Phiên Ngoại ⁂ 09-2018


[2018-09-06]

Phiên ngoại Canada 【 Một 】

Thông thường ngày thứ hai có quan trọng xuất hành của ta giấc ngủ cũng không phải rất an bình, nhưng lần này phá lệ ngủ đến đặc biệt ngon, không có nằm mơ, giấc ngủ rất sâu.

Này quy công cho nàng đem ta lăn lộn hỏng rồi, đừng nghĩ nhiều, là do chúng ta tối hôm qua trước khi ngủ có “đánh” một trận, nguyên nhân là nàng chiếm đoạt giường của ta, còn đặc biệt bá đạo nói nàng muốn thay đổi “Hoàn cảnh”, ngủ ngủ bên trong làm cho ta có có cảm giác bảo hộ.

Thế nhưng ta thói quen ngủ bên trong có cảm giác an toàn, nghĩ ngày thứ hai muốn bay Canada nàng mới tới quấy rối đây không phải muốn ta ngủ không ngon sao? Vì vậy liều mạng hướng trong chen vào, nàng cũng không yếu thế, cố ý không cho vào, cùng ta nháo, hai người quấn giao cùng nhau cười xé, thể lực tiêu hao đặc biệt nhiều, cuối cùng ta liền tốc chiến tốc thắng, vô tình đem nàng chen chúc trở về vị trí của nàng, nàng ôm ta đột nhiên một trận cắn loạn, ta đang cầm mặt của nàng hôn, nàng dần dần mềm xuống, nghênh hợp với ta, tái dần dần. . . Chúng ta hôn rồi ngủ thiếp đi. . .

Chuông cửa vang lên đã lâu, chúng ta mới phản ứng lại.

“Ân? Chúng ta cài chuông báo trước giờ, như thế nào không vang?” Ta lên trước tiên nhìn đồng hồ ở trên tường.

“Không biết, không phải cậu cài sao?” Nàng dụi con mắt khó khăn mà mở mắt ra, khẩn trương mà ngồi dậy, cho rằng ngủ quên.

“Khẳng định là Văn tử tới đánh thức.” Đã không có thời gian bối rối cái này, xuống giường chạy đi mở cửa.

“Morning! Mới vừa tỉnh sao?” Ấn chuông cửa chính là Dương Tiên Sâm, soái khí lại ấm áp tươi cười.

“Tiểu dương ca ca, tại sao là anh tự mình đánh thức a? Mới vừa em còn cảm thấy kỳ quái Văn tử ấn chuông cửa như thế nào trở nên lịch sự như vậy.” Có chút xấu hổ,dù sao đầu tóc rối bời, hơn nữa bên trong quần áo không có mặc nội y, hai tay mất tự nhiên mà ôm cánh tay.

“Em ấy đang tắm rửa, không biết phải chà tới bao lâu, anh đã làm xong bữa sáng, hai em rửa mặt xong rồi qua ăn chung đi!” Hai tay của hắn đút vào túi quần, mỉm cười nhún vai.

“Wow!!! Thật tốt quá, cảm ơn! Chút nữa chúng ta gặp.” Rất cảm động, Lý cao muội có tài đức gì tìm như vậy một chuyện nghiệp thành công đại ấm nam??? Thật khó giải!!!

[22:09:36]

  ________________  

Nhanh chóng trở về phòng cầm tối hôm qua chuẩn bị tốt quần áo lôi kéo yen đi tắm rửa, nàng giống như người gỗ, đứng ở vòi hoa sen phía dưới vẫn không nhúc nhích, tùy ý ta lau người cho nàng.

“Lý Tiểu Bảo, mau mau hồi nguyên thần, tớ không muốn đi sân bay như đang chiến đấu với thời gian đâu.” Lắc lắc nàng.

“Hôm nay cơ thể của tớ còn chưa được cậu khởi động nữa…” Nàng lười biếng nhìn ta cười.

“Bướng bỉnh! mua! Khởi động!” Biết nàng nghĩ muốn cái gì, lập tức để sát vào nàng, hôn.

“Có lệ!” Nàng nhíu mày.

Ta lại lần nữa tiến lên, lần này thì tàn nhẫn, cắn nàng môi dưới, dùng sức mà lôi kéo một chút, nàng kêu lên một tiếng sau đẩy ra ta, duỗi tay cầm lấy vòi hoa sen chính mình nhanh chóng tắm rửa.

“Cho tớ một miếng nước?” Ngốc nhìn nàng.

“Không cho!” Nàng thật lãnh đáp lại.

“…”Toàn thân là bong bóng ta bất đắc dĩ ủy khuất nhìn nàng, cuối cùng chọc nàng vẻ mặt thương tiếc bố thí một chút nước cho ta.

[22:12:18]

  ________________  

Thay quần áo xong, tất cả đồ vật đều chuẩn bị tốt sau chạy nhanh đi qua nhà Văn tử ăn bữa sáng, gia hỏa này hôm nay trang điểm có thể dùng một loại động vật để hình dung, chim công! Một con công cợt nhả tới chân trời.

“Ôi trời, chúng ta hôm nay đây là ngồi máy bay, là máy bay! Cậu mặc thành cái dạng này rồi ngồi suốt mười tiếng trên máy bay mà không mệt à?” Ta kéo cái quần dài không biết hình dung ra sao la lên.

“Anh cũng đã nói em ấy, phí công.” Tiểu Dương vẻ mặt bất đắc dĩ.

“Ai da, không khó chịu, không khó chịu, chất vải rất tốt!” Nàng cực lực giải thích.

“Đi! Đổi đồ thể thao đi.” Ta ghét bỏ nói ngồi ở trên bàn cơm húp cháo tiểu mạch, sau đó ngạc nhiên mà hướng tiểu Dương giơ ngón tay cái lên, làm quá ngon.

“Nhưng mà không phải nói là ca ca của Bảo nhi tới đón chúng ta sao?” Nàng phi thường nhỏ giọng mà xem nhẹ, sợ bị tiểu Dương nghe thấy được.

“…”Ta sau khi nghe thấy thì liền hết chỗ nói rồi, khẽ nhếch miệng nhìn nàng. Thì ra là thế, này tiểu yêu tinh thật đúng là nhiều tiểu tâm tư.

“Thay đổi đổi!!! Cắt!!!!” Nàng thấy ta khinh bỉ như thế, phát điên mà hướng ta la hét, dậm chân một cái, vẫn là ngoan ngoãn đi đến phòng ngủ.

“Em ấy làm cái gì cũng vứt bừa bãi, hai em nhớ phải nhắc nhở em ấy, bằng không anh sợ còn chưa xuống máy bay, hộ chiếu ở trong tay em ấy liền đã không thấy tâm hơi, còn có ví tiền nữa, để ở chỗ hai em là tốt nhất.” Tiểu Dương ngồi xuống bồi ta ăn bữa sáng dặn dò.

“Yên tâm đi! Trải qua quá vô số lần cậu ấy bị mất đồ, chúng em đều có miễn dịch.” yen nói, chúng ta nở nụ cười.

“Dương… Kính râm của em để chỗ nào vậy? Dương… Khăn lụa của em có bỏ vào chưa? Dương… Anh lại đây đi…” Lúc này người ở trong phòng ngủ đang làm nũng, tiểu Dương trước tiên bước nhanh tới, chưa tới vài phút, nàng bước ra, tiểu Dương giúp nàng thu dọn.

“Cũng không biết tiểu Dương coi trọng cậu chỗ nào, người ta quản tới mấy trăm người mà lại bị cậu làm lăn qua lăn lại, còn cả ngày đổi phương thức làm bữa sáng cho cậu nữa.” Ta trêu chọc nàng.

“Còn có căn phòng lớn không được bồi ngươi ở nơi này, một ngày đi làm qua lại lăn lộn hai ba tiếng đồng hồ.” yen bổ đao.

“Hai cậu đừng như vậy nha, mị lực của tớ hai cậu cũng không phải không biết, chúng ta ở Cáp Nhĩ Tân có ai mà không xếp hàng tới nhà của tớ? Huống chi là ở đây, tớ đều xã giao không đến…” Nàng uống cháo nói đều bị chính mình sặc tới rồi, khụ đến mặt đỏ.

“Cậu liền dùng sức thổi, còn Cáp Nhĩ Tân xếp hàng, nhiều nhất cũng chính là nhà ngươi Cáp Nhĩ Tân tiểu khu.” Ta không cho mặt mũi tổn hại, yen nhịn không được cười ra tiếng.

“Ui tớ nói nha lão Bì, có phải cậu không muốn tớ đi Anh đúng không? Này sáng sớm liền chèn ép tớ.” Cái bàn phía dưới vươn một cái ma chân, bàn chân vô cùng tàn nhẫn mà đạp lên ta đầu gối, còn dùng móng tay cào ta.

