Phiên Ngoại ⁂ 08-2019


Sáng sớm tốt lành mọi người……

[09:33:53]

__________________

Phiên ngoại Hạ Mạt

| Chia sẻ | Singer Dương Bái Nghi 《 ca xướng tổ quốc 》 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

Sáng sớm tỉnh lại, thức dậy, nghe thấy ngoài sân thượng hình như có tiếng ca, đứng dậy đi ra ngoài mở cửa…

Âu Văn nằm ở ghế bãi biển, cầm điện thoại di động mở bài hát này, ta có chút kinh ngạc…

Hắn thấy ta, hướng ta ngại ngùng cười, ta ngượng ngùng sờ sờ tóc, bộ dáng vừa mới dậy không biết có xấu không…

“Tiểu cô, con còn nhớ rõ năm ấy cô dạy con hát bài hát này…” Hắn cười.

“Bây giờ còn sẽ hát sao? Khi đó thanh âm của con giống như nữ hài tử, bây giờ trở nên thành thục nam sinh.” Ngồi bên cạnh hắn, nhìn hắn đôi chân dài thon dài cơ bắp bền chắc, thời gian trôi qua thật nhanh.

“Đương nhiên, tuy rằng con trưởng thành, nhưng con bình thường vẫn nghe nó, có thể thuộc lòng, rất êm tai! Sáng sớm con vẫn tuần hoàn nghe đến bây giờ.” Hắn sợ ta ngồi khó chịu, chuyển hơn phân nửa vị trí cho ta.

“Good Boy! Mặc kệ con ở đâu, con phải nhớ kỹ con là người Trung Quốc!” Ta rất vui vẻ sờ đầu hắn một cái.

“Đương nhiên, ông nói và ba nói rất nhiều lịch sử Trung quốc cho con, con rất yêu Trung Quốc, mỗi lần thấy sự kiện thi đấu thể thao, nghe được quốc ca Trung Quốc vang lên con sẽ cảm thấy rất kiêu ngạo, lần này về nước cảm thụ nhưng là không đồng dạng như vậy.” Hai tay của hắn tựa vào cái ót phía dưới, ngượng ngùng ánh mắt, nhưng ánh mắt chính là lóe sáng.

“Con đã lớn rồi, nhìn sự việc cũng sẽ khác nhau.” Nghe được hắn nói, trong lòng kích động cùng cảm động.

“Tiểu cô, chờ con 18 tuổi thành người, con có thể tự do.”

“Con muốn làm cái gì?”

“Con muốn thi đại học tốt sau đó làm exchange student về nước, sau đó con cũng muốn về nước phát triển.” Hắn kích động ngồi dậy cùng ta nói.

“…” Ta nhất thời nghẹn lời, nhìn hắn, chưa từng nghĩ tiểu tử này sẽ nghĩ tới việc này.

Nội tâm có chút kích động, rất vui vẻ, rất vui vẻ…

“Cô chờ con lễ thành nhân ngày đó, chờ con về nước!”

[10:02:35]

__________________

Phiên ngoại yen

Khó được nghỉ phép, để cho nàng cùng ba mẹ còn có chị dâu ngủ nhiều một chút, buổi chiều cùng tỷ tỷ còn có Âu Văn đi biển, đang ở khách sạn bãi biển riêng tùy ý đi một chút, xem có thể hay không phát hiện vỏ sò xinh đẹp hay là con cua lớn theo lời đảo chủ.

Âu Văn phát hiện hang cua, chúng ta thử đi đào, đào rất sâu, cho rằng không có, sắp buông tha thì phát hiện có bọt khí xuất hiện, ba người ngạc nhiên tiếp tục đào, một con rất lớn cua lộ ra thân ảnh, chúng ta chỉ biết hưng phấn mà kêu, cũng không dám lấy tay đi bắt, bởi vì nó đã vươn cái càng rất lớn cùng chúng ta đối kháng.

Cuối cùng Âu Văn thông minh theo con cua phía sau bắt được nó, lúc đó chúng ta đều rất hưng phấn, chỉ tiếc đi ra không có mang điện thoại, cũng có chút hối hận không đánh thức nàng, để cho nàng cùng chúng ta cùng nhau cảm thụ vui vẻ lúc này.

Thử thành công vui sướng sau chúng ta đem cua thả lại trong động, tiếp tục đi về phía trước.

Thật lâu không cùng tỷ tỷ tán gẫu, nắm tay nàng bước chậm ở trên bờ cát vui vẻ trò chuyện, Âu Văn đi ở phía trước chúng ta, nhìn bóng lưng to lớn của hắn, chúng ta cảm khái nói tiểu gia hỏa trong nháy biến thành tiểu tử anh tuấn.

Xa xa nghe thấy được tiếng kêu quen thuộc, xoay người, là nàng.

Ba người chúng ta hướng nàng phất tay đáp lại nàng, nàng vui vẻ hướng chúng ta chạy tới, nhìn nàng chạy băng băng, nhìn trên mặt nàng tràn đầy giống như tuổi trẻ tinh thần phấn chấn, nhớ tới cùng nàng thời gian đại học, nàng vẫn như cũ không thay đổi, vẫn là nàng khi đó, vẫn sẽ để cho ta tràn đầy động tâm.

Buông tay tỷ tỷ ra, tiến lên vài bước, đưa hai tay ra nghênh tiếp nàng, muốn cho nàng xông vào trong lòng của ta, nàng bướng bỉnh mà nhảy lấy đà, nhảy ở tại trên người của ta, ta thuận thế đem nàng ôm lấy, hai chân của nàng quấn ở bên hông ta, hai tay ôm chặt cổ của ta, hai người quen thuộc cười, vui vẻ cười, nhịn không được ôm nàng xoay vòng hai vòng, không có để ý bên cạnh tỷ tỷ và Âu Văn, cũng không có trước kia cố kỵ, tự do biểu đạt đi tâm tình của chúng ta.

“Các ngươi tại sao có thể vứt bỏ ta?” Nàng bất mãn nói.

“Lúc đó thấy em há miệng ngủ đặc biệt ngon, không nhẫn tâm gọi em.” Tỷ tỷ cười nói.

“Đúng vậy!” Ta nói tiếp.

“Nói chung sau này cậu không được bỏ lại tớ, một mình tớ ở nơi xa lạ, tỉnh lại, thức dậy tìm không thấy cậu, tớ sợ.” Nàng nhỏ giọng ủy khuất cùng ta nói.

“Ân, đã biết, sau này cũng sẽ không nữa!” Vốn tưởng rằng lưu lại tấm giấy sẽ làm nàng an tâm, nhưng nghe đến nàng lời nói trong tâm rất tự trách rất chua, ta thực sự không nên không gọi nàng thức dậy.

“Âu Văn, chúng ta đi lên phía trước đi, mặt trời quá chói mắt, bây giờ hai người này càng chói mắt.” Tỷ tỷ ôm Âu Văn hông xoay người, Âu Văn cười cùng chúng ta vẫy tay tạm biệt sau ôm vai tỷ tỷ tiếp tục đi về phía trước.

“Thả tớ xuống đi!” Nàng bắt đầu xấu hổ.

“Không!” Ta ngẩng đầu nhìn nàng cười lắc đầu.

“Cậu sẽ mệt.” Nàng ngượng ngùng thân thể thoáng ngửa ra sau.

“Không mệt! Lại ôm một cái! ! !” Lần thứ hai đem nàng ôm chặt.

“…” Nàng không có cự tuyệt nữa, cười rất vui vẻ.

Ánh nắng, bãi biển, tiếng sóng biển làm bạn, hưởng thụ cảnh đẹp, hưởng thụ nàng thân mật, một ngày khó quên.

| Chia sẻ| Singer Brooke Waggoner《Burdon of Our Courage》. 163. com/song/16779044/? u sắcrid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc)

[18:23:36]

__________________

Phiên Ngoại yen

Nhà hàng khách sạn có thể thấy bãi biển xanh biếc phía trước, ăn mỹ thực, nghe tiếng sóng biển, người một nhà nói chuyện phiếm, rất thoải mái.

Trong này phục vụ đều rất nhiệt tình, sẽ rất chủ động hỗ trợ, trong đó có một vị nam hài cả nhà đều nhìn ra nàng* rất thích Hạ Mạt, bởi vì hắn chụp bóng lưng của nàng thì bị chúng ta phát hiện.

Ngoại trừ ra biển du ngoạn cùng lặn, chúng ta thích ngồi trong nhà hàng nói chuyện phiếm, ngồi xuống liền ngồi thật lâu, mặt hướng biển rộng gió biển thổi cảm giác làm cho thể xác và tinh thần sung sướng.

Trong này còn có một con chó con vô cùng mềm mại, ánh mắt của nó khiến người ta nhìn nổi lên lòng thương xót, mỗi lần tới gần ta, ta sẽ nhịn không được len lén ném xương cho nó, lo lắng chủ nhân nơi này không đồng ý ta làm như vậy.

“Cầu cậu đừng vứt nữa đồ cho nó ăn, xương trên bàn của chúng ta cũng hết rồi, người ở đây sẽ cho là chúng ta ngay cả xương đều xoắn nát nuốt vào trong bụng.” Hạ Mạt không nhìn nổi.

Lời của nàng làm người nhà nở nụ cười thật lâu, ta cuối cùng len lén ném nhiều hơn một cục xương cho cẩu cẩu.

19:14:51

__________________

| Chia sẻ| Singer A Tế – 阿细《 thấy đủ ( tiếng Quảng Đông bản )(Cover tháng năm thiên )》 知足 (粤语版)(Cover 五月天) http://music. 163. com/song/477662605/? userid=312374163  (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

[19:15:39]

__________________

Bắp rang yen

Nàng buổi sáng hôm nay làm một chuyện xấu, nàng không cẩn thận làm rơi cục son môi của ta, nàng sợ ta trách nàng, lặng lẽ đem son môi nhét về trong ống đồng, lúc nàng nóng nảy ngồi trong góc toilet làm, ta đi vào, nàng sợ đến một chút đem son môi ném ra ngoài cửa sổ.

Ném ra ngoài cửa sổ ! ! !

[19:25:05]

__________________

Lặng lẽ tới…

[21:15:11]

__________________

Than thở Hạ Mạt

Vẫn nói, nàng đối với con chó kia đối xử ra cảm tình, con chó kia cũng chỉ cần nhìn thấy nàng thì hấp ta hấp tấp đi tới bên cạnh nàng mắt long lanh nhìn nàng bán thảm, nàng đem chúng ta trên bàn xương đều cho nó, không có thì len lén lấy sườn heo chiên ta còn chưa có ăn xong, sườn heo chiên còn có nửa cục thịt đây, này phá sản, làm ta đau lòng chết đi được. Kết quả, ta u oán nhìn nàng thì, nàng rất ôn nhu cười cùng ta nói: “Cậu hàng ngày ăn thịt, liền nhường một chút.”

Này là người lời nói sao?

[21:27:39]

__________________

A!!! Ta vừa rồi viết văn như thế nào bị nuốt? Ta trực tiếp viết ở điện thoại, không giữ lại…

Khóc không ra nước mắt…

[22:03:57]

__________________

Các ngươi ai có để lại? Giúp ta chụp hình thả lên đây đi…

[22:04:27]

__________________

Thổ tào Hạ Mạt

Ta là người thiếu tâm huyết, thật sự không thể hù dọa. Ngày hôm đó lúc đi lên cầu thang, ở đằng sau có một đứa trẻ học tiếng kêu rất thê lương của quỷ muốn dọa bà ngoại nàng (hoặc là bà nội), kết quả lão nhân gia không sợ, sống sờ sờ dọa ta sợ tới mức hóa đá không dám nhúc nhích, Lý tiểu bảo cười ta nhát gan, thật ra ta cũng không muốn, đột nhiên bị một đứa trẻ kêu như vậy, phía sau lưng ta đều ra mồ hôi lạnh.

