nàng xoay người kia một khắc, nàng cười.” Ta cùng Yen nói.
“Ngươi như thế nào biết? Ta cũng nghĩ như vậy.” Yen kinh ngạc nhìn ta.
“Ha ha, nàng kia tính cách chúng ta đều sờ đến thấu thấu, chỉ cần ngươi hống nàng, nàng cái gì khí cũng chưa, huống chi ngươi còn có thể tìm tới nơi này tới, nàng nội tâm khẳng định là kích động đến không muốn không muốn.” Ta nói khi cùng nàng đối diện, hai người hiểu ý cười.
“Hạ Mạt, đứng lại cho ta!” Yen kêu phía trước ngạo kiều cừu con, nàng liền thật sự ngoan ngoãn đứng lại, không dám xoay người.
Hai ta đi lên trước, Yen đi ở nàng bên cạnh, ba người đều không lên tiếng, tiếp tục đi về phía trước, đi đi các nàng liền dắt lên, trong nháy mắt ta lại biến thành KW bóng đèn lớn, ta còn phải làm ấm áp tràng, này chị em gái không dễ làm.
************************************************************************
[2018-03-21 19:58]
Bùng nổ 81 Đằng
Muốn nói một món nhỏ sinh hoạt chuyện rất lâu rồi, nhưng tổng quên. Chính là Yen có một người thực da hành động, ở trên bàn cơm nàng ăn một miếng cảm thấy không thích ăn đồ, nàng sẽ thừa dịp Mạt Nhi đang cùng người nói chuyện lúc len lén đem thức ăn đặt ở Mạt Nhi trong chén, khi mạt nhi lúc phát hiện, chỉ có thể ủy khuất ngoan ngoãn ăn.
Còn nữa, ở Mạt Nhi tắm thời điểm, Yen yêu ở nàng trước mặt ăn cái gì dó, làm đến nỗi làm cho nàng rất phát điên, chính là không cho, để cho nàng trần trụi nhìn.
Hảo phúc hắc.
[2018-03-21 22:11]
Toái toái niệm
Vừa trở về, hôm nay định đặt máy rửa chén, đặt mấy đồ dùng trong nhà bếp, còn phải mua mấy đồ điện khác, tủ lạnh, lò nướng, điều hòa, thật là nhiều thứ phải an bài a, cảm ơn các tỷ muội đã tới viết văn, nhưng mà có thể viết ta tốt một chút được không? Có thể giải thích một chút ban công đối diện là không có nhà lầu?
Tiếp theo viết thời gian đại học, không cần lo lắng không tiếp tục phần trước được, thật ra là một đoạn câu chuyện.
Ngủ ngon…
[2018-03-23 20:10]
Mới vừa tan lớp, hôm nay xuất ngoại, không có lái xe, Bảo Nhi ở trạm xe chờ ta.
【Tớ đang ở bên cạnh Trần Dịch Tấn 】 Nàng gửi tin nhắn qua cho ta.
Trong lòng ta run lên, nàng làm sao ở trạm xe gặp được ca thần? [ca trong ca hát]
Ngẫm lại……
Thì ra nàng đứng bên cạnh tấm quảng cáo của Trần Dịch Tấn……
Nàng nói chuyện có thói quen cứ thiếu chữ, có lúc ta phải suy nghĩ một chút mới hiểu được……
[2018-03-23 20:29]
Phiên ngoại
Nàng hôm nay bồi ta đi dạy học, mà sau đó ở phòng làm việc có việc gấp cần nàng xử lý, nàng đi về trước.
Ta làm việc tới khuya, bảo nàng đừng chờ ta ăn cơm, nàng đáp ứng.
Sau đó lúc ta sắp về tới nhà thì gửi tin nhắn qua cho nàng, nàng thật sớm ở trên trạm xe điện ngầm chờ ta.
Ta còn chưa kịp thấy nàng thì nàng đã vui vẻ chạy tới chỗ ta, nhìn thấy nàng, mệt mỏi nguyên một ngày đều tiêu tán, không để ý đám người liền ôm nàng.