“Bảo, đau…” Ta ủy khuất nhanh hóng làm nũng yen.

“Dương, có người ở nhà của chúng ta địa bàn lớn mật khi dễ em.” Vừa vặn tiểu Dương thu thập thu thập xong đã đi tới, người nào đó cũng nắm chặt cơ hội làm nũng, giọng nói kia làm ta muốn chụp chết nàng. Ngay sau đó nhà của chúng ta kia hai vị ăn ý mà không hé răng, đồng thời cầm lấy chiếc đũa cho chúng ta gắp đồ ăn. Hiện tại ngẫm lại ta cùng Văn đại nương cũng thật ấu trĩ, hơn nữa thường xuyên làm mấy chuyện ấu trĩ, giờ khắc này có chút khinh bỉ từng cái mà ta làm.

Trước khi xuất phát thì được “Các nhà lãnh đạo” nhiệt tình vui vẻ đưa tiễn, cả nhà đại tỷ với Nhị tỷ kia lưu luyến bộ dáng cảm giác chúng ta giống như phải một năm sau mới trở về, tiểu Vũ còn khóc nhè, ôm một hồi lâu mới rời đi.

[22:15:11]

  ________________  

Vui mừng nhất vẫn là Văn tử, nếu không quen biết nàng còn tưởng rằng nàng đây là nàng lần đầu tiên đi ra ngoài, theo Tiểu Dương đưa chúng ta đi sân bay đến chúng ta xử lý hảo đăng ký thủ tục, nàng hưng phấn tinh thần cũng không dừng lại.

“Nhìn bọn họ, làm tớ nhớ lại lúc mỗi lần cậu đưa tớ về Canada.” Lúc vào chỗ kiểm tra an ninh, Văn tử cùng tiểu Fương lưu luyến không rời ôm, chúng ta cho bọn hắn không gian trò chuyện riêng trong chốc lát, yen nắm chặt tay của ta nói.

“Ân, chúng ta còn không thể giống bọn họ như vậy quang minh chính đại thân mật,” nói lên cái này, tâm rất chua.

“Bây giờ tớ dám.” Nàng nói cúi đầu hôn môi ta.

“…”Bị nàng đột nhiên tới tập kích kinh sửng sốt, nàng ở nơi công cộng cố gắng hạ thấp mình, nhiều nhất ôm cùng nhịn không được hôn lén, hôm nay có thể hào phóng như vậy, ta cũng nghĩ vậy từ xa xưa tới nay một loại phát tiết đi.

“Tớ như thế nào sẽ như vậy yêu ngươi?” Nhịn không được ôm chặt nàng cổ, mặt vuốt ve nàng mặt.

“Đồ ngốc, tớ cũng yêu cậu!” Nàng ở ta bên tai ôn nhu nói, kỳ thật lẫn nhau trong lòng đều thực quý trọng đối phương, tuy có thể ở bên nhau, nhưng cũng không quên nhưng chuyện trước kia trải qua, mỗi ngày nói rất nhiều lần tớ yêu cậu đều không cảm thấy đủ.

[22:18:19]

  ________________  

Cùng tiểu Dương cáo biệt sau chúng ta tiến an kiểm tìm kiếm lên máy bay, mau đến lúc đó phát hiện Văn tử ở chúng ta phía sau.

“Vé máy bay của tớ đâu?” Nàng lục soát túi xách của nàng nói

“Không phải chứ???” Ta cùng yen kinh hách nhìn nàng, tiểu Dương thần tiên đoán, không nghĩ tới hôm nay liền thật sự lại như vậy.

“Rõ ràng là tớ bỏ trong túi a!” Nàng không hoảng hốt, vẫn còn rất bình tĩnh.

“Tớ cũng nói đưa vé máy bay cho tớ, cậu còn nói là cậu đã cất kỹ rồi.” Ta đổ ra mồ hôi lạnh, hỗ trợ lật kiếm.

“Cậu nhớ kỹ là cậu cầm ở trong tay hay là bỏ vào túi?” yen hỏi.

“Hình như là cẩm ở trong tay, chẳng lẽ tớ bỏ ở trong toilet?” Nàng nhíu mày nghĩ.

“Tớ thật sự phục cậu, mau quay lại tìm xem.” Đối nàng trợn trắng mắt là không đủ để biểu đạt ta đối nàng từ xa xưa tới nay đại khái hành vi, so yen còn hơn gấp bội.

Ba người vội vội vàng vàng đi trở về, đi trong chốc lát hậu yen gọi lại chúng ta, nàng khinh thở phì phò chỉ vào văn tử, ra dấu một cái làm cho nàng xoay người, ta vừa nhìn, thì ra vé máy bay ngay nàng phía sau cái mông quần thường túi tiền trong.

“Lý đại điều!!! Tớ bị cậu làm tức chết rồi, cậu có thể hay chú ý mật chút đi a, van cậu.” Tuy kích động mà nói nàng, nhưng trong lòng cũng được thả lỏng.

“Ha ha ha, không nên tức giận, tớ sai rồi tớ sai rồi, hai cậu véo tớ đi!” Nàng vu i cười a duỗi hai tay ôm chúng ta bả vai hướng đăng ký khẩu đi.

“Thật đúng là véo??? A!!! Đau…” Ta cùng yen không khách khí mà duỗi tay đi véo nàng, đau đến nàng buông lỏng ra hai ta kêu.

“Không véo cậu sẽ không trưởng thành.” yen cũng chịu không nổi nàng, vừa nói xong rồi lại lần nữa vươn ma trảo.

“A!” Nàng một cái cơ linh né tránh chay về phía trước, chúng ta đuổi theo… ( ở ngay lúc này, chúng ta không thừa nhận chúng ta là lớn tuổi nữ tử. )

[22:20:32]

  ________________  

Đúng giờ đăng ký, tìm được vị trí sau Văn tử giúp chúng ta đem hành lý đặt ở trên giá sau ba người ngồi xuống cột kỹ đai an toàn. Ta cho rằng Văn đại nương sẽ dần dần an tĩnh lại, ai biết đây mới là lúc bắt đầu nàng làm yêu quái.

“Hai cậu cảm thấy tớ xinh đẹp hay là vị kia tiếp viên hàng không xinh đẹp?” Nàng cúi người lại đây một bàn tay đặt ở bên miệng nhỏ giọng mà một chút cũng không e lệ hỏi đôi ta.

“Cậu!”

“Tiếp viên hàng không!”

Ta cùng yen dứt khoát đồng thời trả lời, nhưng kết quả là không giống nhau.

“Cậu như thế nào liền không nói lời nói thật? Rõ ràng là tiếp viên hàng không xinh đẹp.” Ta nhẹ thổi mạnh Bảo Nhi cái mũi cười nói.

“Tớ nói chính là lời nói thật a!” Nàng nắm tay của ta mỉm cười.

“Bảo a, này chứng minh cậu ánh mắt là trên thế giới này tốt nhất, không gì sánh nổi, lóe sáng! Tớ phải hảo hảo ngẫm lại quần áo tiếp theo năm diễn xuất của cậu nên thiết kế như thế nào.” Yêu quái này nghiêm trang cảm kích yen, nội tâm lại là đắc ý, khoe khoang vạn phần.

“Thành giao!” yen vui vẻ lướt qua ta thân thể, nỗ lực mà nghiêng về phía trước, cùng Văn tử ăn ý mà vỗ tay. Ta cạn lời nhìn nàng, thì ra nói câu ca ngợi nói có thể vớt được như vậy đại tiện nghi, sớm biết rằng ta cũng thành thật khen khen nàng, nàng thật sự so với kia tiếp viên hàng không xinh đẹp, chính là miệng ta ti tiện, ta thích đối nghịch với nàng

[22:23:13]

  ________________  

Rất ít có cơ hội ba người ra đi xa, tuy có bóng đèn led công suất lớn như vậy, nhưng hoàn toàn sẽ không trở ngại ta cùng yen, mà vVăn tử cũng thói quen chúng ta ở chung phương thức, không có mắt thấy đích nàng đều có thể tiêu hóa hết, chúng ta cũng thích nàng bồi chúng ta, tăng thêm không ít lạc thú cùng chuyện vui vẻ.

Bọn tỷ muội vẫn luôn đều tâm niệm niệm muốn cùng chúng ta đi Canada, nhưng công tác cùng sinh hoạt không có khả năng làm chúng ta như vậy nhất trí. Lần này mang theo Văn tử, là yen mời nàng cùng đi làm việc, xin việc chung, đồng thời cũng có thể du ngoạn, nàng vui vẻ cùng mong đợi thật lâu, lần này rốt cuộc đồng hành, ta cùng yen cũng là phi thường vui vẻ.