Sáng nay rửa mặt bôi kem dưỡng da xem, thấy môi của mình có hơi khô, vì vậy lấy son dưỡng Kiehl’s mua ở cửa hàng miễn thuế, đây là loại Bảo thích, mới vừa mua.

Lúc bôi xong ta không đóng nắp vào trước, lúc ta xoay người, tay áo không cẩn thận đem nó rớt xuống đất, “BA~”, gảy…

Ta hoảng sợ nhìn!!!

Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

Ngồi xổm xuống nhìn son môi bị chặt đầu ở dưới đất, nghĩ nghĩ, nhặt lên, hình dạng coi như vẫn ổn, không bằng cắm vô…

Nhưng mà, ta cắm như thế nào cũng không được, vội vàng ló đầu nhìn ra ngoài, thấy nàng đang sắp xếp quần áo, ta lại vội vàng trốn ở trong góc phòng tắm tập trung tinh thần làm…

Đột nhiên nàng đi vào, đột thân thân hình cao lớn của nàng làm ta có cảm giác áp bách, ta sợ tới mức không dám suy nghĩ liền thuận tay ném ra ngoài cửa sổ phòng tắm, nghĩ thầm nàng căn bản không biết ta ném cái gì, đến lúc đó ta liền nói không biết tại sao son môi lại biến mất không thấy tăm hơi…

“Doãn Hạ Mạt!!! Sao cậu cứ luôn ném đồ từ trên cao xuống vậy??? Son môi của tớ…” Nàng kích động lại bất đắc dĩ nói ta.

“Cậu… Sao cậu biết là son môi?” Lòng ta nhảy 180.

“Vừa nãy tớ lén nhìn cậu làm hành động như kẻ trộm vậy, nhưng tớ không tính vạch trần cậu, không nghĩ tớ cậu lại trực tiếp ném đi, cậu quá làm tớ tức giận!!!” Nàng tức giận nói ta sau đó xoay người ra khỏi phòng tắm.

“Xin lỗi… Tớ sai rồi!!! Bây giờ tớ liền đi nhặt.” Nói xong nhanh như chớp chạy xuống lầu.

Thật ra đây là nhà phố, chỉ có hai tầng, ta nhanh chóng chạy ra sau tìm…

Sau khi tìm được thì sợ hãi đi tới trước mặt nàng, kéo góc áo, cúi đầu đưa son môi cho nàng…

“…” Nàng không phản ứng ta, tiếp tục sắp xếp đồ đạc.

“Chỉ bị gảy, còn có thể dùng, tớ bôi lên da một chút là sạch liền.” Dè dặt nói.

Nàng nghe ta nói, nhịn không được cười.

“Cậu quá đáng ghét, tớ đúng là không có biện pháp với cậu, úp mặt vào tường hối lỗi đi.” Nàng cười sau đó nghiêm túc nói ta.

“Nga!” Ngoan ngoãn đi đến mép giường, cầm lấy ipad.

“Không phải úp mặt vào tường hối lỗi sao?” Qua hơn mười giây, nàng xoay người hỏi.

“Tớ đang úp mặt vào tường hối lỗi a! Cậu xem, tiền mặt, hối lỗi! Hì hì!!!” Ta đưa ipad cho nàng xem, trên màn hình là hình ảnh một tờ tiền giấy Mao gia gia, tiền mặt hối lỗi, ân!

“…” Nàng tức giận buông đồ xuống, bay tới, ôm ta ấn ngã xuống giường, hai người ở trên giường cười đùa ầm ĩ.

*Tiền mặt: 面币 | Miànbì |

Úp mặt vào tường: 面壁 | miàn bì |

[22:07:40]

__________________

Cảm động đến sắp khóc, cảm ơn bằng hữu nhanh tay nhanh tay bảo tồn…

[22:11:15]

__________________

Nơi này buổi tối rất an tĩnh, có thể nghe được rất nhiều sâu cùng tiếng ếch kêu, người một nhà ngồi quanh ở sân thượng trên bàn trà nói chuyện phiếm ngắm sao. . .

“Mọi người biết ai là người duy nhất nói với ta bốn chữ “Đừng đi được không?” không?” Ta đột nhiên hỏi bọn họ.

“Nhất định là Bảo a!” Bọn họ trăm miệng một lời chỉ yen.

“Không!” Ta lắc đầu.

“Vậy là ai?” Ánh mắt của bọn họ đột nhiên trở nên thất vọng.

“Là giáo viên thể dục của ta, hắn luôn đối với ta trách móc: “Đừng đi được không? Bắt đầu chạy, mau mau nhanh! ! !” .” Ta rất đứng đắn nói.

“…” Trên bầu trời một đám quạ bay qua, tất cả mọi người mộng nhìn ta.

Sau đó ôm bụng cười to. . .

[22:26:56]

__________________

Ta tích góp quá nhiều đoạn ngắn, ta lập tức viết không xong, ngày mai gặp, ngủ ngon mọi người…

[22:38:36]


[02/08/2019]

Tỉnh lại, mở mắt, là có thể thấy nàng…

Ánh mắt của nàng lớn mà sáng ngời, mỉm cười nhìn ta…

“Sớm!”

“Sớm!”

Hôn một lần, không đủ, hai lần, không đủ, ba lần, còn chưa đủ…

[10:06:09]

—–=—–

Nhai thúc* thật làm cho người ta không nói được lời nào a, rất nhiều hồi phục lại bị nuốt, ngày hôm qua nhìn thấy rất nhiều bình luận của các ngươi, nay sớm mất rất nhiều…

[*Thiên Nhai = tianya]

[10:10:18]

—–=—–

Sảng khoái, có thể coi như ăn cơm, bảo từng muỗng từng muỗng ăn đủ…

[10:14:12]

—–=—–

Bảo lại đang cùng cẩu muội chơi…..

[10:20:58]

—–=—–

Lý Ngữ Yên!!! Cậu lại đem áo trắng của tớ nhuộm màu!!! Cậu sao lại có thể như vậy???? “Chuẩn bị đi thu phơi khô quần áo, phát hiện một cái quần trắng của ta bị dính màu đỏ, nàng lại đem tiểu đế màu đỏ cùng quần trắng để cùng một chỗ, tức chết ta! Cầm quần đi thảo phạt.

Sau khi nàng thấy vậy nhấp miệng không dám cười lập tức ngã xuống trên sô pha giả ” chết “, đưa lưng về phía ta…

Tức chết ta, tức chết ta…

Quần trắng của ta, mới mặc hai lần…

[11:32:26]

—–=—–

Ta không phải cố ý, sau khi giặt tay tất cả quần áo, tiểu đế cùng quần trắng bị gió thổi sát lại nhau. yen

[17:21:02]

—–=—–

Chúng ta về đến nhà …

[21:47:35]

—–=—–

Về đến nhà cảm giác chính là tốt oa, bọn tỷ muội làm đồ ăn cho chúng ta, còn có bằng hữu đưa tới một thùng rượu trái cây, còn có quả đào…

Ân ân ân… Mặc kệ, mở ra ăn…

[21:58:01]

—–=—–

Trước kia rất thích ở một vài khách sạn, có thể nhìn thấy cảnh đêm ở một vài nơi rất đẹp. Bây giờ, chúng ta thích nhà mới, bởi vì ban công ở nhà mới và cửa sổ trong phòng rất lớn có thể thấy rõ cảnh đêm và cảnh đẹp còn hơn cả khách sạn bên ngoài. Ăn đồ ăn ngon, gió thổi nhẹ, thưởng thức cảnh đêm và hưởng thụ an nhàn nơi đây. Cuộc sống, đơn giản là được…

[22:01:33]

—–=—–

Trên thịt dê là lá tía tô ha ha, bằng hữu mắt ngươi thật tinh …

[22:08:29]

—–=—–

[03/08/2019]

Tiểu phiên yen

Mạt:” Thân thân, cậu là người ở nơi nào? “

Ta:” Tớ là người phía Nam a! “

Mạt:” Không! Cậu là mê người! “

Ta:”… “

Nhất thời nghẹn lời, hảo low ngạnh, nhưng bị ngọt đến.

[18:47:05]

—–=—–

Tối nay chúng ta cùng đi xem phim Na Tra, đề cử! Khó có được anime Trung Quốc, 5 năm chế tạo, tình tiết vô cùng hay, làm cho người kinh hỉ. Vốn dĩ sẽ lo lắng ba mẹ tỷ tỷ cùng tẩu tẩu không thích xem, không nghĩ tới phản ứng rất vui vẻ, Âu văn cùng Hạ Mạt cười nhiều, hai người cả ngày dính vào nhau, làm ta bị tách ra.

Kháng nghị! yen

[22:08:00]

—–=—–

[04/08/2019]

Sáng sớm tốt lành ……

Ta hôm nay rất nhiều khóa, lên(lớp) xong thỉnh phu nhân đi ăn cơm……

[08:59:54]

—–=—–

Mới vừa học xong, ở bên ngoài cửa sổ đã thấy nàng mang tai nghe điện thoại chuyên chú nghe ca nhạc chờ ta…

Ngày hôm nay nàng hảo thoải mái, hảo suất khí, tư thế ngồi hảo hào phóng, nhịn không được chụp ảnh…

Được rồi, thế nào mỗi lần đều là đôi giày này vào ống kính? Chỉ đổ thừa thiên thời địa lợi nhân hoà…

Ăn cái gì đi rồi, qua thế giới hai người, Âu Văn đêm nay bồi chị dâu cùng tỷ tỷ đi nhà thân thích…

[19:14:29]

—–=—–

Doãn lão sư, tớ không muốn cùng cậu đi vào lùm cây, hắc! yen

[21:22:39]

—–=—–

Ngày hôm nay nàng mời khách, ăn rất ngon, quá đói, không có cho cameras “Ăn” trước, cho nên quên chụp hình rồi.

Ăn đồ ăn Hàng Châu, tính tiền thì có chút đau lòng, đắt! yen

[21:33:11]

—–=—–

Ăn xong theo nàng đi đến trường đại học tản bộ, gió đêm vẫn có, nhưng có hơi oi bức.

Trong khoảng thời gian này rất nóng, nàng đã buộc tóc lên, có vẻ gọn gàng.

Mùa hè mặc quần dài bên ngoài thì có hơi khó chịu, nhưng cả ngày lên lớp đứng ở phòng máy lạnh, đầu gối rất dễ bị cảm lạnh, chủ nhiệm cùng mẹ luôn cứ căn dặn phải bảo vệ tốt đầu gối.

Mùa hè các ngươi cũng phải chú ý bảo vệ tốt xương khớp đừng bị cảm lạnh ah. yen

[21:39:20]

—–=—–

Hình ảnh có thể co duỗi phóng đại. yen

[21:40:09]

—–=—–

Tản bộ đi qua lùm cây, nàng muốn đi xuyên qua đường tắt, ta và nàng hay nói giỡn ta không muốn bị nàng mang vào lùm cây, sợ. yen

[21:48:46]

—–=—–

@ thượng thiện nhược thủy 4q 2019-08-04 22:01:28

Dũng cảm dáng ngồi? Còn hảo a!

Văn văn chân dài nên là như thế nào dũng cảm

—————————–

Văn hôm nay mặc quần dài còn muốn mang giày cao gót, không muốn cùng nàng đi song song. y

[22:32:52]

—–=—–

Lý Tiểu Bảo, cậu phát cái gì vậy?