Nàng giống như làm ảo thuật lấy một chai nước ép trái cây để ở trước mặt ta, ta thật sự rất vui vẻ.
“Cậu ăn cơm chưa?” Ta hỏi.
“……” Nàng ôm eo ta lắc đầu.
“Không phải đã đáp ứng tớ là ăn trước rồi sao?” Đau lòng nhìn nàng.
“Không có cậu tớ ăn không ngon.” Nàng mở chai nước trái cây ra cho ta, nhìn ta mỉm cười.
“Đồ ngốc! Đại ngốc!” Bất đắc dĩ cười sờ sờ đầu nàng, trong lòng cảm động lại ấm lòng.
“Doãn lão sư, đưa tớ đi ăn, đói bụng!” Nàng như con chim nhỏ nép tựa vào trên bả vai ta, giọng nói mềm mại.
“Đi! Tớ mang cậu đi ăn đồ ngon.” Dắt tay nàng sãi bước đi về phía trước.
Ăn cơm……
[2018-03-26 13:22]
Lão Doãn này đúng là cô nàng phá của làm ta muốn phát điên mà!!! Ta cực cực khổ khổ làm cho nàng một bộ đồ hưu nhàn mà nàng lại làm mất, sáng nay đi tìm nàng muốn chụp lại gửi cho bằng hữu, nàng mới ấp úng nói cuối năm ở quán rượu không cẩn thận lạc mất, không trách năm nay nàng không có mặc qua, nói cái gì mà không cẩn thận??? Rõ ràng là quên cầm đi ~ ta muốn gọt người, muốn gọt người ~~ muốn gọt người ~~~
Nàng để ta phát hình ảnh trong điện thoại trước thì có mấy mao tiền để dùng? Hình mờ cũng không gửi được cho bằng hữu, muốn điên rồi, đồ thiết kế trong máy tính cũng tìm không thấy ~~~ Văn
[2018-03-27 14:40]
Phiên ngoại Văn
Đi tìm Doãn lão sư ăn cơm, vừa mới đi tới phòng đàn thì nghe học sinh của nàng nói.
“Em tối hôm qua không có ngủ à? Hát thành kiểu này? Hát lại đi!” Thật dữ nha, do dự có nên vào hay không.
“Ngừng! Đừng hát nữa, âm đều lệt cả, đây là thái độ mà em quay về học sao? Cho em thời gian hai tuần, không giải thích gì cả, tan học đi~ không hơn!” Lúc này thật sự không dám đi vào, nàng lúc này đang cực kỳ tức giận ~
Học sinh nam tụt cảm xúc đi ra, vừa nhìn thấy ta thì đỏ mặt.
“Tiểu thịt tươi, có phải lười biếng không học thuộc bài* mà đi tán gái hay không?” Đúng là một tiểu thịt tươi tươi ngon a, thật soái, không nhịn được trêu đùa hắn.
[*Nguyên văn: 背谱: Bối phổ = bài nhạc thuộc lòng]
Hắn đầu tiên là kinh ngạc nhìn sau rồi sau đó gật đầu thừa nhận, sau đó lại tò mò nói chuyện với ta.
“Ngài là lão sư sao? Em thấy ngài vài lần tới tìm Doãn lão sư.”
“Đúng vậy! Cô không giống lão sư sao?”
“Không giống!”
“Tại sao?”
“Chưa thấy qua lão sư nào ăn mặc theo trào lưu như vậy, hơn nữa lão sư sẽ không nói học sinh là tiểu thịt tươi đi tán gái này nọ đâu.”
Lão nương thiếu chút nữa phun ra mấy chậu máu~~~
“Xem ra mấy em bị Doãn giáo sư kia đồng hóa cả, học sinh đều ngoan ngoãn hết rồi.”
“Cô là lão sư tốt nhất của chúng em, em phụ lòng cô, bạn gái của em nằm viện trong lòng em không thể tập trung được. Lão sư, ngài với cô là bạn tốt, ngài giúp em cầu tính đi, em sợ cuối tuần cô không để cho em đi học nữa.” Vẻ mặt sốt ruột.