“Cái đồ chơi nhỏ này chơi như thế nào?” Văn tử ở ấn trên màn hình điều khiển hỏi.

“Hẳn là trước mở ra cái này.” Ta đi giúp nàng.

Chuẩn bị cho tốt sau nàng chơi một chút liền không có hứng thú, liền bắt đầu trêu chọc ta nói chuyện. Bay mười mấy tiếng đối với nàng tới nói là một việc đặc biệt nhàm chán, với ta mà nói cũng đặc biệt thống khổ, ta chịu không nổi ngồi lâu như vậy. Chính là, ta càng chịu không nổi nói quá nói nhiều, ta sẽ có chút ngất, ta cần an tĩnh nhắm mắt dưỡng thần. Chủ này hoàn toàn đem ta dằn vặt điên rồi, ta rất hối hận không cùng yen đổi chỗ, nàng lúc này đã ngủ rồi.

“Cậu hãy tâm sự với tớ đi, buồn chết mất.” Nàng đã đã không có dáng vẻ, nghiêng người đem lui người đến ta trên đùi, dùng nàng chân ngón cái tới dúm ta.

“Tâm sự cái gì?” Ta đại não bắt đầu có điểm thiếu dưỡng, muốn ngủ.

“Tâm sự nhân sinh.”

“Nhân sinh của cậu và tớ có gì để nói? Đều biết rõ hết rồi.”

“Ân… Vậy tâm sự chuyện vợ chồng đi?”

“Kia càng không cần hàn huyên, ta biết được rất triệt để.” Hướng nàng mãnh phiên một cái xem thường.

“Thế nhưng tớ còn muốn tìm hiểu một chút a, tâm sự không đủ.” Dâm cười.

“Lý tiểu thư, ngài cảm thấy tại đây loại trường hợp tâm sự đề tài này thích hợp sao?” Duỗi tay đem nàng xú chân ngón cái dùng sức đi xuống bẻ.

“Tê… Thật sao… Thế nói về thức ăn đi, cái này cậu yêu nhất, tớ muốn ăn con trai ở Canada, nhưng béo khoẻ…”

“Cậu là muốn đem tớ thèm chết sao? Biết rõ phải ngồi máy bay lâu như vậy còn cùng tớ nói mỹ thực.”

“Vậy cậu cùng tớ nói nói tớ nên mua áo bông lớn nào trở về?”

“Đại tỷ, trong nhà nóng như vậy mà cậu mua áo bông lớn gì??? Cho dù là mùa đông cũng không dùng được a!” Ta thật sự chịu không nổi nàng Đường Tăng thức vấn đề làm ta càng thêm đau đầu muốn ngủ.

“Cậu ngủ đi, phiền chết cậu, không sức lực.” Nàng ghét bỏ đá ta một chút sau xoay người ngồi xong, buông tha ta, ta nhanh chóng nhắm mắt dưỡng thần.

[22:25:36]

  ________________  

Được rồi, cơm nước xong Văn tử rốt cuộc biết mệt nhọc, bắt đầu mơ màng sắp ngủ, ta nhanh chóng ngủ bù, tay cùng yen nắm mới có thể an tâm.

“Emma! Mạt nhi, Nạt nhi, khí lưu này thật đáng sợ, máy bay run đến giống máy giặt trục lăn dường như.” Ngủ một thời gian ngắn, Văn tử hoảng sợ kêu.

“Không có việc gì, nào có như vậy khoa trương, gặp được khí lưu là chuyện rất bình thường, rất nhanh thì qua.” Bị nàng đánh thức, an ủi nàng.

“Nhưng mà người ta thật sự rât sợ, đây là ta gặp được khí lưu mạnh nhất.” Nàng ấy kinh sợ dạng kinh hoảng nhìn ngoài cửa sổ, ta cảm thấy vừa buồn cười nhưng chính mình lại cảm thấy sợ hãi, này phi cơ xóc nảy đến có điểm lợi hại, nhưng yen vẫn như cũ ngủ thật sự trầm, đây là nàng chỗ thần kỳ.

Khí lưu ổn định về sau, Văn yêu tinh lại bắt đầu sống động, giống như ăn thuốc kích thích, còn muốn uống rượu, nhìn nàng tự tiêu khiển bộ dáng rất là đáng yêu, ta cũng không còn buồn ngủ, cùng nàng trò chuyện nhân sinh.

Máy bay đích hành trình qua hơn phân nửa, tiếp viên hàng không bắt đầu phát rửa mặt tiểu trang phục, yen cũng bị đánh thức, nàng tỉnh ngủ bộ dáng hảo manh, nhịn không được sờ sờ nàng đầu, rất muốn hôn nàng.

“Ai nha, lông bàn chải đánh răng thật là cứng, không có chà hai cái răng của ta đoán chừng phải chà không có.” Văn tử mở ra dây trang phục, quan sát đến trong tay dùng một lần bàn chải đánh răng vẻ mặt đau khổ nói.

“Ha ha ha ha….” Ta cùng yen cố nén không dám lớn tiếng cười, những lời này là ta năm nay nghe nhất khôi hài nói, cùng yen ôm cười đến dừng không được tới, thật tài tình, có thể đem bàn chải đánh răng hình dung thành như vậy thật sự… Phục!!!

Ba người nói chuyện phiếm làm thời gian trôi qua rất nhanh, bất tri bất giác còn có một tiếng chúng ta liền đáp xuống, chúng ta ăn rất nhiều hoa quả cùng đồ ăn vặt, bị Văn tử kéo theo rất tinh thần,

“Nha! Không được, mặt của tớ, tớ phải đắp mặt nạ dưỡng da đã.” Văn tử vuốt mặt ồn ào.

“Cậu cũng đừng lăn lộn, tiểu Dương lại không ở đây, cậu đẹp cho ai xem.” Ta lôi kéo nàng.

“Ca ca của Bảo Nhi a, chờ lát nữa anh ấy tới đón, tớ đã không mặc quần áo đẹp, nhưng mặt thì phải đẹp.” Nàng không nói cái này ta đã đã quên nàng rất “Để ý” ca ca của Bảo Nhi.

“Ngữ Mộng cũng tới.” yen cười nói.

“Thật sao? Vậy quá tốt rồi, tớ đây càng nên làm spa trên trời, các cậu gia tộc người ta phải cao quy cách đối đãi, Emma, tớ thật khẩn trương, sắp nhìn thấy ca ca của cậu, chị Ngữ Mộng, ân ân ân…” Nàng hoa si phủng mặt.

“Ách… Được rồi… Cái kia, cậu cũng thuận tiện cho ta một miếng đi.” Nghe nàng như vậy vừa nói, ta cũng khẩn trương lên, cũng bắt đầu chú trọng mặt.

“What? Cái gì kêu thuận tiện?” Văn tử cố ý khoa trương đề cao âm điệu tới tổn hại ta.

“Có muốn ăn trai vòi voi?” Ta nghiêm trang hỏi nàng.

“Cầm đi!!!” Nàng nhanh chóng từ trong túi lấy ra một miếng mặt nạ cho ta.

“Trời! Cậu đúng là có chuẩn bị thật mà.” Không khách khí nhận.

Ba người rửa mặt, mỹ mỹ mà đắp mặt nạ, lẫn nhau nhìn thoáng qua ha hả cười.

Thả xong!

[22:32:20]

Chẳng được bao lâu, cảm giác lại bị dúm một chút, mở mắt ra, lại là chân thúi của nàng.

“Bì bì a…” Nàng bán manh mà hướng ta chớp hai mắt.

“Làm gì?” Ta sắp ngủ, nhưng chịu đựng không tức giận, ôn nhu đáp lời nàng.

“Không có việc gì, chỉ muốn kêu cậu.” Nàng đáng yêu cười.

“…”Thế nhưng ta vừa nghe nàng nói những lời này, nội tâm lại gas hừng hực lửa lớn, liền vì kêu ta một tiếng đem ta dúm tỉnh, đây là an cái gì tâm???

Cố nén, không để ý tới nàng, tiếp tục bồi dưỡng cảm xúc ngủ. Chính là không bao lâu, bắt đầu phát cơm trưa, đánh thức yen ăn.

Ta ở giữa hai nàng, Căn tử giống tìm được rồi cứu tinh có thể cùng nàng nói chuyện một hồi, kia nước miếng giống như đạn đùng đùng đùng bay lên, ta thật cẩn thận tránh đi, làm nàng cùng yen cách không truyền lời, thế nhưng vẫn không thể nào tránh được nàng trong miệng mấy hạt cơm vô tình phun bên má trái của ta, còn đặc biệt cấp lực dính không xong, nàng còn hoàn toàn không biết.