[22:46:41]

—–=—–

Ta nhanh chóng xem bình luận một lần, lại đem cái hình nhỏ kia phóng đại phóng đại, nghĩ nửa ngày mới biết được đây là ai _(‘ཀ'” ∠)_,……

[22:51:35]

—–=—–

Ân, lão bà của ta nói thấy rõ ràng thì chính là “Rõ ràng”……

Hai mắt trợn to nhìn lâu đến nỗi nước mắt tràn ra……

[22:56:38]

—–=—–

Ngủ ngon mọi người (^_^)v. y

[23:00:18]

—–=—–

Tối nay ở phòng sửa sang lại khúc phổ, nàng ngồi ở trên sô pha, nhìn nàng cầm di động cười thật lâu, ta liền biết nàng khẳng định là ở trong lâu xem các ngươi nhắn lại……

Phỏng vấn nàng, nàng cố ý thả nhỏ như vậy……

Được rồi, không biết ai so với ta càng phúc hắc ha, ngủ ngon……

[23:08:20]

—–=—–

[05/08/2019]

Dẫn theo Âu văn nếm mỹ thử nơi này, thời gian ăn cơm trưa của Doãn lão sư là một tiếng rưỡi, đón nàng. yen

| Chia sẻ | Singer A Tế  《 Quảng Châu hương vị 》 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

[12:43:50]

—–=—–

Thổ tào yen

Buổi tối Ngữ Mộng muốn ăn pizza hành tây Hạ Mạt làm, Hạ Mạt phi thường cam tâm tình nguyện đi làm.

Ta bận rộn xong đi phòng bếp tìm nàng, thấy nàng và Âu Văn cùng nhau đứng hành tây rốt trò chuyện.

“Hai người vẫn còn chưa có làm xong sao?” Ta ở đằng sau bọn họ hỏi

Hai nàng xoay người làm ta sợ hết hồn, hai người đều đeo kính mát cắt hành tây.

“Không tối sao?” Hình ảnh thật buồn cười, không nhìn nổi, hiếm thấy tổ hợp, ta cười hỏi.

“……” Hai người ăn ý lắc đầu.

“Kính râm có thể phòng chảy nước mắt đúng không?” Tiếp tục cười hỏi.

“……” Hai người nhất trí gật đầu.

Xem thường rời đi!

[21:10:47]

—–=—–

Phun tào yen

Nàng hướng ta cười thì, thấy hàm răng của nàng trên có một mảnh lá cả, nhắc nhở nàng.

Nàng dùng đầu lưỡi đi liếm, không thành công, sau đó nhìn gương, lấy tay đem lá cải lấy ra.

Ngay sau đó, lại bỏ vào trong miệng, ăn!

“……” Ngừng thở nhìn toàn bộ quá trình, bây giờ còn chưa tỉnh lại.

[21:13:26]

—–=—–

Phun tào yen

Buổi trưa ăn mì, ta làm cho nàng hỗ trợ thêm chút dấm chua, tiếp theo ta tiếp một cuộc điện thoại, nàng hỗ trợ đổ một chút dấm chua, ta ra hiệu thêm một chút nữa, Âu Văn ngay sau đó giúp ta lại thêm.

Chờ ta tiếp điện thoại xong, kẹp lên một ngụm mì ăn, cảm giác linh hồn chịu đến va đập.

Mặn đến không có bằng hữu, hai nàng đổ đều là xì dầu, cuối cùng vẫn còn miệng đồng thanh nói: “Có muốn thêm nước sôi không?”

Lương tâm ở đâu?!

[21:23:37]

—–=—–

10 ngàn cái than thở yen

Ngay mới vừa rồi, ta nằm ở trên sô pha đọc sách, hai nàng ngồi bên cạnh ta cùng nhau xem ipad, rất mê mẩn.

“Tố muốn ăn bánh soda, cảm ơn!” Buổi tối của nàng pizza quá quý hiếm, nhưng không ăn no, nhìn thấy bánh soda trên bàn, muốn ăn.

“……” Nàng không tiếng động tiện tay nắm lên một vật đưa cho ta.

Nhìn nàng đưa cho ta chính là một vỏ chuối, xem thường trở mình, “tức giận” nói: “Để lại cho cậu ăn đi!”

Đợi nàng kịp phản ứng, cười rút, nhận lỗi, nhanh chóng đưa bánh soda lên, nhưng ta không muốn ăn.

[21:32:22]

—–=—–

Bắp rang yen

Buổi sáng Văn Văn lại đây mượn đồ, tỉnh ngủ thì kiểu tóc lôi thôi lếch thếch chúng ta đã nhìn quen không trách.

“Âu Văn, thỉnh hình dung hình tượng của Văn Văn a di một chút.” Hạ Mạt nghiêm trang đứng ở trước mặt Văn Văn.

“Ngao bái!” Âu Văn không nghĩ nhiều liền nói ra.

Hạ Mạt cười đến ôm Văn Văn, một chân leo lên ở trên người nàng, Văn Văn vẻ mặt sinh không thể luyến nhìn Âu Văn, Âu Văn chạy trở về phòng.

[21:52:25]

—–=—–

Chuyện cũ than thở yen

Năm kia, gần đến lễ tình nhân, nàng bị một vị bạn nam giới ta mới quen gọi tới bên cạnh.

Lượn một vòng lớn nàng mới biết được mục đích của bằng hữu, là muốn thông qua nàng đem một phần lễ vật lễ tình nhân chuyển giao cho ta, nàng ngay từ đầu là cự tuyệt, hơn nữa đối với hắn tràn đầy địch ý.

Nhưng khi bằng hữu đưa cho nàng một hộp ăn, nàng liền thỏa hiệp (không có tiền đồ! ! ! )

Nàng đem lễ vật cầm trở về, còn cùng ta nói chuyện đã trải qua, ta bất đắc dĩ nhìn nàng.

“Doãn Hạ Mạt, cậu làm người có điểm mấu chốt một chút không vậy? Liền vì một hộp đồ ăn mà “bán” tớ đi rồi.” Đối với nàng sở tác sở vi dở khóc dở cười.

“Cũng không phải thật “Bán”, ngược lại chính là cậu cũng sẽ không đồng ý, cậu là người của tớ rồi, lại nói hắn đau khổ cầu xin tớ cũng không tiện cự tuyệt a! Hơn nữa tớ là cố ý, không khỏi sinh khí, tớ ở trước mặt hắn cũng không thể nói giữa chúng ta, cho nên tớ liền hóa bi phẫn thành số lượng thức ăn.”

“……”

[22:11:09]

—–=—–

Đêm nay nói hơi nhiều, tràn đầy than thở, nói xong thoải mái hơn, chúc ngủ ngon. yen

[22:18:57]

—–=—–

[06/08/2019]

Sáng sớm tốt lành mọi người……

[09:29:29]

—–=—–

Phiên Ngoại Hạ Mạt

Ta sáng sớm không có tiết học, Bảo phải đi ra ngoài đàm luận, tối hôm qua quên ủi quần áo cho nàng. Hiện tại thói quen buổi tối sẽ ủi tốt áo sơmi cùng quần tây hoặc váy tây cho nàng ngày hôm sau mặc.

Tranh thủ dậy, đi đến phòng quần áo, phát hiện quần áo nàng giặt xong đều được ủi phẳng treo ở trong tỷ, là chị dâu giúp chúng ta ủi tốt, rất cảm động! Nhưng là rất xấu hổ, phiền hà nàng.

Cuộc sống của chị dâu rất quy luật, mỗi sáng sớm đều đi tập thể dục và cùng Âu Văn đi bơi, cho nên nàng thoạt nhìn luôn luôn tuổi rất trẻ có sức sống.

Ở chung lâu, ta và Bảo càng nhiều hơn là xem nàng như bằng hữu, chúng ta cùng nàng còn có Ngữ Mộng tỷ tỷ đều rất nhiều đề tài câu chuyện trò chuyện, tối hôm qua chúng ta bốn người nằm ở trên giường hàn huyên một đêm tư mật thoại đề tài, thật vui vẻ, cũng rất hưng phấn, nghe nàng và Ngữ Mộng tỷ nói câu chuyện tình yêu, nồng nhiệt…

“Em lại ăn béo một chút, mới có khí lực ôm lấy tiểu trư.” Ngữ Mộng tỷ nói Ngữ Yên.

“Ách… Cái kia, thật ra cậu ấy vô cùng có khí lực, em bình thường sẽ bất thình lình không phòng bị chút nào bị cậu ấy nâng lên.” Ta ngượng ngùng nói.

“Em là cơ bắp, khí lực so với mọi người cũng lớn.” Bảo đại nhân rất kiêu ngạo.

“Ân, chị hiểu được, chính là nói em luôn luôn trên, tiểu trư luôn luôn dưới.” Ngữ Mộng tỷ rất nghiêm chỉnh nói.

“… Cái gì trên dưới…” Ta bắt đầu mặt nóng lên, có chút hiểu ý của nàng.

“Ha ha ha…” Chị dâu sau đó cười đến ôm chăn lộn một chút.

“Ân, ưu thế của em tốt một chút.” Lý Ngữ Yên không xấu hổ nghiêm trang nghiêm túc ôm ôm gối gật đầu đáp lại.

“Cái gì a? Mới không phải, không phải như thế, tuyệt đối là nói dối, tụi em đều bất phân cao thấp có được hay không?” Ta rốt cuộc biết các nàng nhấn mạnh cái gì, cái này ta tuyệt không có thể tỏ ra yếu kém.

“…” Các nàng đã cười đến vô lực trả lời ta.

“…” Ta thập phần gấp gáp nhìn các nàng, ta rất muốn lại giải thích một chút, thế nhưng lại đến miệng vừa nói không nên lời, nàng đứng dậy ôm ta cùng nhau nằm xuống, thân mật cọ xát ta, sờ sờ đầu của ta, sau đó cùng các nàng nói: “Ân! Tụi em bất phân cao thấp, chẳng phân biệt được!”

Ta mắc cở chết được, vùi đầu tiến trong lòng nàng không dám ra…

[09:58:46]

—–=—–

Ngày mai gặp, ngủ ngon. yen

[22:02:06]

—–=—–

[07/08/2019]

Phiên ngoại Hạ Mạt

Cùng người nhà đến chùa, khí trời rất nắng, Hạ Mạt trên đầu đội mũ bảo hộ chống nắng màu đen.

Bên ngoài chùa có rất nhiều người coi bói, một vị “Đại sư” đi tới trước mặt nàng cùng nàng nói xem tướng, nàng lắc đầu.

Vốn là hành động này khiến cho người ta rất muốn cười, sau đó “Đại sư” kia cùng nàng nói: “Xem gương mặt ngươi rất tốt, có quý nhân tương trợ.”

“Đại sư, ngài thực sự là cao nhân, ta che thành như vậy ngài đều có thể quét ra tới, lợi hại!” Nàng đối với “Đại sư” giơ ngón tay cái lên, chỉ thấy người nọ lúng túng rời đi.

Trước đây nàng đối diện với mấy cái này sẽ không để ý tới, tránh đi là được, đối mặt với vị ngày hôm nay, nàng thực sự nhịn không được rồi, nàng cực kỳ không rõ hắn vì sao không đuổi theo chúng ta mà đuổi theo ngăn chặn trước mặt nàng, nàng nghĩ đặc biệt buồn cười, chúng ta cũng nhịn không được cười.

[13:08:15]

—–=—–

[*你怎么过情人节啊?-Ngươi làm sao vượt qua lễ tình nhân a?

一个人过 - Một người qua

擦肩而过- Gặp thoáng qua

一笑而过- Cười mà qua

看到人过- Nhìn người qua

不如不过- Không bằng chẳng qua

爱咋过咋过- Thích ra sao qua như thế qua

你管我怎么过- Ngươi quản ta làm sao sống

怎么高兴怎么过- Thế nào vui vẻ làm sao sống

哼- Hừ

曾经有过- Từng có qua]

[21:57:09]

—–=—–

Hôm nay Phiên Ngoại không phải do ta viết a, ta ban đầu nghĩ viết chút gì đó, nàng lại ngẫu hứng đoạt lấy đi viết…

[21:58:32]

—–=—–

Đêm Thất Tịch không có ý nghĩ đi lễ, cùng với nàng là tốt rồi, lúc ở sân thượng ôm sau lưng nàng, hôn phần lưng của nàng trăm ngàn lần. . .

[22:05:16]

—–=—–

Buổi chiều hôm nay chúng ta cùng nhau trở về nhà mới, chị dâu các nàng theo hai chúng ở bên cạnh, cuối tuần ta và Bảo bề bộn nhiều việc chúng ta trở về nhà cũ.