“Cô có đẹp không?” Đột nhiên hỏi hắn.
“…Đẹp! Cô thật sự rất đẹp!” Ánh mắt của hắn nhìn ta như đang nói: “Đây là lão sư gì chứ? Đúng là không biết xấu hổ.”
“Chân thành một chút đi ~ Doãn lão sư của các em không có chuyện gì hết đúng không?”
“Không có!” Nha, cũng đoán được câu trả lời.
“Ranh con, đi thôi! Đại nhân ta đây rộng lượng, đi cầu tình cho em.”
“Cảm ơn lão sư! Cô đúng là người tốt mà~”
Ân, câu này xuôi tai ~
[2018-03-28 11:02]
Phiên ngoại tối hôm qua làm ta nhớ lại tình cảnh lúc đó, thật sự vừa sợ vừa buồn cười, biểu tình của Văn yêu tinh kia cho đến bây giờ còn nhớ rõ có bao nhiêu kinh sợ. Thật ra đó là một party nhỏ của một phú thương tư nhân, xe có thể để cho các bằng hữu ngồi thử, lại không nghĩ tới Văn yêu tinh nhà chúng ta lại ngồi lên xe của người ta, sự dũng cảm kia, thật không làm nàng thất vọng khi mặc quần da đen kia.Mạt nhi mỗi lần miêu tả Bảo nhi đều rất đúng, bội phục nàng đã qua nhiều năm như vậy rồi mà vẫn nhớ rõ Bảo nhi mặc gì, khi nàng viết ra chúng ta cũng nhớ tới, bất quá lần party đó Bảo nhi mặc thật sự rất đẹp, trong đầu ta cũng nhớ nàng mặc cái gì. Đằng
[2018-03-28 21:34]
Phiên ngoại
Hôm nay bắt đầu nghi thức khởi công làm nhà mới, chọn giờ lành, bắt đầu tiến vào giai đoạn trang hoàng, dự định ba tháng là làm xong.
Lần này theo dõi việc sửa sang, thiết kế sư rất tốt, ỡ mỗi một giai đoạn chúng ta có thể được gặp người thiện lương, cảm ơn.
Bảo nhi chuẩn bị tiền lì xì, thuốc lá cùng với mấy thùng nước uống cho công nhân, các công nhân rất vui vẻ, nàng suy nghĩ chuyện này rất chu đáo.
Tối nay mấy tỷ muội làm một chút thức ăn gia đình chờ chúng ta về, thật ấm áp. Buổi tối cùng các nàng uống một ly, hy vọng tất cả đều thuận lợi, cũng cảm ơn những người đã giúp đỡ chúng ta.
Mọi người đều hỏi nếu như chúng ta dọn qua nhà mới thì sẽ không còn ở cùng với mấy tỷ muội, thật ra thì các nàng cũng mua, chẳng qua ngày trang hoàng của chúng ta không giống nhau, lần này Thiên Hi cũng ở cùng một chỗ với chúng ta. Nhà mới nhà cũ đều ở hai bên, xem yêu cầu của công việc.
Đến độ tuổi nhất định, sẽ rất quý trọng tình thân tình bạn, ngày hôm đó lại giận dỗi với tiểu biểu muội, chúng ta giống như sao hỏa va chạm với trái đất, nhưng bất kể như thế nào đi nữa, ta từ đầu đến cuối đều nhớ tới nàng, nhớ những chỗ đáng yêu của nàng. Nhà của Thiên Hi điều kiện tố hơn chúng ta, nhưng ngày hôm đó nàng nói một câu làm cho tỷ muội chúng ta cảm động không nói nên lời, nàng nói dù nhà có tốt như thế nào đi chăng nữa nếu không có chúng ta bầu bạn thì trong lòng lại trống rỗng, chúng ta rất quan trọng trong sinh mệnh của nàng
Người có tuổi tác càng tăng lên thì sẽ càng cần người nhà bằng hữu bầu bạn, đây là tài sản đáng giá nhất……