“Không bằng chúng ta đổi vị trí đi!” Ta yên lặng mà lau kia mấy viên mang theo dính cơm, nhìn hai nàng.

“Không được!!!” Nghĩ tới, đều nhất trí nói không được.

Hít sâu một hơi, yên lặng chịu đựng.

“Tớ ăn không hết cái này, ăn giúp tớ.” yen đem mấy khối khô cằn cà ri thịt gà bỏ vào ta cơm.

“Này cá tớ cũng ăn không quen, cho cậu!” Văn tử cũng đem nàng đẩy cho ta.

“Ngượng ngùng, tớ không phải chỗ thu rác.” Ta lễ phép ôn nhu nói.

“Là cậu đó!” Văn tử nhanh chóng tiếp đáp, yen cười không lên tiếng, tựa hồ cũng là ngầm thừa nhận, ta không nói mà rất muốn đem đầu cúi ở trên đồ ăn, hai nàng thường xuyên “Khi dễ” ta như vậy, liền ở trên máy bay cũng không buông tha ta.

[00:08:21]

[2018-09-12 22:40]

Năm nay chuyện của chúng ta đặc biệt nhiều, hai 77 cũng chuẩn bị chuyện quan trọng của nhân sinh, cuối năm chúng ta cũng sẽ dọn nhà mới, một đống lớn chuyện tụ tập cùng nhau, bận tối mày tối mặt, nhưng các nàng vẫn như cũ vướng bận nơi này, chúng ta tỷ muội cũng sẽ trước sau như một ủng hộ. Đêm nay đặc biệt nhớ các nàng, các nàng còn chưa có rời giường, cầm điện thoại thực tự nhiên tiến vào nơi này, nghĩ đến cũng thật thần kỳ, nơi này nhiều năm như vậy thế nhưng có thể như vậy hài hòa, đại gia giống nhau ăn ý mà bảo hộ, ngày thường không nhiều người nổi lên lắm, nhưng đến ngày hội rất nhiều lão bằng hữu ẩn nấp đi lên chúc phúc, ta bội phục các nàng là như thế nào làm bạn trên mạng nhiều năm như vậy đều yêu thích nơi này, bởi vì lúc trước Hạ Mạt viết văn ước nguyện ban đầu chỉ là muốn “Phát tiết” kia 6 năm nàng rốt cuộc chờ tới rồi, không nghĩ tới một lần viết liền viết đến bây giờ, động lực hoàn toàn đến từ chính các ngươi.

Hôm nay đi giúp các nàng quần áo giặt về, mở tủ quần áo của hai nàng ra, nghe mùi hương quen thuộc này, phát giác càng ngày càng yêu các nàng, đã không thể rời bỏ các nàng. Thật hâm mộ Cao muội có thể đi Canada làm thổ phỉ, mà ta còn muốn ở nhà thay các nàng giải quyết tốt hậu quả.

Ngày 15 sắp tới rồi, trong nhà đã quen náo nhiệt, mau trở lại đi! Khiết

[2018-09-14 10:36]

Phiên ngoại Văn

Ngày hôm qua chúng ta du lịch, Bảo Nhi lái xe, trên đường chúng ta lạc đường ~ ta với trứng muối ở kia chít chít oa oa mù quáng chỉ huy, Bảo Nhi nhịn hai ta đã lâu, cuối cùng chịu không nổi, phanh lại một cái , không nhìn hai ta, yên lặng xuống xe ~ tháo kính râm xuống, hai tay chống eo đưa lưng về phía hai ta, sau đó thật sâu tích thật sâu tích hô hấp một hơi ~ lúc này hai ta mới ý thức được nàng chịu không nổi, vì thế hai ta che miệng biết nên câm miệng để nàng an tĩnh một chút ~

Ngay sau đó nàng chậm rãi xoay người, hướng chúng ta cười cười lên xe tiếp tục xuất phát ~ cuối cùng cho ra kết quả là, nàng đúng, là hai ta nhiễu loạn khả năng phán đoán của nàng~ tới nơi hai ta cũng không dám hé răng ~ người ta thật sự sợ bộ dáng lạnh lùng của nàng ~

“Nghe nói nơi này sẽ có gấu đen lui tới, hai cậu xác định đi chậm như vậy à?” Nàng đi ở phía trước đột nhiên xoay người nói với hai ta.

“A???” Ta với trứng muối nghe xong sợ tới mức hai chân lập tức gắn thêm môtơ, chạy như bay về phía trước ~

[2018-09-14 11:21]

Phiên ngoại Văn

Ngày đó trên đường đi tới phòng âm nhạc, cũng là Bảo Nhi lái xe ~ Bảo Nhi cùng trứng muối đang thương lượng diễn xuất sự tình, hai bên vì một vấn đề nói nói liền tranh luận lên ~ lúc kích động thì trứng muối nói một câu thực cứng thả chọc giận người nói ~

“Cậu bình tĩnh lại cùng tớ thảo luận, tớ sẽ nỗ lực tiêu hóa câu vừa rồi cậu mới nói với tớ.” Bảo Nhi đã tức giận, nhưng nàng cũng không sẽ đánh trả trứng muối hoặc là nhất định phải tranh cãi thắng thua, phương thức xử sự của nàng chính là có chừng có mực~

Thử hỏi ta này tính tình tuyệt đối không đạt tới cảnh giới này, ta nhịn không được ở phía sau vỗ cái ót của trứng muối~ gia hỏa này một kích động liền nói bậy~

Nhưng nàng cũng biết nàng nói sai, lập tức đình chỉ không dám lên tiếng ~ nghẹn nhất chính là ta, ta muốn hưởng thụ này không khí ngột ngạt, trong xe quá an tĩnh, muốn len lén đánh rắm còn phải chậm một chút ~ lại chậm một chút ~ thần không biết quỷ không hay ~

“emmm~ thúi chết ~” hai nàng đồng thời ức chế không được la hét, sau đó tương đương ăn ý mà một cái xoay người trừng mắt ta, một cái ở trong gương trừng mắt ta.

Nếu một cái rắm có thể giải quyết mâu thuẫn gia đình, ta muốn chuyện của ta được ghi vào sử sách ~

Sắp đến phòng âm nhạc trứng muối đột nhiên duỗi tay đi nhéo mặt Bảo Nhi, nàng chọc Bảo Nhi sinh khí thì lại xấu hổ nói xin lỗi, liền dùng phương thức khiêu khích này~

Vừa mới bắt đầu Bảo Nhi còn lạnh lùng mà không để ý tới nàng, nàng liền làm trầm trọng thêm, làm ta trở nên trong suốt~

“Tớ muốn xuống xe!” Ta thật sự không thể khoanh tay ngồi nhìn.

Không ai để ý ta ~ không ai để ý ta ~

“Tớ muốn xuống xe!!!”

Các nàng bắt đầu cắn ngón tay nhau~

“Uy! Tớ muốn xuống xe, chính mình đi bệnh viện, tớ chảy máu mũi ~~~”

Thế giới thực an tĩnh, không ai trả lời ~

[2018-09-16 20:44]

Phiên ngoại Yen

Ngủ đã lâu, tỉnh lại cảm giác cả người sảng khoái không ít.

Nàng đã không ở bên người, tùy ý sửa sang lại một chút khăn trải giường sau ra khỏi phòng tìm nàng.

Phòng khách phòng bếp thư phòng cùng ban công đều không thấy nàng, cho rằng nàng qua nhà tỷ muội, mơ hồ nghe thấy phòng tắm có tiếng ngâm nga.

Nhẹ đẩy cửa ra, chỉ thấy nàng trần trụi ngồi ở trên ghê nhỏ khom người đang chơi vịt vàng nhỏ cho trẻ con trong bồn tắm.

“Cạp cạp cạp cạp… Cậu là một con vịt nhỏ phun nước… Không nghe lời… Không nghe lời…” Rất khó tưởng tượng nàng tính trẻ con, chơi vừa hát, vui vẻ vô cùng.

“Sao cậu lại tắm ở đây?” Đi tới, cột tóc đuôi ngựa cho nàng.

“Cậu dậy rồi? Hì hì! Tớ sợ ở chúng ta phòng phòng tắm tắm rửa đánh thức cậu, cho nên tới bên này giặt đồ, Nhị tỷ mua bồn cho trẻ con xài thật tốt, đựng đầy thủy nước thể một bên xả nước một bên dùng khăn lông tắm kỳ, như là về tới khi còn nhỏ mẹ cho tớ tắm rửa tớ chính mình chơi đồ chơi.” Nàng nói cầm lấy vịt vàng nhỏ hướng ta phun nước, bồn tắm là Kong mua cho tiểu áo bông, mua loại lớn, sau đó nàng cầm về.