Các nàng rất thích nhà mới, nơi này tiểu khu so với chúng ta phía trước còn muốn lớn hơn gấp hai, thiết bị giải trí vận động rất tốt, tiểu khu liền có rạp chiếu phim cùng trung tâm thương mại, các nàng cảm thấy rất phương tiện.

Chị dâu cùng Ngữ Mộng đều muốn về nước nhiều hơn. . .

[22:10:30]

—–=—–

Phiên Ngoại Hạ Mạt

Buổi trưa hôm nay chúng ta đi ra ngoài, lái xe nghe radio, người chủ trì nói: “Hôm nay là đêm Thất Tịch, các ngươi cho đối phương một nụ cười thâm tình chưa?”

Nàng lái xe đột nhiên vươn ra sau vuốt gáy của ta, sau đó bá đạo kéo lai, cho ta một nụ hôn.

“…” Thật là, thật là người bá đạo, căn bản là không có cảm nhận được cái gì liền hết rồi.

Có điều hoa đẹp ngây dại nàng khốc khốc dáng vẻ, cầm lấy tay phải của nàng khẽ hôn mu bàn tay nàng trăm ngàn lần, cho đến khi dính đầy son môi của ta. . .

[22:19:53]

—–=—–

Rõ ràng sau hai ngày nghỉ ngơi, sẽ muốn nghĩ viết đều viết, chúc ngủ ngon đại gia. . .

[22:25:58]

—–=—–

[08/08/2019]

Tới…

Chờ một lát…

[11:58:18]

—–=—–

Ở nhà cảm giác thực sự quá tốt, bên ngoài phơi nắng đến hoài nghi nhân sinh, một ly trà, một cái máy tính, ngồi trên bàn cơm, chuẩn bị viết chút. . .

Chúng ta phát hiện kỳ thực trong nhà vị trí trọng yếu nhất ngay tại trên bàn ăn lớn thực hiện, nói chuyện phiếm, viết lách, ăn cơm, làm đồ thủ công, đợi một tý.

[12:04:44]

—–=—–

[08/08/2019]

Than thở Hạ Mạt

“Tớ. . . Đói. . . Khó chịu. . .” Ở Philipin hòn đảo đêm đó, ta nửa đêm đói tỉnh, lăn lộn khó ngủ, nhịn không được đánh thức nàng.

“Không ăn, nhịn một chút. . .” Nàng buồn ngủ đến ghét bỏ mà trở mình xoay người đưa lưng về phía ta.

“Ân ân ân. . . Tớ đói. . .”Hừ, nếu như ở trước đây, mặc kệ có ăn không, nàng đều phải xoay người ôm ta một cái, che chở cục cưng như nhau sờ sờ ta, đêm nay đãi ngộ thật kém.

Nàng ngay sau đó lại ngủ thiếp đi, ta biết nàng lặn dưới nước một ngày rất mệt, không hề “Náo “. Thế nhưng ta thật sự rất rất đói thật đói, đói bụng đến phải phi thường khó chịu, giống như dạ dày tranh thủ rút gân như nhau.

Đang lúc ta muốn rót cốc nước uống, nàng mãnh liệt mà xoay người lại. . .

“Bảo bối, cậu mới vừa rồi là không phải nói đói?” Nàng vuốt trán của ta, thanh tỉnh hỏi.

“Ô. . . Cậu cuối cùng để ý tới tớ, tớ đói đến đặc biệt khó chịu.” Nàng lúc này bất ngờ thanh tỉnh khiến ta có chút thụ sủng nhược kinh, ủy khuất núp ở trong lòng nàng.

“Nhưng mà hình như đồ ăn vặt có thể ăn đều ăn hết rồi, làm sao bây giờ?”Nàng khó khăn mà chống đỡ ngồi xuống.

“Cậu đừng động, nằm xuống! Tớ đi lấy chút nước uống là tốt rồi.” Ta lập tức đứng dậy đi lấy bình giữ ấm.

Nàng mở đèn, bắt đầu tìm kiếm túi cùng rương hành lý xem có hay không bỏ sót đồ ăn, ta nghĩ thầm làm sao có thể có? Nên ăn đều bị ta ăn hết sạch rồi, hiện tại đặc biệt hối hận tối hôm qua ăn nhiều một ly mì ly, lưu lại một ly tốt bao nhiêu?

Đã uống vài ngụm nước ấm, cảm giác dạ dày không có khó chịu như vậy rồi, nàng đi tới vỗ vỗ lưng ta, một bộ dạng bi ai ánh mắt nhìn ta.

“Cậu đừng nhìn tớ như vậy, tớ còn ok. “Ta trốn tránh ánh mắt của nàng.

“Ai! Nhìn cậu thật thê lương. . .”Nàng đau lòng than thở nói đến câu này thì ta thiếu chút nữa không phun nước.

“Nói tớ giống như rất nghèo túng vậy. . .” Ta nhìn nhìn nàng, lại nhìn nhìn cái gương, đầu tóc rối bời, thật sự có chút cảm giác như dân chạy nạn.

Nàng nhớ tới trong phòng có cà phê miễn phí, nơi đó sẽ có bịt đường, vì vậy nàng đi tìm, quả thực tìm được rồi hai bịch đường nhỏ, sau đó lấy nước cho ta uống, ta chưa từng cảm thụ nước trà trong veo uống ngon như vậy, hạnh phúc tới quá đột nhiên.

Lúc ta đáng thương mà ngồi xếp bằng ở trên ghế sa lon uống trà, nàng đi tới trước mặt của ta, cầm trong tay một máy ipad, màn hình là một hình gà quay.

“Để cậu nhìn một chút, cậu vừa nhìn vừa tưởng tượng cậu đang ăn gà, sau đó có thể no rồi, không đủ thì tớ còn hình nữa, có bánh bao, thịt dê nướng, còn có móng lớn. . .” Nàng đặc biệt kích động lật cho ta xem, cho rằng phương pháp kia không thể tốt hơn nữa.

“A Lý Ngữ Yên cậu giết tơq đi! Tại sao lại cho tớ xem? Tại sao? ? ?” Ta phát điên ngã xuống trên ghế sa lon.

“…” Nàng vẻ mặt mộng lập tức đứng thẳng ở trước mặt nhìn ta.

[12:42:17]

—–=—–

Phiên ngoại ( tiếp tục đoạn trên ) Hạ Mạt

Trải qua nạn đói tối hôm qua, nàng chuẩn bị đi mua cho ta ít đồ dựa trữ cho buổi tối.

“Chúng ta đi trấn trên mua đồ ăn đi? Thuận tiện đi lấy ít tiền?” Lúc người một nhà ở tại khách sạn ăn bữa sáng, nàng đề nghị.

Hoàn toàn tán thành, bởi vì chúng ta ở tại tư nhân đảo, không có có đồ vật để mua, phải ngồi thuyền ra ngoài mua đồ.

Nước biển đặc biệt xanh biếc, mọi người trong nhà ra thuyền đều rất vui vẻ, bởi vì dọc đường phong cảnh rất đẹp, đều lấy điện thoại di động ra.

Nàng ôm ta ngồi ở phía sau, giúp ta kéo lên khóa áo gió đội mũ lên cho ta, sợ ta thụ gió cảm lạnh.

Thủy trình chỉ cần 10 phút thì đến cảng trên trấn, cứ như vậy một chuyến một lần tương đương thành nhân dân tệ là 33 đồng.

Chúng ta đi ở trấn trên, một cái trấn rất nhỏ, siêu thị cũng rất nhỏ, muốn đi ngân hàng trước. Nơi này tài xế xe xình xịch* sẽ điên cuồng ôm khách, biết được chúng ta muốn đi ngân hàng, hắn định giá tiền 300 pêsô, thực sự là giá trên trời a . Chúng ta cự tuyệt, sau đó hắn định giá 100 pêsô, tại chúng ta có muốn hay không ngồi thì, Ngữ Mộng nhắc nhở chúng ta, dùng bản đồ tìm một chút ngân hàng ở tại đâu, có xa lắm không.

[*Hình minh họa*]

Kết quả Tiểu Bảo tìm tòi biểu hiện chỉ cần năm phút đồng hồ đi bộ hành lộ trình là có thể đến, chúng ta quả quyết cự tuyệt, quyết định theo như bản đồ đi bộ.

Rất nhanh chúng ta thuận lợi tìm được ngân hàng, rất nhiều địa phương xe xình xịch ở cửa ngân hàng, chúng ta có chút lo lắng an toàn, vì vậy ba bọn họ đem chúng ta vây quanh, bắt đầu lấy tiền, ta dựa theo thao tác thì tựa như thám hiểm như nhau khẩn trương, Bảo trái lại rất bình tĩnh, chỉ thị ta làm từng bước một, nhưng thẻ lui ra ngoài sau ta cho rằng không thành công, thì ra nơi này và một ít nước ngoài như nhau, trước ra thẻ ra lại tiền. Tiền sau khi ra ngoài ta khẩn trương lập tức để nó vào trong ba lô, nàng cười ta, nói ta giống như làm kẻ trộm.

Philipin chúng ta đi vài lần, mỗi lần đi đảo không giống nhau, chúng ta sẽ cảm thấy mấy lần trước đi dân phong cực kỳ tốt, lần này có chút khiến người ta không sung sướng, bởi vì phát triển an toàn thuyền tiến đảo thu là đầu cơ phiếu vé, loạn thu phí, còn có cho bọn hắn tiền boa, tiền boa cấp thiếu còn không được. Thuyền vụ công ty cùng dân bản xứ là có cấu kết, sau đó tài xế xe xình xịch cũng là báo giá cao. Ngoại trừ cái cái này, cái khác đều rất tốt, tối thiểu bơi lặn để cho chúng ta rất hài lòng, bao thuyền cùng giá cả huấn luyện đều rất hợp lý.

Còn có chúng ta sinh hoạt tại quốc nội lâu, tiêu phí phi thường thuận tiện, quên ra ngoài đổi tiền mặt nhiều, nếu như ở khách sạn quét thẻ là phải thu 5% phí thủ tục, rất không có lợi lắm.

Đi nhiều quốc gia như vậy, vẫn là tổ quốc tốt, mọi thứ đều tiện lợi. . .

Tìm được một nhà hơi lớn hơn siêu thị, ta thẳng đến khu mì tôm, đem tất cả mì tôm không cay đều cầm đi một tí, nếu như ở trong nước, nàng sẽ nói không, không cho ta ăn những thứ này thực phẩm rác rưởi, nhưng ở nước ngoài, đây là thức ăn ăn ngon nhất.

“Tiểu cô, muốn ăn khoai tây chiên không?” Âu Văn ở đằng sau ta nhỏ giọng nói.

“A! Con lại đang dụ dỗ cô.” Ta không chịu nổi, muốn ăn.

“Con mua, nói con nghĩ ăn, sau đó con và cô cùng nhau chia sẻ.” Hắn cười xấu xa.

“Được được được, nhưng mà chúng ta ăn vụng ở đâu? Các nàng cả ngày nhìn chằm chằm chúng ta.” Ta phát sầu.

“Khách sạn bãi cát rừng cây đước bên kia, có mấy cái rất lớn đá ngầm, chúng ta có thể ngồi phía trong kia, rất bí mật.” Hắn đều nghĩ kỹ, lợi hại.

“Lấy ba bịch! ! !” Ta lập tức quyết định.

“Hai người để lại, đá ngầm đúng không? Chỗ kia ta đã sớm biết.” Người nào đó đột nhiên xuất hiện ở chúng ta đứng giá hàng đối diện, nàng kéo ra một ít mì ăn liền, lộ ra khuôn mặt.

“Không có không có! ! ! Không ăn không ăn! ! ! ” Ta và Âu Văn vừa nhìn thấy là Lý Ngữ Yên ma quỷ cùng thiên sứ khuôn mặt, sợ đến nhất trí cuống quít xua tay, nàng thế nào giống như ma trơi dán chúng ta a. . .

[13:37:44]

—–=—–

Phiên ngoại Hạ Mạt

Đời này cũng quên không được, cả nhà hành động, chạng vạng ngồi ở đá ngầm vừa ăn mì ly vừa trò chuyện nhân sinh…

Cùng người nhà của nàng ở chung càng lâu, sẽ càng thích các nàng, đánh trong lòng thích, các nàng rất có sinh hoạt lạc thú, tư tưởng thành thục ổn trọng nhưng sẽ không giống lão cán bộ, bồi chúng ta làm một ít chuyện đại đa số người cho rằng ấu trĩ, dùng Lý ba nói nói là: “Phóng thích thiên tính, tiêu sái tự nhiên.”

“Con cua!!! Con cua thật lớn!!!!” Lúc Ngữ Mộng tỷ kích dộng la hét, thiên thể tổng động viên, để ly mì xuống, đi bắt cua, bắt lấy bắt lấy biến thành đi biển bắt hải sản, thừa dịp trời chưa tối, phát hiện cây đước lâm cùng đá ngầm có rất nhiều sinh vật đáy biển, tim hiểu ngọn ngành và bắt lại thưởng thức một chút rồi lại thả ra biển rộng…

[13:59:04]

—–=—–

Than thở Hạ Mạt

Đã không chỉ một lần, ta theo ở sau lưng nàng, nàng đi nghe điện thoại, sau đó quên sự hiện hữu của ta, mở cửa sau trực tiếp đóng cửa.

“Rầm! ! ! !” Một tiếng vang thật lớn, cái mũi của ta, nhanh gãy.

Nàng đầu tiên là lại càng hoảng sợ, sau đó không chút nào ngưng nghỉ cười, cho đến khi cười đến vô lực.

Ngày đó, nàng lại tiếp một cái quan trọng điện thoại, biểu tình ngưng trọng, ta nghĩ cùng ở sau lưng nàng nghe một chút chuyện gì xảy ra, nàng đột nhiên đem cửa phòng vừa đóng.

“Rầm! ! !” Cảm giác toàn bộ mặt cũng không tốt, thống khổ ngồi chồm hổm trên mặt đất, nàng lập tức cúp điện thoại.

“Cậu không sao chứ?” Nàng khẩn trương hỏi.

“…” Đau đến nói không ra lời, chỉ có thể khoát khoát tay.

“Xin lỗi! Tớ không biết cậu đi theo đằng sau tớ.”Nàng đặc biệt áy náy.

“Không quan hệ, đây là lần thứ hai, quen là tốt rồi.” Ta không biết sợ tinh thần cảm giác mình chính là nữ thần.

Nàng nghe xong, cười đáp ngồi trên mặt đất, cùng lần trước tình cảnh như nhau, không hề tiết chế cười..

[14:10:41]

—–=—–

A!!! Là ly mì, không phải mặt trái, thỉnh tự động loại bỏ ha…

[14:12:07]

—–=—–

Than thở Hạ Mạt

Ngày đó, buổi sáng liền lên lớp xong, buổi chiều nghỉ ngơi. Cao muội hẹn ta giữa trưa ăn cơm, có người thỉnh ăn cơm đương nhiên ra roi thúc ngựa đuổi chạy tới.

Kết quả không phải phòng ăn cao cấp gì, không phải chỗ có máy điều hào gì, mà là một quán mì hoành thánh, đi vào chỉ có một máy điều hòa, sau đó tám chín cái quạt thổi đều là gió nóng, bởi vì nhà ăn là nhà bếp mở, cái kia nấu hoành thánh hơi nước mặt tiền cửa hiệu mà đến.

“Chúng ta vẫn là đi thôi, nóng đến ngồi không được a, nhiều nhất tớ mời cậu ăn, dưới cái thời tiết nóng chết này tớ chỉ muốn ở chỗ có khí lạnh ăn.” Ngồi xuống, toàn thân là mồ hôi, động cũng không dám động.

“Cậu lúc nào bị bệnh công chúa như vậy? Cậu nhìn tớ đi, ăn mặc long trọng như vậy cũng không kêu nóng.” Nàng đặc biệt ghét bỏ nói ta.

“Này không phải là vấn đề không phải công chúa, nóng như vậy tớ thực sự ăn không vô, tớ cũng đặc biệt bội phục cậu, ăn mặc như khổng tước, quần áo có tính chất không nóng? Ai, tớ nhìn thôi cũng đã thấy nóng.” Trải qua nàng oán giận ta mới lưu ý trên người nàng mặc, tươi sống gà tây một quả, kia hồng diễm diễm khắc hoa áo sơmi còn cao cổ, tính chất vẫn là mang loại vải không thấm nước, phối hợp một cái màu đen váy dài, một đôi ánh vàng rực rỡ giày cao gót, này thân đồ dạ hội kiểu trang điểm cùng này hoàn cảnh không hợp nhau, rất nhiều ăn khách nhịn không được nhìn nàng, này yêu tinh thật sự đi đâu đều sẽ dẫn tới xôn xao, quá diễm lệ.

“Tớ buổi chiều phải đi gặp người đàm luận, nhân vật vô cùng trọng yếu, phải ăn mặc chính thức chút. Nhưng mà tớ lại muốn ăn hoành thánh, không biết vì cái gì hôm nay đặc biệt muốn ăn, cũng chỉ thích ăn nhà này, cậu liền thành thành thật thật ngồi cho tớ, an tĩnh mà ăn, đừng kích động, hô hấp cũng nhẹ nhàng chút, tự nhiên liền sẽ không nóng.” Nàng trấn an ta.

“…” Ta nhìn nàng, thật sâu mà hít một hơi, khẽ cắn môi, nhịn.

Rất mau lên đây hai chén cua hạt thịt tươi hoành thánh, nàng đem cấp thèm đến, nóng rát cũng không sợ bị phỏng tranh thủ thời gianhạ miệng ăn. Ta động tác chậm không dám nhiều động từ từ ăn, phía sau lưng tất cả đều là mồ hôi, càng khó chịu chính là chúng ta an vị ở phòng bếp hơi nước nơi đó.

“Oa!!!” Khi ta ngẩng đầu nhìn nàng thì, dọa đến phản xạ có điều kiện kêu một tiếng.

“Khăn giấy, cho tớ khăn giấy!!!” Nàng đầy mặt đều là mồ hôi, lớp trang điểm kia, ta không muốn nói, cùng quỷ không có gì khác nhau.

“Chậc chậc chậc, cậu thật là tự tìm khó chịu a! Tớ thật không muốn nhìn cậu…” Từ trong túi tìm khăn giấy cho nàng, nhịn không được cười.

“Ai a cậu nhanh lên a, mồ hôi đều phải nhỏ vào trong chén canh.” Nàng sốt ruột muốn chết.

“Không! Tớ không thể nhúc nhích nhiều, phải thở nhẹ nhàng, bằng không tớ sẽ giống cậu chật vật như vậy, quá dọa người.” Ta cố ý chậm rãi móc ra khăn giấy.

“Cậu!!!” Nàng tức giận đến một cử động cũng không dám.

“Cậu chờ lát nữa vẫn là sửa lại lớp trang điểm đi, cái dạng này gặp người sẽ đem người dọa chạy.” Ta đem khăn giấy đưa cho nàng.

“Tố đột nhiên rất muốn về Đông Bắc, nei ku* của tớ đều ướt.” Nàng nhanh chóng xoa.

[*nei ku – 内裤 – quần lót] ]

“Phốc… Ai làm cậu khổ thân? Xứng đáng!” Ta bị nàng chọc cười.

“Cậu sao không có mồ hôi? Thân thể như vậy hư?!” Nàng phun tào.

“Cậu mới hư, tớ mồ hôi từ trên chảy tới rồi cẳng chân, cậu xem! Sớm biết rằng không bồi cậu ăn, quả thực tìm tội chịu.” Ta bắt đầu oán giận.

“Ai da, cậu còn có phải đồ ham ăn tớ biết không? Nhớ năm đó tớ bồi cậu ăn đồ nướng dưới 39 độ, nhiệt đến nei ku* đều hòa tan tớ cũng không oán giận một câu…” Nàng khinh bỉ.

“Ai nói cậu không oán giận, tơ còn phi thường nhớ rõ cậu muốn bóp chết tớ tâm đều có, còn thề nói về sau đại trời nóng lại bồi tớ ăn cái đồ này chính là heo, cậu thế nhưng quên mất.” Ta lập tức kích động phản bác.

“…Phải không? Có sao? Tớ có nói qua sao?” Nàng giả vờ mất trí nhớ, vẻ mặt có hại bộ dáng.

“Không được, tớ không ăn, nei ku* của tớ cũng ướt.” Ta buông đũa xuống.

“Ha ha ha, vậy cậu đi vào trong xe trước, trước giúp tớ mở điều hòa, chờ tỷ ăn xong này mấy chỉ tiểu khả ái liền qua đi.” Nàng cười phun.

“Dựa vào cái gì? Cậu thật đại gia.” Ta xoa miệng phun tào.

“Đừng giày vò khốn khổ, mau đi!” Nàng sau đó vùi đầu lại ăn.

Ta thật sự ngồi không yên, cầm lấy nàng chìa khóa xe bước nhanh đi ra ngoài. Đi đến gara mở xe, khí lạnh lạnh lên sau ta sống lại đây, y phục ướt nhẹp dần dần khô đi.

[17:28:42]

—–=—–

Đợi nàng một hồi lâu nàng mới lại đây, nhìn xa xa một cô nàng gà tây mỹ lệ xách váy dài như thác nước bước nhanh tới, một bộ dạng ta nóng sắp chết chạy chậm tới chỗ xe, bộ dáng đặc biệt buồn cười.

“Ôi trời ơi, nóng chết lão nương, nóng muốn chết, biết vậy đóng gói ăn ở trong xe…” Nàng bay nhào vào trong xe la hét, sau đó thô bạo vén váy lên để gió lùa vào, càng quá đáng hơn là bàn tay lại tiến vào trong áo cởi áo ngực ra.

“Cậu cẩn thận có cameras a!” Ta nhắc nhở.

“Mặc kệ, để tớ từ từ.” Nàng lấy ra áo ngực để ở trên điều hòa thổi.

“Đưa tớ về nhà trước, tớ nhớ nhà tớ rồi.” Ta ngồi ghế cạnh tài xế nói.

“Không được! Cậu trước cùng tớ đi gặp khách hàng, sau đó chúng ta lại cùng nhau về nhà, cậu dính người tới như vậy sao? Hiếm thấy trong chốc lát nhà ngươi liền không thể sống?” Nàng đặc biệt khinh bỉ nói ta.

“Tớ xem như thấy rõ, cậu giữa trưa hẹn tớ ăn chính là vì muốn tớ đi với cậu, làm lái xe cho cậu, nhưng cậu tốt xấu cũng mời tớ đi chỗ thoải mái để ăn a?” Ta vươn tay véo cánh tay nàng.

“Hì hì, lần sau lần sau, bây giờ tớ có máy lạnh miễn phí để cậu hưởng thụ thật tốt a, chúng ta trước tiên ở này nghỉ tạm một lát liền xuất phát ha.” Nàng bắt đầu nhõng nhẽo ta, cợt nhả, ta không có cách.

Buổi chiều hai giờ, xe ngừng ở cửa phòng âm nhạc, hẹn người kia ở quán cà phê bên cạnh gặp mặt.

“A? Xe của Bàng lão sư ngừng ở đối diện, tớ nhìn thấy hắn.” Nàng mở ra cửa sổ xe cùng đối diện người phất tay chào hỏi, sau đó tắt động cơ.

“Bàng lão sư có phải rất tuấn tú không? Tuổi trẻ tài cao a, người hơn ba mươi còn nhỏ thịt non.” Nàng hướng ta nhỏ giọng sắc mị mị nói.

“Đủ rồi cậu này lão yêu tinh.” Ta hướng nàng xem thường.