“Cậu xấu xa!” Tiến lên ngăn lại nàng, cầm chặt lấy tay nàng.

“Ha ha, theo tớ cùng nhau tắm, cùng tớ tắm với vịt.” Nàng bắt đầu vui đùa.

“Tớ mới không cùng cậu ấu trĩ, tớ muốn đi tắm hơi.” Sợ nàng lại dùng ám chiêu, ở trên móc treo quần áo cầm lấy một cái khăn tắm lớn tròng lên đầu của nàng, nhanh chóng đi đến phòng tắm.

“Lý Ngữ Yên cậu quay lại cho tớ! ” Chỉ nghe thấy nàng ở bên trong lớn tiếng kêu, ta không tiếng động mà cười đi về phòng.

Khi trở về rất mệt, nhanh chóng tắm rồi liền ngủ, quần áo giặt ở trong phòng tắm còn chưa có xử lý. Bên ngoài thổi mạnh gió to, muốn mở cửa sổ cảm thụ một chút, giây tiếp theo vì hành động ngu xuẩn của mình mà dở khóc dở cười, gió nhào tới trước mặt, cao lầu tầng mãnh liệt sức gió khiến cho mặt nháy mắt bị ướt nhẹp.

“Hạ Mạt! Tớ sắp bị thổi đi rồi.” Lập tức đóng kỹ cửa sổ nhịn không được muốn thu hút sự chú ý của nàng, dùng từ khoa trương la hét.

Nhưng nàng hoàn toàn nghe không thấy, nói vậy ở tự chơi tự vui. Nhìn quạnh quẽ bồn tắm, không nàng bồi, không có phao tắm dục vọng, nghĩ nghĩ vẫn là cầm lấy áo ngủ cùng khăn lông đi đến tìm nàng.

Nàng thấy ta tiến vào thì sửng sốt một chút, nhưng không lên tiếng, yên lặng mà nhìn ta đem quần áo cất kỹ, tiếp theo thì cởi quần áo ra, sau đó qua một góc cầm một cái ghế nhỏ ngồi ở bên cạnh nàng.

“Đây là nơi tớ ấu trĩ, xin hỏi cậu tới địa bàn của tớ để làm gì?” Nàng nghiêm trang hỏi.

“Địa bàn của tớ xuất hiện gió yêu ma, mượn chỗ này dùng một chút, cậu tắm của cậu, không cần quản tớ.” Ngạo kiều mà trả lời nàng, cũng không nhìn nàng, học nàng ấu trĩ mà đem khăn lông chơi.

“Vậy tới nơi của tớ thì phải hiểu quy củ, cậu còn không mau chào hỏi quản lý vịt nhà tớ.” Nàng cầm lấy vịt vàng nhỏ ở trước mặt ta đong đưa.

“Hi! Vịt tổng.” Tuy ấu trĩ đến đến cực điểm, nhưng vẫn cho nàng mặt mũi lạnh lùng mà khinh thường mà cùng vịt tổng của nàng chào hỏi một tiếng.

Nàng cười ha ha, vì yêu cầu của nàng mà đắc ý, tiếng cười vang vọng phòng tắm, ta chịu không nổi cầm lấy khăn lông bồn tắm phong ấn mặt nàng lại, một khắc dính lên mặt, thế giới trở nên rất an tĩnh.

[2018-09-20 21:35]

Mấy ngày nay thân thể Tiểu Bảo có chút suy yếu, nàng chưa ăn bao nhiêu thì liền nằm ở trên sô pha nhắm mắt dưỡng thần, Hạ Mạt đi tới hỏi nàng muốn phục vụ đặc biệt không, tiểu Bảo lập tức che miệng ghét bỏ miệng nàng đầy mùi hành tây, nàng cố ý muốn cúi người hôn lên, tiểu Bảo vươn tay dùng sức đè cái trán của nàng không cho nàng xằng bậy, gia hỏa này hai tay vẫy vẫy, cảnh tượng rất vui nhộn, trong nhà nhiều người như vậy, hai nàng bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu đều có thể nàng hai tùy thời tùy chỗ đều có thể ân ái một phen, chúng ta là trong suốt. Đằng

[2018-09-21 13:10]

Phiên ngoại Văn

Bị nhốt ở bên trong “Lồng sắt” hot mom mới hôm nay rốt cuộc chịu không nổi muốn bay ra ngoài một chút ~ trừ bỏ ta với tam nhi, không ai rãnh rỗi như vậy bồi nàng ~

[*tân lạc mẹ: là hình ảnh mẹ của thời đại mới, đề cập đến một nhóm phụ nữ trẻ đã lập gia đình có thể chăm sóc con cái, chăm sóc chồng, chăm sóc gia đình và chăm sóc cuộc sống của chính họ]

Buổi sáng ở phòng tập thể thao làm xong vận động trực tiếp đi địa điểm hẹn gặp, có một quán cà phê nhỏ ở trong phòng tập, ở đó một tiểu ca có mông rất căng mềm ~ hắc hắc ~

Mới vừa kêu một tách cà phê~ tam nhi liền tới rồi, yêu tinh này vẻ mặt trẻ con, ăn mặc một thân đồ thể thao thân nóng bức phối với đôi giày màu trắng của chúng ta. ( ngày đó bộ lạc phóng đôi giày trắng kia)

“Uống gì?” Hỏi nàng.

“Chocolate nóng, cảm ơn!” Nàng đại gia hướng sô pha lớn nằm một cái.

“Cậu và lão lục giống nhau, ấu trĩ, cứ uống mấy thứ của trẻ con.” Hung hăng ghét bỏ nàng một phen, đứng dậy kêu cho nàng.

“Dừng~ Bảo Nhi cũng thích uống ~” nàng quá nghiêm túc vươn ra ngón tay chỉ nói ta.

“Bảo Nhi ~ Bảo Nhi không giống nhau ~ nàng là bổ sung năng lượng ~” Emma, không may, quên mất là Bảo Nhi cũng thích uống. ( ui, vẫn là ấu trĩ ~)

“Tên dối trá~” lập tức cho ta một ngón cái chỉ xuống.

“Tự cậu kêu ta~~~” ta không vui, đặt mông ngồi xuống.

“Tớ đã liên lạc với người bán kèn co mới mà cậu muốn, nghe nói cuối tuần là có thể từ nước ngoài mang về~” nàng nghiêng mắt liếc ta một cái chơi điện thoại thảnh thơi thảnh thơi nói.

“Nữ thần ~ cậu muốn chocolate ly lớn hay là ly nhỏ? Ly lớn nha? Một ngày năng lượng tràn đầy nga ~” nha, nghe thấy kèn co ta muốn sắp vào tay, đừng nói mua ly lớn, mua nguyên lu lớn cũng được ~

Lấy lòng hai ta ngồi ở cùng nhau nhìn cảnh sắc ở ngoài cửa sổ nói chuyện phiếm, đã lâu không có nhàn rỗi như vậy, năm nay chúng ta bận rộn như con quay~ Khúc yêu tinh còn chưa có tới, phỏng chừng bây giờ đang đứng ở trước gương băn khoăn là nên mặc gì, một đống quần áo để lộn rộn ở trên giường cũng vẫn còn do dự chưa nghĩ ra nên mặc gì mới được ~

“Ai ~ cậu có thấy hai người nước ngoài đối diện cứ nhìn tớ chằm chằm không vậy?” Nhịn đã lâu không muốn nói, nhưng nhìn đến đối diện kia hai râu nam đối ta nhìn trộm đã lâu, ta có chút không bình tĩnh ~

“Xích ~ cậu này biến thái tự luyến ~ ánh mắt của người ta có lẽ là nhìn chằm chằm hoa khô ở trên bàn thì sao?” Nàng rất khinh bỉ.

“What? Cái hoa héo úa này mà cũng nhìn? Cậu không thừa nhận tớ đẹp thì tớ cũng tha thứ cho cậu, cậu thử đem hoa khô dịch đi thử coi? Dùng ánh mắt tản quang của cậu lại nhìn một cái?” Tức chết ta, nhưng muốn vẫn duy trì duyên dáng tư thái.

“Rồi rồi rồi~ cậu đẹp muốn chết ~ người ta nhìn cậu ~ có lẽ ~ không đúng ~ là đang nhìn tớ đi~” này yêu tinh cũng thực không biết xấu hổ.

“Phốc ~ ha ha ~ đừng đùa được không ? Ai da ~ bọn họ lại nhìn qua, thật là phiền~” ta cố ý kích thích nàng phát tao.