Nàng vì có thể phong cách một phen, kính râm không lấy, vuốt vuốt một chút quần áo sau đó xuống xe, ta cũng đi theo xuống xe.

Lúc nàng soái khí đem cửa xe ném đóng lại sau, xấu hổ, cái váy như cây lau nhà kia kẹp ngay khe cửa xe, đối diện Bàng lão sư kinh ngạc mà thay đổi biểu tình, nàng còn hoàn toàn không biết đã xảy ra cái gì, còn nhiệt tình mà hướng hắn đánh gào to: “Hey! Bàng lão sư!”, Nàng bắt đầu đi về phía trước, váy bị kéo lấy về phía sau, nháy mắt kêu một tiếng.

Soái chỉ có ba giây a, trang điểm tinh xảo gì đó, quần áo mỹ lệ gì đó, đều là mây bay, ta cố nén không dám cười, vội vàng đi tới hỗ trợ.

“Quá mất mặt rồi, cậu có thể thi triển phép thuật để hắn cái gì cũng không biết không?” Nàng cuống quít kéo ra khỏi cửa xe, cũng không quên trêu đùa một phen

“Thần thiếp làm không được!” Ta hồi khản nàng.

Ngay sau đó nàng làm như chuyện gì cũng không phát sinh, cùng người khác bắt tay, nàng giới thiệu cả hai với nhau, chúng ta bắt tay chào hỏi sau đi đến quán cà phê.

Bọn họ giao lưu rất vui vẻ, hơn nữa cũng rật dứt khoát, lấy nữ nhân trực giác mẫn cảm, Bàng lão sư thích nàng, trong ánh mắt tản mát ra ái mộ chi tình, nhưng hắn thấy nhẫn cưới trong tay nàng, trở nên mất mát.

Bàng lão sư rõ ràng muốn trò chuyện lâu một chút, nhưng Cao muội không cho hắn cơ hội, nói xong một ít trọng điểm sau lấy cớ còn có việc muốn vội liền bắt tay rời đi.

Chúng ta ngồi trở lại trên xe, không khí trở nên dị thường an tĩnh, nàng đột nhiên bắt lấy tay lái, phát điên mà đem đầu khái ở tay lái thượng.

“Ha ha ha ha a ha ha ha ha…” Ta cũng rốt cuộc nhịn không được cười to.

“Có phải vừa rồi tớ rất chật vật không?” Nàng nghiêng đầu vẻ mặt ai oán nhìn ta.

“Không! Vẫn như cũ rất nữ vương, OK, yên tâm đi!” Nàng càng như vậy ta càng cười càng vui vẻ.

“Cậu có thể đừng cười càn rỡ như vậy được không?”

“Ha ha ha ha a ha ha ha ha…”

“Hạ Mạt tớ bóp chết cậu!!!”

[17:35:20]

—–=—–

Các ngươi có thể làm như chưa có xem phần nàng viết này sao? Tự động nhắm mắt được sao?

Doãn Hạ Mạt! Ngươi thật ngang tàng~ chờ đó ~ Văn

[19:22:56]

—–=—–

Chúng ta đi ra ngoài tản bộ, vừa trở về, chúc ngủ ngon mọi người. . .

[22:03:45]


—–=—–

[09/08/2019]

Chào buổi chiều…

[16:25:50]

—–=—–

Màu cam nhiệt độ cao báo động trước, sáng nay thức dậy cùng Âu Văn tại nhà cùng nhau làm vệ sinh, Bảo và tỷ tỷ còn có chị dâu các nàng ra đi làm việc rồi.

Nàng bây giờ còn chưa trở về, rất nhớ nàng. . .

[16:30:33]

—–=—–

Ngày hôm nay theo Âu Văn luyện tập âm nhạc, vẫn còn cùng hắn đánh bóng bàn, ở Canada chị dâu cho hắn báo lớp, hắn hiện tại phi thường nhiệt tình yêu thương, ngày đó cùng Bảo mua một bộ vợt bóng bàn cho hắn, hắn mỗi ngày cùng gia gia đi đánh. . .

[16:32:26]

—–=—–

Bên ngoài nóng, gara lại rất mát mẻ thông gió, Tịnh mẹ muốn học lái xe cân bằng, ta cùng Âu văn mang theo nàng học, đem nàng khẩn trương đến phía sau lưng ra mồ hôi, bắt đầu chơi đến vui vẻ vô cùng…

[18:19:29]

—–=—–

Tịnh mẹ đã cho phép ta cất cánh, không biết lái đi đâu, gara thật lớn, ta phải tìm xem…

[*đang nói về xe cân bằng.]

[18:27:32]

—–=—–

Ngủ ngon mọi người, ngày hôm nay không có văn, bồi người nhà ^_^…

[22:04:23]

—–=—–

[10/08/2019]

Mấy ngày nay nóng đến hít thở không thông, còn bên ngoài bận rộn, các ngươi trước ngủ ha, ngủ ngon ^_^…

[21:58:53]

—–=—–

[11/08/2019]

Nhớ chết các ngươi…

[21:43:54]

—–=—–

Hai ngày này làm liên tục, ngày mai còn phải chạy một ngày liền có thể nghỉ ngơi, tối nay học sinh mời ăn cơm, vui vẻ…

[21:44:51]

—–=—–

Phải gội đầu tắm rửa đi, ngủ ngon mọi người ^_^…

[22:01:04]

—–=—–

[12/08/2019]

Tan tầm, hướng nhà đuổi…

[18:57:24]

—–=—–

Đáng ghét, các ngươi lại phát ăn…

[18:58:33]

—–=—–

Mới ăn cơm no đây…

Ngày mai nghỉ ngơi, ngủ ngon mọi người…

[21:59:30]

—–=—–

[13/08/2019]

Phiên sáng sớm Hạ Mạt

“Tay cậu để chỗ nào???”

Tỉnh lại chuyện thứ nhất là giúp nàng mát xa bụng, tay của ta lại bắt đầu không an phận, nàng bắt đầu nghiêm chỉnh cảnh cáo, ta nhanh chóng rụt rụt, cho thấy “Sợ hãi” lập trường của nàng, ngay sau đó… Lại bắt đầu ngược gió gây án…

[09:37:49]

—–=—–

Phiên ngoại yen

Người nào đó, lừa gạt lòng đồng cảm của ta, thành công ăn được kem.

“Thân thân!” Nàng ăn một lát kêu ta.

“Ân?” Để sách xuống nhìn nàng.

“Tớ không muốn ăn kem khoai tây, tớ muốn ăn kem mù tạt.” Vẻ mặt khẩn cầu.

“…” Ta vẻ mặt kinh ngạc.

“…” Nàng tiếp tục ủy khuất.

“Mù tạt quá mắc, vẫn là cùng khoai tây đi!” Nín cười.

“Ai mời tớ ăn mù tạt tớ liền thích người đó! ! !” Đập bàn..

“…”

[12:34:29]

—–=—–

Ăn cơm trưa…

Ta thật vui vẻ……

Bởi vì đại tiệc rất sang trọng…

[13:37:12]

—–=—–

[14/08/2019]

Mọi thứ đều đi theo hướng tốt, ngươi nói phương hướng được rồi liền lớn mật đi phía trước, đừng do dự, cám ơn ngươi một đường chỉ dẫn, để cho ta không sợ…

| Chia sẻ | Singer Beds and Beats 《Building Bridges》. 163. com/song/1350418906/? userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

[15:28:06]

—–=—–

Ta cách cửa sổ hướng ra bên ngoài phất tay……

Ngủ ngon…| Chia sẻ | Singer Ben Platt 《Waving Through A Window》. 163. com/song/454314249/? userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc

Ngày hôm nay gió thật lạnh thoải mái, dẫn nàng đi ăn ngon trước. yen

[18:02:52]

—–=—–

Lái xe đi ăn cơm, phải lái vào bãi đỗ xe, ta đang suy nghĩ có nên đi hướng khác sẽ dễ đi một chút, vì vậy do dự một chút xíu…

“Cậu đang chờ cái gì? Chờ vận may đến sao?” Nàng đột nhiên nói một câu.

Ta gục trên tay lái nở nụ cười thật lâu, nàng nhiều khi cười đểu để cho ta nghĩ đặc biệt lãnh, nhưng hiểu ra một chút, sẽ vô cùng khôi hài…

[19:53:36]

—–=—–

Hey…

[22:01:10]

—–=—–

Phiên ngoại Hạ Mạt

Đêm nay Văn Văn phát sốt, ta và Bảo thăm nàng, không có thời gian viết văn…

Nàng ở nhà giống như con diều hâu không bay nổi, ỉu xìu ũ rũ co lại ngủ, Tiểu Dương sau khi hầu hạ nàng xong liền đi giặt quần áo cho nàng.

“Cậu tìm đúng nam nhân, đối với cậu thật tốt!” Ta nhìn Tiểu Dương vì nàng bận trước bận sau, nhịn không được cùng nàng nói.

“Ân, ngoại trừ anh ấy thích xem sách này nọ không để ý tới tớ, thì mấy cái khác tớ thấy Ok.” Nàng ỉu xìu ba ba nói.

“Một người danh nhân chính là thích mỗi ngày đọc sách năm tiếng, cho nên anh ấy mới tạo ra nhiều tài sản.” Bảo đùa với nàng.

“Thật sao? ? ? Vậy tớ mỗi ngày kiên trì xem một tiếng thì tốt rồi, vậy tương lai tớ khẳng định cũng sẽ có một phần ba giàu có như anh ấy.” Nghe nói như thế nàng hưng phấn mà mở to hai mắt nhìn, lên tinh thần.

Người nào? ? ? Người tham tiền a, thoáng cái bại lộ bản tính của nàng…

[22:11:42]

—–=—–

Buổi tối tốt lành. yen

[22:11:53]

—–=—–

Người nào đó gần đây xem rất nhiều tin tức, xem rất nhiều tình hình chính trị đương thời, mỗi ngày đều sẽ cùng ta nói xảy ra chuyện gì.

Mới từ nhà Văn Văn trở về, nàng ngồi xổm trước mặt thỏ, vẻ mặt trầm tĩnh, sau đó cùng ta nói: “Tớ muốn đổi lại tên cho Polo.”, ta hỏi thay đổi gọi nó cái gì?

“Kiến quốc!”

“…” Trong nháy mắt nhịn cười không được. yen

[22:20:04]

—–=—–

Tối nay ánh trăng rất lớn rất sáng, chúc ngủ ngon. yen

[22:38:50]

—–=—–

[16/08/2019]

Vừa đến nhà, bận rộn một ngày, có thể ăn cánh gà Orleans nướng của Bảo đại nhân, vô cùng hạnh phúc…

Thúc đẩy…

311348101

[19:18:22]

—–=—–

Ngày mai gặp, chúng ta bây giờ mới về nhà, ngủ ngon. yen

[22:24:46]

—–=—–

[17/08/2019]

Tan lớp rồi, buổi chiều rồi, tan tầm rồi…

[17:50:24]

—–=—–

Ta chán ghét ngày mưa, giày của ta a…

Hôm nay rất hối hận mang giày trắng, vẫn là loại dễ dơ nhất…

Ta đang do dự có nên mua hai cái túi nylon để mang vào không…

[17:51:39]

—–=—–

Lúc ta đi thang máy của tàu điện ngầm thì đã trải qua vô số phía trước kéo hành lý người hoàn toàn không để ý người phía sau chậm quá thậm chí là ngừng lại ở chỗ cửa ra, như vậy sẽ tạo thành chuyện phi thường nguy hiểm sự cố, người phía sau sẽ không kịp bị nàng cản trở không có biện pháp đi lại, ngay sau đó phía sau của người phía sau lại sẽ bị ảnh hưởng…

Vừa mới đối với đi nhanh như bay lão nhân gia đại khái chỉ có hơn năm mươi tuổi, hai người bọn họ chính là như vậy, thang máy đến mặt đất về sau, hai người đứng lại ngắm nhìn bốn phía, hoàn toàn không có bận tâm người phía sau, sau lại đứng ở phía sau một người trung niên phụ nữ nói bọn họ như vậy rất không đúng, rất không an toàn, ảnh hưởng tới người khác, kết quả đôi phu thê kia chẳng những không cho rằng có lỗi, còn mắng vị dì kia xen vào việc của người khác, còn nói bọn họ là người già, động tác chính là chậm, còn nói người ta ích kỷ, ngay sau đó người phía sau đều nhìn không được, đều chỉ trích bọn họ…

Việc này thường xuyên xảy ra, rất nhiều người sẽ không bận tâm, mọi người về sau đi thang máy nhất định phải chú ý người phía sau, văn minh xuất hành, theo ta ngươi bắt đầu làm!

[18:08:06]

—–=—–

@ tình thâm bất thọ ll 2019-08-17 14:49:11

Theo đuổi đã lâu cũng không có bình luận qua, bởi vì kỳ thi đại học một năm không xem hiện tại rốt cục trở về nhìn lại, thế nhưng ta có chút vấn đề muốn hỏi một chút các tỷ tỷ. .

Ta và ta tiểu đối tượng lớp mười liền ở cùng nhau, đều là nữ hài tử cùng nhau chơi đùa cùng nhau náo cùng nhau học tập cùng nhau thi một trường đại học (nói thật đi chúng ta nơi này giáo dục tài nguyên không tốt lại có những tỉnh khác đến phân cái này bánh ngọt lớn, chúng ta bên trong tỉnh học sinh rất khó chịu) ta thi thiếu chút nữa thì tuyển bên ngoài tỉnh trường học đi học nàng ở bên trong tỉnh, kỳ thực ta cũng không có làm tốt đất khách bốn năm chuẩn bị, gần nhất đều rất lo nghĩ, ta có chút mê man muốn thế nào vượt qua đất khách bốn năm

Mong muốn các vị tỷ tỷ có thể cho ta điểm kiến nghị, ta dấu ở trong lòng thật lâu rồi, có một số việc ta cũng không có ai có thể nói? ? ? ? ? ? ? ? yen tỷ tỷ nhanh nói cho nên làm như thế nào đi

—————————–

Ta cảm thấy được hẳn là đem học tập đặt ở vị thứ nhất, thời gian sẽ chứng minh tất cả, rất nhiều người sẽ vì chính mình tìm rất nhiều mượn cớ, kỳ thực đây là tự thân có muốn nỗ lực hay không, không có học tốt năng lực, thì là này bốn năm cùng nhau, bốn năm sau cũng sẽ bởi vì rất nhiều bất định nhân tố mà xa nhau, cho nên, cố gắng học tập…

[22:08:06]

—–=—–

@ tây tử người ta 2019-08-17 13:27:42

Nhìn cô nương ngốc ngốc trải giường chiếu, vào túi chữ nhật, nhớ tới tiểu Mạt ngày đầu tiên ở ký túc xá cũng ngốc ngốc vào túi chữ nhật, Tiểu Bảo giúp nàng, mê gái mạt chỉ toàn xem mỹ nữ, thời gian qua thực vui vẻ a, mạt bảo đều là sinh hoạt tay giỏi rồi,

—————————–

Ta bây giờ còn là rất đáng ghét thu thập chăn, nàng vẫn như cũ vẫn còn ghét bỏ ta đần độn, ngu ngốc…

—–=—–

@ ta thảo đều có người đăng ký 2019-08-16 19:45:39

7 cái cánh gà, ngươi ăn mấy cái? Hai người làm sao chia?

—————————–

Mỗi người ăn ba cái rưỡi a, tốt như vậy tính toán kể ra các ngươi dĩ nhiên không hiểu ( ̄^ ̄)ゞ…

[22:15:01]

—–=—–

@ Tiểu Tô tử 0408 2019-08-17 22:19:19

Bảo tỷ tỷ đâu

—————————–

Nàng đang luyện đàn…

[22:21:53]

—–=—–

@ nhát gan trang dũng cảm 2019-08-17 22:15:17

Mạt mạt, cái này có giống Bảo tỷ tỷ nói hay không?

—————————–

Ngươi biết không? Ta cùng nàng cùng nhau xem Khang Hi đế quốc xem vô số lần, thực sự, bên trong lời kịch rất nhiều ta đều có thể thuộc, ta cũng không biết vì sao mỗi lần đều nguyện ý theo nàng xem, nhìn một chút lại xem nhập thần…

 – 孙儿啊 - Tôn nhi a

 你认准的事 - Việc ngươi đã quyết định

 你只管放心大胆地做 - Ngươi cứ yên tâm lớn mật làm

[22:24:45]

—–=—–

Được rồi, phải ngủ, ngày mai 10 tiết khóa…

Ngủ ngon…

[22:27:24]

—–=—–

[18/08/2019]

Ngủ ngon mọi người, hôm nay rất bận…

[22:02:06]

—–=—–

[19/08/2019]

Hey ~ bằng hữu toàn cầu ~ ta sống lại ~ Văn

[20:51:41]

—–=—–

Ta ngày đó chính là đi qua nhà Tam nhi ăn nồi lẩu ~ đèn WC nhà ta đều không có tắt ~

Cúc hoa tàn đầy người tổn thương nụ cười của ta đã ố vàng ~ Văn

[21:01:21]

—–=—–

Trịnh lão tam xem mạng người như cỏ rác ~ nàng cưỡng bức ta ăn cá lai lịch bất minh ~ đưa đến ta hoài nghi nhân sinh ~ ta lại thấy rõ ràng tại sao chỉ làm cho ta ăn mà nàng không ăn ~ bởi vì nàng cũng không nói được đây là cá gì ~ Văn

[21:20:49]

—–=—–

Cùng Bảo mới vừa về tới nhà, đổ mưa to, ngày hôm nay không có lái xe, ghai người cầm ô bước chậm ở trong mưa, đáng thương giày của ta…

Trong khoảng thời gian này bận một ít chuyện xuất ngoại, lớp cũng nhiều, một người không vào lâu cảm thấy thiếu thiếu gì đó…

Ngồi bồn cầu nhìn một hồi lâu, Bảo vào được ba lần, một lần cuối cùng nàng nhịn không được nói ta một câu: “Thúi quá!”

“Tớ không có đi tiểu cũng không có đi * , thúi đâu ra?” Ta đặc biệt ủy khuất nói.

“Tóc thúi, mùi khói và mùi thịt dê, còn kèm theo một ít mùi lạ không nói được.” Nàng tới gần lại ngửi ngửi, sau đó ghét bỏ rời đi.

“Cậu quay lại cho tớ! Là ai dẫn tớ đi tiệm thịt dê vậy?” Ta hướng nàng ồn ào, tối nay bàn ở cách vách hút thuốc, phiền muốn chết.

“Vậy cậu ăn thỏa mãn không?” Nàng trở về ta một câu.

“…” Được rồi! Thỏa mãn…

[22:35:40]

—–=—–

[20/08/2019]

Đón Doãn đại nhân tan lớp, ở ngoài cửa cùng nàng chào hỏi, trả lại ta ánh mắt ngạo kiều. yen

[19:29:21]

—–=—–

Người ta thật là mệt đến rất không đứng dậy a…

Hô hô một chút không…

[20:20:06]

—–=—–

Mới vừa tắm rửa xong gội đầu xong, mấy ngày nay cảm giác không hề ngồi được một tiếng…

[22:00:17]

—–=—–

Buổi sáng đi bệnh viện kiểm tra sức khoẻ, kiểm tra sức khoẻ xong lên lớp, lên hai tiết xong lại chạy tới ngân hàng làm việc, làm xong việc lại lập tức lên lớp, sau đó đi tập luyện…

[22:07:53]

—–=—–

Ta cùng Bảo đang thi đấu hoàn thành kế hoạch năm nay, nếu có thể đạt được, vậy khoảng cách giấc mộng của chúng ta lại gần một bước…

Ta rất vui vẻ vì bây giờ có rất nhiều học sinh và gia trưởng công nhận ta, cực khổ hơn nữa cũng đáng…

Đã từng có như vậy một đoạn thời gian tồn tại hư ảo tốt đẹp, sau khi tỉnh lại mới nhận rõ, con người phải bước từng bước một, cho dù có mệt mỏi thế nào, chính mình định đoạt, bản thân tiêu bao nhiêu, giữ tiền làm việc trong túi…

Chúng ta mấy năm nay cũng chưa từng mua hàng xa xỉ, một món hơn mười ngàn thậm chí là mấy trăm ngàn, không bằng làm một chuyến du lịch hoa lệ…

Người tới 30, dần dần hiểu được cái gì mới là trân quý nhất, cái gì là không phô trương không lãng phí. Có lẽ vì xã giao không thể không đóng gói chính mình, nhưng đóng gói sau cũng không đại biểu liền có tự tin, có khi điệu thấp cùng khiêm tốn cùng với dùng thực lực tới chứng minh mình càng thêm thực tế…

[22:17:34]

—–=—–

Mỗi lần mở ra ba lô đều sẽ yên lặng cười một hồi lâu, khi thấy bánh mì dứa và túi sữa chua nhỏ ăn hết được tiếp viện, khi thấy khăn tay dùng xong lại được thay thế bằng khăn tay đáng yêu khác, trong lòng sẽ cảm thấy đặc biệt ấm áp…

Hôn nhân, là một tờ giấy chứng minh…

Mà tâm linh danh cho nhau, cùng với tình yêu không điều kiện của đối phương, mới là cuộc sống lý tưởng mà cả đời theo đuổi…

[22:23:23]

—–=—–

Ngủ ngon…

[22:24:55]

—–=—–

[21/08/2019]

Ăn cơm…

Đói hôn mê…

[13:07:50]

—–=—–

Buổi tối tốt lành. yen

[22:07:36]

—–=—–

Hôm nay giữa trưa cùng nàng bên ngoài ăn măng xào thịt, rất mềm ngọt, nàng một hơi ăn rất nhiều, còn bỏ thêm đùi gà cùng chân gà cho nàng, nàng thế nhưng có thể toàn bộ ăn sạch, buổi tối chỉ ăn một chén bánh bột lọc. yen

[22:41:18]

—–=—–

@ mạt ăn khoai lát 2019-08-21 22:32:11

Bảo tỷ tỷ cùng trứng muối trong khoảng thời gian này bận rộn hôn mê đi, chú ý thân thể nha!

—————————–

Cảm ơn ngươi, gần đây rất bận, nhưng còn có thể bảo đảm giấc ngủ 9 tiếng đồng hồ. yen

[22:42:39]

—–=—–

@u_111249142 2019-08-21 22:36:11

Ta có thể nói ta ghen tị không? Bạn gái của ta mỗi ngày theo dõi thiếp của ngươi, thường xuyên nói nhớ ngươi, nói chúc ngủ ngon với ngươi? ?

—————————–

Thay ta cảm ơn nàng, nàng vẫn là rất yêu ngươi. yen

[22:47:35]

—–=—–

Ngủ ngon mọi người, ngày mai gặp. yen

[22:49:08]

—–=—–

[22/08/2019]

Trong khoảng thời gian này hồi phục rất nhiều đều bị nuốt sống. yen

[13:16:37]

—–=—–

Buổi tối tốt lành! yen

[22:00:47]

@ nga nha nha o 2019-08-22 21:56:46

Cái kia hi vọng nhiều Mạt và Tiểu Bảo có thể ở Weibo càng càng hằng ngày ╯﹏╰ như vậy ta còn có thể ngẫu nhiên gặp được các ngươi

—————————–

Trước kia có, bây giờ thì không, vẫn là nơi này an toàn chút……

[22:02:03]

—–=—–

Mấy ngày hôm trước, nàng đem mũ lưỡi trai tiện tay đặt ở trên nóc xe người khác.

Ngày hôm nay ta đi lái xe của nàng, phát hiện một cái quen thuộc mũ trắng, vì vậy không suy nghĩ nhiều thì biết chắc là nàng lấy xuống.