“Tớ có cách~” nàng nói lập tức ở ta trên gò má phấn nộn của ta bẹp một cái ~~~~~

Ta kinh ngạc đến ngây người mà nhìn nàng tâm lý còn không có sống lại nàng lại đột nhiên bẹp một cái ~~~

“Bây giờ cậu là nữ nhân của tớ, bọn họ sẽ không nhìn cậu nữa~ cậu liền tu tâm dưỡng tính đi ~ tới bảo bối ~ uống một ly chocolate tình yêu của tớ, 死 v 死 v(sweet)” nàng đột nhiên đối ta phát sóng ~

Trịnh Thiên Hi, cậu bà nương điên này ~ ta còn chưa được nhìn đủ !!!!!

[2018-08-21 15:58]

Phiên ngoại Văn

Nhị tỷ ăn mặc giống như con vẹt ~ sinh xong đứa bé mà vẫn phong tình vạn chủng như vậy ~

“Thế nào? Không nhìn ra tớ đã sinh qua?” Đặt mông ngồi xuống liền hỏi chúng ta vấn đề rất khó trả lời.

“Thật nhìn không ra, vẻ mặt còn đẹp hơn trước kia.” Tam nhi kia vuốt mông ngựa kính nhi quả thực.

“Ừ ừ so~ còn đẹp hơn cả thần tiên nữa~” không nịnh ta sẽ bị dỗi chết ~

“Uống cái gì?” Tam nhi hỏi.

“Chocolate, cảm ơn!” Lão nhị không chút suy nghĩ, cầm lấy ly của tam nhi uống một ngụm.

“Ha ha ha ~ được ~” tam nhi nhìn ta đắc ý ý vị thâm trường mà cười.

“Tớ đi ~ các cậu là quỷ ấu trĩ, tới tiệm cà phê uống chocolate ~” ta nhảy ra vô địch xem thường.

“Ai quy định không thể uống???” Đồng thời bị dỗi, OK, thì uống ~

Ba người một bàn, lời nói thật đúng là nhiều ~ hot mom là người không chịu ngồi yên, mới vừa tĩnh dưỡng hảo liền nghĩ tam nhi lần trước cùng nàng nói chuyện hợp tác ~

“Không bằng liền quốc khánh sau đi làm việc này?” Lão nhị đề nghị.

“Còn chờ cái gì quốc khánh sau? Thừa dịp sắt còn nóng, liền cuối tuần đi!” Tam nhi mãnh liệt uống một ngụm nước ấm nói.

“Thừa dịp sắt còn nóng? Cái quỷ gì?” Ta nghe được thật không được tự nhiên, không phản ứng kịp.

“Ha ha, nàng là muốn nói rèn sắt khi còn nóng.” Lão nhị nháy mắt đã hiểu.

“Thảm! Lanh mồm lanh miệng, bị trứng muối lây bệnh, lời này phép đảo đến liền tớ chính mình đều không thể tha thứ, ha ha ~” tam nhi mau bị chính mình sặc đến, che miệng cười không ngừng, khuôn mặt nghẹn hồng nha ~

“Nhìn trình độ văn hóa của ta, còn đem Mạt nhi kéo xuống nước ~” ta dỗi nàng.

“Thì sao chứ? Cậu cũng không tốt hơn ở chỗ nào đâu? Cậu đêm tên của Triệu Diệp ca ca đọc thành Triệu hỏa hoa kìa ~ tớ là câu nói phép đảo, cậu chính là mù chữ ~” nha, bị nàng dỗi đến thương tích đầy mình, nhớ tới chuyện này, là vết nhơ lớn trong nhân sinh của ta ~ nàng nhắc tới ta liền đau đầu ~

“Ha ha a ha ha ha ha ~” lão nhị hoàn toàn thu không được, cười đến điên cuồng ~

“Tớ ~ tớ ~ tớ đây cũng không phải bị trứng muối lây bệnh sao?” Nhìn hai nàng, ta chột dạ giải thích.

“Phi!!!”

“Hai cậu có thể hay không đừng mãnh liệt như vậy?” Ta nhanh chóng bưng kín mặt ~

“Mạt nhi so với cậu có văn hóa nhiều.” Tam nhi tiếp tục dỗi ta ~

“Tớ khi đó chỉ là nhất thời không hiểu mà thôi, là do cậu không hiểu thành ngữ với văn hóa mà~” ta cùng nàng lẫn nhau dỗi.

“Được rồi ~ hai cậu cũng đừng oai oai ~ tóm lại nằm cũng trúng đạn luôn là Mạt nhi ~” lão nhị những lời này tổng kết đến thật là sâu sắc nột ~

Hai ta nhìn nhìn nhau, phát ra ăn ý biểu tình ~

[2018-09-21 18:36]

Hôm nay Doãn lão sư tập luyện trở về rón ra rón rén, trong tay cầm theo một cái túi, bên trong khẳng định không phải thứ tốt, bảo nàng mở ra xem, nàng mỉm cười chậm rãi đi tới, mở ra vừa thấy làm ta kinh hỉ, là ta rất muốn ăn đậu đỏ gối đầu bao, sờ lên vẫn là nóng.

“Sao lại lén lút đi vào?” Ăn nàng chuyên môn đi cửa hiệu lâu đời mua bánh mì hỏi.

“Tớ lo lắng làm ồn tới cậu, cho là cậu đang ngủ.”

Nhìn nàng thuần thuần manh thái, tâm hòa tan, thật ngoan. yen

[2018-09-23 09:38]

Làm một giấc mộng, bối rối phiền muộn mà tỉnh…

Tiểu ca chuyển phát nhanh đưa bưu kiện cho ta, ở trên điện thoại trao đổi thật lâu cũng không biết nhà mới của ta ở nơi nào…

Ta đau khổ giải thích, hắn không hiểu một chút nào…

Ta sốt ruột…

Bưu kiện là một hộp thức ăn ngon…

Hắn nói tìm không thấy nhà của ta…

Mỹ vị biến vị…

Ta liền tỉnh dậy…

[2018-09-23 11:04]

Phiên ngoại Hạ Mạt

Sáng sớm chúng ta bạn học nam đại học tới cho chúng ta bánh trung thu…

Đây là hắn tốt nghiệp xuất ngoại sau trở về chúng ta lần đầu tiên gặp mặt…

Như vậy nhiều năm không gặp, bạn học thâm hậu tình cảm còn đang, có loại xúc động muốn khóc, rất nhiều lần hồi ức xông tới… (thật ra giữa bạn học chung lớp cũng rất nhiều chuyện lý thú, khi đó toàn bộ lớp tập thể chơi rất vui, giống như người nhà, cũng giống bạn xấu. )

Cùng hắn không có bận tâm làm trò Bảo Nhi tới cái ôm thật chặc…

“Cậu trở nên càng ngày càng soái a Ngụy Tử Quân.” Một cái nắm tay khẽ đẩy tại hắn trên hõm vai.

“Các cậu cũng càng ngày càng đẹp a, rất nhớ hai cậu a, bạn học cũ.” Hắn không quên khen tặng, khi đọc sách, Bảo Nhi cùng hắn cũng là bạn rất thân, chúng ta ba người lại lần nữa ôm…

“Kết hôn sinh con chưa?” Ta trước tiên hỏi.

“Cậu khi nào lại quê mùa như vậy rồi?” Hắn ghét bỏ đề tài ta hỏi.

“Không có biện pháp, quan tâm cậu a!” Trong lòng vẫn là rất kích động.

“Còn chưa có đâu, cho nên muốn về nước tìm bạn gái a, tớ chung thân đại sự liền giao cho các cậu.” Hắn không chút khách khí trả lại ta ta một quyền.

“Không nên a, tình trạng này của cậu…” Ta hoài nghi nhìn từ trên xuống dưới hắn.

“Cậu cho rằng ai đều giống hai cậu từ đại học liền định chung thân a? Ai, yen, cậu bây giờ có hối hận không đó?” Hắn chơi xấu cùng Bảo Nhi nói đùa, Bảo Nhi rất nghiêm túc ở lắc đầu.

“Ha ha, cậu đáng yêu muốn chết.” Ta nhịn không được vui vẻ nhéo cằm nàng một cái.

“Được rồi, tớ không muốn nhìn hai cậu ân ái, nếu không mời tớ ngồi tớ liền về.” Hắn nói đã bắt đầu kéo giày.

Nhiều lời muốn trò chuyện, có nhiều lời muốn nói, ngồi xuống chúng ta muốn biết hắn mấy năm nay tất cả…

Hàn huyên trong chốc lát Bảo Nhi mới đi cắt hoa quả…

“Làm sao bây giờ? Nữ thần của cậu cho tớ cảm giác giống như tìm được rồi mối tình đầu, thật tâm động…” Bảo Nhi vừa đi, hắn liền vuốt ngực cùng ta nói.

“Cậu mơ tưởng!!!!” Đánh một cái vào người hắn…

[2018-09-24 20:17]

Bảo Nhi cùng ta nói Trần chủ nhiệm gửi báo cáo cho Mạt nhi là: “Muội đầu gửi bánh trung thu cho chúng ta, bên trong không có cái bánh trung thu nào, nàng thật sự không biết xấu hổ? Chỉ có nữ nhi của ta mới có thể làm ra loại chuyện này thôi.”

Gia hỏa này sơ ý sơ suất gửi sai bánh trung thu, gửi hộp nàng đã ăn rồi. Đằng

[2018-09-24 22:35]

Có một lần gửi vitamin cho mẹ , cùng Bảo Nhi trò chuyện trò chuyện, ta thật thuận tay đem một Yakult ở trên bàn bỏ vào hộp, còn còn rất thuận tay đóng gói lại…

Tiểu ca chuyển phát nhanh cũng không có kiểm tra, cùng hắn quá quen thuộc…

Kết quả ta mẹ thu được kiện hàng sau cho ta điện thoại câu đầu tiên liền hỏi: “Có phải con đem tất cả vitamin bỏ vào trong chai Yakult không vậy???”

Ta lúc ấy hoàn toàn không biết bà ấy muốn biểu đạt cái gì, còn không kiên nhẫn bảo bà nói nghiêm chỉnh, mẹ của ta liền nói nàng là rất nghiêm chỉnh, bởi vì nàng thu được chính là một chai Yakult, nàng sợ có độc, không dám uống…

Ta nghĩ nghĩ…

Xong rồi… Ta thật sự là gửi chai Yakult… Tối hôm đó ta còn bối rối tại sao lại thiếu một bình…

[2018-09-24 22:43]

Ân, Trần chủ nhiệm thu nhận được gói hàng của ta còn không có phát hiện vitamin vẫn còn ở chỗ của ta, ngay cả Bảo Nhi cũng không phát hiện…..

Có đôi khi hai ta thật sự rất “Mộng du” , dùng câu nói đầu tiên của mẹ ta là, còn chưa tỉnh ngủ……

[2018-09-25 17:26]

Nàng ăn xong bánh mì lại ôm một túi nho khô Tân Cương ăn, ta chìa tay xin nàng, nàng liền cho ta một viên, một viên……

“Có thể rộng rãi một chút không?” Chịu không nổi nàng đối ta khấu trừ.

“Ân!” Sau khi lên tiếng nàng cho ta hai viên.

Hai viên……

Lý tiểu bảo, cậu như thế nào đáng ghét như vậy????

[2018-09-26 20:33]

Phiên ngoại Khiết

Buổi chiều sớm tan tầm về nhà, không cần đi đón Tiểu Vũ, cha của hắn tan tầm đón hắn đi bơi, cơm tối cũng không cần quản bọn họ, Tiểu Vũ cha của hắn đáp ứng dẫn hắn ăn hambuger.

Đi đến ban công thu quần áo, nghe thấy lão nhị gia trên ban công vài người đang nói chuyện phiếm, là lão nhị cùng Mạt nhi còn có Bảo Nhi, các nàng thảo luận suy nghĩ đánh nồi lẩu, Bảo Nhi nói thời tiết quá oi bức đánh nồi lẩu có thể hay không khô nóng, Mạt nhi lập tức nói: “Cậu xem kia mấy cây bị gió thổi phiêu dật tới cỡ nào? Chứng minh gió thu tới, có thể ăn lẩu.” Bị nàng cười chết, người này muốn ăn một thứ sẽ tìm bất luận cái gì lấy cớ, tuy rằng này mượn cớ rất dở, nhưng nàng vẫn là rất tự tin. Đằng nhi cười nói: “Ha ha, sợ khô nóng chúng ta liền ăn nhiều rau dưa, liền đi nhà lão đại đi, nhà nàng cái gì phối liệu đều có, mấu chốt là chúng ta không cần rửa chén.” Này quỷ linh tinh thật đúng là rất tinh, ta ôm quần áo nhấp miệng cười. Tiếp theo Hạ Mạt nói: “Đúng đúng đúng, hơn nữa nhà lão đại có nhiều thịt, rất nhiều thịt ăn, tớ lần trước còn lén thấy nàng tủ lạnh có một túi tôm Lão Hổ lớn, còn có thật lớn khối sườn lợn rán, chúng ta chờ lát nữa liền gọi điện thoại cho cậu ấy, nói trong nhà không thịt, nói đáng thương một chút, cậu ấy liền đau lòng chúng ta.” Không nghĩ tới a, hôm nay thu quần áo nghe ra này đó bí mật, nguyên lai các nàng mấy cái đều là ăn ý mà rất nhiều lần làm ra chuyện đáng thương này, mệt ta còn đem các nuôi như heo, thật sự mỗi tuần mua thịt mua thật nhiều, các nàng thứ nhất là ăn sạch.

“Tớ muốn ăn thịt thịt, không biết vì cái gì mấy ngày này thật muốn cục lớn cục lớn.” Nếu không phải quen thuộc Bảo Nhi thanh âm, đều không tin là nàng nói ra. Tiếp theo Mạt nhi nói: “Ngoan ha, tối nay chúng ta bảo đảm có thịt ăn, cho nên, đêm nay giả đáng thương nhiệm vụ liền giao cho cậu.” Đằng nhi lập tức tán đồng: “Bảo, cậu trước nay không có giả vờ đáng thương, nói không chừng cậu cùng lão đại vừa nói, cậu ấy liền nước mắt lưng tròng nhìn cậu, sau đó chạy như bay đi chợ mua cho ngươi rất nhiều đồ ăn ngon.” Bảo Nhi kinh ngạc mà nói: “A? Nhưng mà tớ giả vờ không được, tớ liền trực tiếp cùng lão đại nói đi, hơn nữa chúng ta bây giờ còn có thời gian, kỳ thật có thể đi chợ mua thịt.” Bảo Nhi vĩnh viễn là người tốt nhất, nghe được lòng ta ấm áp, ngay sau đó ta nghe thấy được hai con heo đó vô cùng kích động mà gào: “Không được, tớ muốn ăn tôm Lão Hổ ở nhà lão đại, ta đã nghĩ tới mấy ngày rồi.” “Tớ cũng muốn ăn, trong tủ lạnh của cậu ấy nhiều đồ ăn rồi, đến cho nàng tủ lạnh giảm đi một chút gánh nặng.” Nghe nàng hai quỷ linh tinh kế hoạch, ta xoa eo tới gần lan can, hướng tới các nàng hô to: “Bảo Nhi, đêm nay cậu tới là được rồi, kia hai con heo kia không chiêu đãi.”

“A!!!!” Các nàng sợ ngây người, nhịn không được kêu sợ hãi, sau đó chột dạ xám xịt chạy trốn vào phòng khách. 

[2018-09-26 20:39]

Mới vừa Bảo Nhi ở nhà ta trên sô pha ngủ rồi, nàng chân có điểm ra mồ hôi, Mạt nhi nhẹ vuốt chân nàng, dùng tay nhẹ nhàng chà lau đi, còn nhịn không được ngửi ngửi, ánh mắt cưng chìu đó, ai nhìn đều sẽ chịu không nổi. Ta làm bộ nhìn không thấy, nhưng một màn này lại xoay quanh trong đầu ta, lần đầu tiên có loại cảm giác hâm mộ đố kỵ. Khiết

[2018-09-26]

Đằng phiên

Có một lần ta cùng Cao muội ở nhà lão đại ăn cơm, ăn no xong cả người mệt rã rời, ta liền đi ngủ ở phòng cho khách.

Dù sao giấc ngủ rất sâu, tỉnh lại còn tưởng rằng chính mình đang ở nhà, nghe thấy bên ngoài có âm thanh nói chuyện thì nhìn nhìn lại bốn phía hoàn cảnh mới thanh tỉnh lại.

“Ăn nữa lão nhị sẽ không có ăn.” Cao muội giọng trời sinh lớn.

“Ân, chừa chút, không ăn.” Có thể nghe lão đại nói, sau đó phía dưới chính là đối thoại của hai nàng.

“Thế nhưng cái này làm tớ không dừng miệng đươc.”

“Tớ cũng vậy, chem chép ăn quá ngon, nếu không chúng ta ăn hết luôn đi, giữ lại có một chút nàng ăn nhất định sẽ nói chúng ta không có suy nghĩ.”