Xế chiều đi đón nàng, nàng thấy ta đội mũ của nàng liền kinh ngạc la lên làm sao tìm được.

May là chiếc xe kia đỗ ở ga ra không ai lái, nếu không cái mũ mến yêu của nàng cũng không còn.

Đang dùng ánh mắt sắc bén nhìn nàng thì, nàng trốn tránh chuyển hướng trọng tâm câu chuyện, người giảo hoạt lại qua loa . yen

[22:15:13]

—–=—–

Phiên Hạ Mạt

Có một lần nàng đem kính râm tiện tay đặt trên ở đuôi xe của người khác, may là bị ta nhìn thấy giúp nàng cầm lên. Nàng hoàn toàn quên kính râm của nàng, ngồi về chỗ ngồi lái xe.

Ta một đường cố nhịn không lên tiếng, tâm niệm cằn nhằn cái kia thái dương nổi lên lại mãnh liệt một chút, chiếu sáng đôi mắt của nàng, làm cho nàng nhớ tới thứ gì…

Quả nhiên ông trời rất mạnh, đột nhiên thì xuất hiện nắng lớn, nàng bắt đầu tìm kiếm kính râm.

“Cậu đang tìm cái gì?” Ta cố ý hỏi.

“Kính râm của tớ đâu?” Nàng có chút nghi hoặc.

“Cậu vừa không phải mang sao?” Ta hơi chút nhắc nhở nàng một chút.

“…” Nàng lái xe nhìn về phía trước, bắt đầu nghĩ vừa mới một ít cảnh tượng, sắc mặt dần dần thay đổi không được khá, nhưng lại không dám cùng ta nói đã đánh mất, chết chịu đựng nghẹn nghĩ như thế nào cho phải, hai tay nắm tay lái thật chặt…

[22:26:24]

—–=—–

“Mất rồi?” Ta nhìn nàng.

“…” Nàng vẫn là không dám lên tiếng.

“Mất thật sao? Kính râm này mới vừa mua không lâu, vẫn còn không rẻ…” Ta giả vờ khẩn trương nhìn nàng.

“Cái kia… Bảo bối, không bằng chúng ta quay lại ga ra đó đi, hình như tớ có chút ấn tượng để ở… trên xe người khác…” Nàng càng nói càng nhỏ lại, sợ ta nói nàng.

“Cái gì? ? ? Sao cậu lại không chịu trách nhiệm đối xử với kính râm của cậu như vậy? Mới mua có mấy ngày? A?” Ta cố ý kích động nói nàng, trong lòng thoải mái YY , thời khắc trả thù đã đến, nàng luôn luôn thường xuyên nói ta, nàng cũng có ngày hôm nay a…

“Quay đầu ở giao lộ đằng trước đi! Biết đâu bây giờ chạy trở lại còn kịp, chiếc xe kia sẽ không có lái nhanh như vậy đi.” Nàng chột dạ lại thua thiệt nói.

“Biết đâu cái gì chứ? Nếu như lái đi rồi thì sao?” Ta tiếp tục giả vờ đại gia.

“Vậy cậu để tớ phải làm gì a?” Nàng nóng nảy, hướng ta yêu kiều rống.

“Ân! Quay lại đi, tớ với cậu!” Ta lấy kính râm từ trong túi ra, động tác đùa giỡn đeo lên, nàng vừa nhìn thấy là kính râm của nàng, trong nháy mắt biết mình bị chơi xỏ, tức giận đáng khinh đưa tay phải ra, nắm lỗ tai của ta, dùng sức vặn mới hết giận.

Ta chính là tìm ngược…

[22:36:42]

—–=—–

Phiên Ngoại yen

Nhiều khi buổi tối trước khi ngủ để cho nàng an tĩnh ngủ là không thể nào.

Nàng vui vẻ rất hưng phấn mà cùng ta kể một ít chuyện hoặc là nói chuyện của ta.

Ta vô cùng buồn ngủ, chịu không nổi hưng phấn dị thường của nàng, vì vậy đem tay để ở trên đỉnh đầu nàng sau đó bắt đầu đọc tâm kinh.

Không bao lâu, nàng sẽ ngoan an tĩnh lại, núp ở trong lòng ta dần dần ngủ.

Đương nhiên, có lúc ta cũng sẽ giống như nàng, lúc không buồn ngủ, tinh thần cực kỳ tốt, sẽ khiêu khích nàng.

Nàng đặc biệt buồn ngủ, ứng phó kiểu hàm hồ đáp ứng, lúc ta phiền nàng chịu không nổi thì, nàng để tay ở trên đầu của ta, một bộ dạng đại sư vẻ mặt, đối với ta bắt đầu đọc nàng chú ngữ: “Ăn được ngủ ngon mặc tốt chơi tốt, đại thần phù hộ cậu ăn được ngủ ngon mặc tốt chơi tốt…”

Đọc xong chính nàng ngủ thiếp đi!

Các ngươi đang chờ ta đúng không?

Ta đang đợi bảo ở phòng hòa nhạc…

[2019-08-24 22:05:30]

=-=

Bên ngoài

[2019-08-24 22:06:14]

=-=-=

Đêm nay nàng ở Lâm thành* có diễn xuất, sợ nàng quá mệt mỏi, tự mình đến tiếp nàng…

Phỏng chừng còn mấy phút nữa thì ra…

[2019-08-24 22:08:10]

(*Lâm Nghi)

=-=-=

Các ngươi ngoan ngủ đi…

[2019-08-24 22:08:59]

=-=-=

Ra rồi, nàng đang cùng người khác đứng ở bên ngoài phòng nói chuyện…

Xa xa nhìn nàng…

Diễn xuất quần dài chưa kịp đổi, tay trong dẫn theo nàng yêu thích cầm…

Nhớ nàng…

Các ngươi đều ăn cơm chưa? Đằng

[2019-08-25 19:36:49]

=-=-=

Phiên Ngoại đằng

Đêm nay chúng ta cùng nhau tập luyện, là cuối năm diễn xuất. Mới vừa các nàng ở hợp lại sắp xếp, không có đàn dương cầm của ta chuyện gì, thức ăn nhanh cơm hộp tới rồi, ta chọn trước rồi ăn ngon.

“Ngươi miệng đừng như vậy dùng sức a, đều nghẹn thành cúc hoa rồi, thả lỏng môi một chút, haìzzz haìzzz haìzzz, ngươi hiểu ý ta không? Biết vì sao kêu cúc hoa không? Miệng ngươi thế nào chặt như vậy niết*?”

Ta nghe rồi đoạn này mang theo “Mỡ bò*” ý vị lời nói cơm thiếu chút nữa theo lỗ mũi phun ra ngoài, Lý yêu tinh đang dạy nàng đồ đệ thổi một đoạn độ khó cao rất nhanh tiết tấu, nghe một chút nàng là thế nào ô tục dạy học, nghe một chút!

[2019-08-25 19:54:05]

(*Niết, động từ. Tức lấy tay đem mềm mại đồ vật làm thành nhất định hình dạng, hoặc dùng ngón tay kẹp lấy, đè ép vật.

[黄油] Mở bò = hoàng du = game XX – tra baidu nó để vậy! Tùy các ngươi tưởng tượng đi!)

Tiểu trư đưa tới ăn khuya, đùi gà cùng cánh gà, hoàn mỹ.

Mới vừa thu âm xong, nàng ở phòng tiếp khách bên ngoài phòng ghi âm đợi rất lâu rồi, nằm ngủ trên ghế sa lon rồi, không đành lòng đánh thức nàng, nhưng nàng rất nhanh tỉnh lại, còn buồn ngủ chuyển động cơ thể hướng ta làm nũng, ta đem nàng ôm trong trong lòng, lặp đi lặp lại hôn sợi tóc của nàng, rất nhớ hắn*, một ngày không thấy, rất nhớ! yen

[2019-08-26 21:18:43]

Ha ha a ha ha ha ha ha ha ha ha…

Gara chui ra một con chuột, đem Lý Tiểu Bảo sợ đến chạy rất xa, làm cho nàng quay về lái xe, nàng sửng sờ rất lâu…

[2019-08-26 22:03:34]

=-=-=

Được rồi, ta làm xa phu, cho nàng một viên kẹo bạc hà an ủi, đi, về nhà…

Chúc ngủ ngon các tiểu khả ái…

[2019-08-26 22:08:13]

Phiên Ngoại yen

Tối nay nàng mặc một cái quần lót màu xanh biếc có hình phim hoạt hoạ đi tới đi lui, rất là khả ái.

Vỗ căng cái mông của nàng, nói nàng hình vẽ tiểu lão hổ thật buồn cười.

“Đây là sư tử.” Nàng rất khinh thường.

“Sư tử cùng con cọp đều là họ mèo, vậy là giống nhau.” Không chịu cúi đầu.

“…” Ngoan không dám lên tiếng.

Khi dễ nàng như vậy, rất thỏa mãn.

[2019-08-27 22:23:35]

=-=-=

Muốn nói chúc ngủ ngon rồi, ngày mai gặp. yen

[2019-08-27 22:28:48]

Phiên Ngoại Hạ Mạt

Mua vài túi sữa chua trở về, ta hỏi nàng có muốn uống hay không, nàng nói đêm nay không uống, sáng mai uống…

Vì vậy ta đem sữa chua bỏ vào tủ lạnh, sau đó tan ra một túi làm nó không đông cứng mới uống…

Vừa mới mở ra uống một ngụm, nàng cướp đi, ở ngay trước mặt ta liên tục hút…

“Ngừng! Ngừng ngừng ngừng! Ngươi không phải nói không uống sao? Để lại hai phần cho ta!” Ta lo lắng nhìn nàng, chỉ một chút sẽ bị tiêu diệt…

Nàng mắt trợn tròn nhìn ta, mắc không biểu tình hút sạch, hết! ! !

“A! ! ! !” Ta phát điên nắm tóc.

Nàng nhưng cười vui vẻ, cười xong bá đạo cắn một chút môi của ta lại trở về phòng luyện đàn rồi…

Khí chết ta rồi, lại muốn rã đông một túi…

(ảnh)

 [2019-08-27 21:46:59]

=-=-=

Tịnh mẹ mới vừa gọi điện thoại qua đây, nói tìm một đêm Golden cũng không biết nàng trốn ở đâu rồi, sợ cho là nàng nhảy lầu…

Kết quả cuối cùng ở trên ghế sa lon nhìn thấy nàng, thân thể của nàng màu sắc quả thực cùng sô pha nhà ta màu sắc như nhau, căn bản không phát hiện nàng, nàng phi thường biết hưởng thụ nhảy lên trên ghế sa lon co quắp ngủ, tịnh mẹ như thế nào gọi đều không đem nàng đánh thức…

Yêu tinh kia thật thoải mái a, chết cười ta và Bảo…

Phiên Ngoại. Hạ Mạt

Buổi sáng không có lớp, ở nhà vội vàng viết trù hoạch, muốn phát nước ngoài một cái âm nhạc đoàn đội trưởng, cuối năm nên là thế nào kế hoạch…

Buổi trưa Văn tử làm sủi cảo ăn, ta tiết kiệm thời gian và tiết kiệm tiền cơm trưa, cầm máy tính đi nhà nàng vừa ăn vừa làm tư liệu…

“Tỷ, tỷ…” Ta gọi nàng, nàng ở phòng tắm rửa mặt, không nghe thấy, tiếp tục kêu.

“Đây đây?” Nàng đáp lại ta.

“Ánh đèn tiếng Anh nói thế nào? Ta đã quên.” Ta biết hỏi nàng là có chút lãng phí thời gian, nhưng ta còn là ngây ngốc hỏi, ôm như vậy một chút hy vọng cho rằng nàng biết.

“… pia pia sáng!!!” Nàng cầm khăn mặt đi tới, vẻ mặt nghiêm túc nhìn ta, hướng ta nói ra “Ba chữ” này …

“…” Ta không muốn nói chuyện cùng nàng!

[2019-08-28 12:15:30]


Leave a Reply