“Vậy chúng ta phải ăn nhanh đi, hủy thi diệt tích.”

“Nàng thật sự có thể ngủ, phỏng chừng còn có thể ngủ cái hơn nửa tiếng nữa.”

“Heo heo, nếu cậu ấy có thể ngửi mùi được thì làm sao bây giờ?”

“Vậy chết cũng không thừa nhận, tối nay tớ lại đi chợ mưa mấy ký về cho cậu ấy ăn.”

“Được đó, thành giao!”

Ta chịu đựng không đi ra, chờ các nàng ăn vụng hết lại đi ra khỏi phòng.

“Cậu tỉnh rồi?” Cao muội vẻ mặt đuối lý lạn cười.

“Mùi gì vậy?” Ta cố ý dùng sức ngửi ngửi.

“Không có a, có thể là đại Văn tử mới vừa thả bom.” Lão đại bịt lỗ mũi kích động mà chỉ vào Cao muội, Cao muội kinh trừng mắt nhìn lão đại, có loại kẻ câm ăn thuốc đắng, cảm giác khổ mà không nói được, ta nghĩ thầm ai cho ngươi ăn trộm đây, xứng đáng!

“Cậu chừng nào thì đột biến gien? Như thế nào có mùi rắm hải sản vậy?” Ta nghi hoặc nhìn Cao muội.

“Ha ha, ha hả, đúng vậy, ai biết được, ta thân thể liền như vậy thu phóng tự nhiên.” Nhìn cao muội vẻ mặt bất đắc dĩ “Cam chịu” mau không đem ta cười chết.

Xem ở buổi tối lão đại còn có thể vì ta làm một lần phân thượng, ta ăn xong rồi lại tố giác hai nàng, hai nàng lập tức túng, ha ha!

[21:22:50]

  _____________________    

Đột nhiên lão đại khen ta, ta hoảng sợ~ Văn

[21:29:57]

  _____________________    

Lão nhị, ngươi này chăm sóc em bé, lão đại đặc biệt thích sờ tóc nàng, vuốt vuốt liền thích đem dầu bôi tóc dính trên ngón tay để chúng ta ngửi, còn đặc biệt hư hỏi chúng ta có thúi không, tật xấu này quá biến thái, nhiều năm qua chúng ta đã gặp nhiều đãi ngộ biến thái, càng biến thái chính là Hạ Mạt, nàng còn đường hoàng ra dáng cùng lão đại phân tích nhờn này đã đạt tới cấp độ mấy, ôi ta đi ~ Văn

[21:34:45]

—————————–

Cậu còn thích ngửi nách mình đâu rồi, còn đuổi theo chúng ta, cậu như thế nào không nói? Khiết

[21:41:09]

[2018-09-26 21:59]

Phiên ngoại Văn

Ta thật sự không muốn viết nàng hai kia dính nhiệt tình, thế nhưng không viết lại có lỗi với các ngươi ~

Mới vừa rồi Mạt nhi như con dê lười nằm ăn đậu đỏ xem TV, sau đó nàng đột nhiên bán manh mà cùng Bảo Nhi nói: “Ân ân ân thân ái, tớ ăn một ngụm đậu đỏ hút hút nhưng bị trượt xuống, không biết trượt đi nơi nào.” ~~~ nàng kéo cổ áo rộng thùng thình của nàng ra nhìn vào trong.

“Cậu là nói rơi vào trong áo sao? Để tớ xem.” Bảo Nhi kéo áo nàng lên.

“Nha! Trượt xuống rồi.” Mạt nhi hảo hưng phấn.

“Đừng nhúc nhích ~~~” Bảo Nhi ngay tại trước mặt chúng ta, hút viên đậu đỏ bị rớt kia, ân, ta quan sát tỉ mỉ, giống như thấy đầu lưỡi nhỏ hút rớt ~

Ta ăn bưởi đột nhiên cảm giác một chút hương vị đều không có ~~~

[2018-09-26 22:19]

Phiên ngoại Văn

Còn nữa~ có một lần chúng ta đi du lịch ~( khi đó Bảo Nhi chưa có về nước phát triển )~ đi đến một chỗ phong thuỷ bảo địa, bằng hữu địa phương nói với chúng ta ở phía trước có một pho tượng, nếu ai sờ lên cầu nguyện khẳng định có thể như mong muốn ~~ lời này làm cho Mạt nhi với lão tam kích động vô cùng, còn chưa nghe bằng hữu nói xong liền chạy như điên tới đó, sau đó liền vuốt ve ôm bực tượng người cổ đại cao lớn kia, ta nhìn Hạ Mạt ôm mông pho tượng cầu nguyện không được tự nhiên, hai người còn nghiêm túc lẩm bẩm cái gì ở trong miệng, không cần nghĩ, lão tam nhất định là cầu nguyện phát đại tài, Mạt nhi khẳng định là Bảo Nhi có thể nhanh chóng về nước ôm nàng, thật thành tâm a ~~ lão tam cầu nguyện xong còn nhịn không được sờ soạng một phen khuôn mặt anh tuấn của pho tượng.

Sờ xong sau bằng hữu mới nói: “Hai cậu sờ lầm rồi, là sờ con rùa ở bên cạnh tượng người kia kìa.” ~~~

Hai người liền trợn tròn mắt, đứng thẳng ở đó nhìn nhau một cái, sau đó lặng lẽ xoay người, lại tiếp tục ngồi xổm xuống sờ soạn con rùa, sau đó lại một trận thần niệm lẩm bẩm, Emma, tình cảnh đó ~ đến nay khó quên ~~~

Người ngốc có phúc của người ngốc, đều được thực hiện ~~~

[2018-09-26 22:36]

Mới vừa thấy trong lâu bằng hữu nói cuộc sống không phải thiếu cái đẹp, là thiếu đôi mắt để tìm cái đẹp, những lời này ở đọc đại học thì Tịnh mẹ cùng chúng ta nói qua. Nàng nói chúng ta đôi mắt không cần chỉ nhìn đến người khác không tốt, xem nhẹ một mặt tốt. Sự Sự vật cũng là đạo lý giống nhau, thật ra thì phát hiện cái đẹp cũng không khó, chỉ cần dụng tâm đi phát hiện cùng chính mình tâm tính dọn xong, cho nên nàng nghĩ Bảo Nhi rất nhiều bệnh vặt ở trong mắt nàng giống như hạt cáy nhỏ, không nên đem nàng tận lực đi phóng đại, những lời này chúng ta vẫn nhớ.

Khiết

[2018-09-27 10:50]

Bác sĩ không phải nói muốn nàng ăn đồ có nhiều protein…

Mới ra tới ta nhìn thấy có bán trứng gà con…

Liền hỏi nàng muốn hay không mua một túi trứng gà…

“Xin cậu, nếu cậu có đi ra ngoài thì đừng nhắc lại trứng nữa, sáng nay tớ đã ăn hai quả trứng, còn có một con có hai lòng đỏ nữa.”

“…”Ha ha ha ha ha…

[2018-09-28 21:35]

“Cậu thích hoa gì?” Nàng đột nhiên hỏi ta.

“Tớ thích hoa gì không phải cậu biết sao?” Hỏi lại.

“Ừ, bây giờ tớ đổi hoa tớ thích, tớ thích hai loại hoa.” Nàng rất kiêu ngạo nói với ta.

“Cái gì?” Tò mò, như thế nào đột nhiên liền thay đổi.

“Hoa hữu tiền, hoa tùy tiện*.” Nàng vẻ mặt cười xấu xa.

“……”

Quỷ ấu trĩ. yen

[*Có tiền xài, tùy tiện xài :))))]

[2018-09-28 22:00]

“Cậu có thể tắm nhanh một chút được không? Đừng nói chuyện.”

“Tớ đang cố gắng tắm a! Thân thân, cậu biết ngày hôm đó làm giận tới cỡ nào không? Nàng ca hát tổn hại tớ.”

“Hát cái gì?”

“Nàng nói dùng một bài hát để hình dung tớ, hảo hán ca thích hợp với tớ nhất, tớ nói tại sao, nàng liền hát đi hát lại mấy câu.”

“Vậy đến tột cùng là hát cái gì?”

“Không muốn hát!”

“Cậu làm cho người ta hứng thú rồi lại không chịu nói.”

“Nàng hát: Hắc a, ngươi nhị nha, hắc hắc hắc, ngươi nhị nha!”

“Rất bình thường a!”

“Mới không! Cậu không nghe rõ sao? Ngươi nhị, ngươi nhị, nàng nói tớ nhị*.”

Hiểu được, không ngừng cười được, Văn tử thật sự là cao thủ giang hồ. yen

[*Ngu ngốc]


Leave a Reply