Phiên Ngoại ⁂ 10-2018


[2018-10-04 21:26]

Buổi chiều trên sô pha nhà 77 ngủ một giấc, Bảo Nhi nói phải đi gặp khách hàng, bảo hai ta tối nay cùng nhau ăn~ vì thế chúng ta thương lượng trước đưa Bảo Nhi đi mục đích địa sau lại đi rồi lại đi kiếm ăn ~

Mạt nhi đi vào gara trước, ta cùng Bảo Nhi vội vã đi xuống ~

Đi đến gara sau Mạt nhi mới vừa đem xe chạy ra tới, sau đó hướng chúng ta nói. “Giúp tớ đem “Thùng kem” đó để sang một bên đi, cảm ơn!”

“Tớ đi, người này cũng quá thiếu đạo đức, như thế nào ném loạn a!” Ta đặc biệt oán giận nói, đi đến đem dừng xe kem thùng lấy ra.

“Đúng vậy, làm đổ cũng không chịu cất.” Bảo Nhi cũng bất mãn.

“Là tớ làm ngã.” Đột nhiên một âm thanh quen thuộc đặc biệt đúng lý hợp tình nói, lão Doãn của chúng ta.

“Tớ còn có thể nói cái gì ~ còn có thể nói cái gì ~ kỹ thuật của vợ cậu~” ta cạn lời nhìn Bảo Nhi.

“Tha lỗi cho cậu ấy, cậu ấy vẫn còn con nít, thùng kem đụng một hai cái liền trưởng thành.” Biết là lão bà của nàng làm chuyện này, nàng lập tức trở nên ôn nhu.

Thật là không nhìn thấy, Lý Yên nhi bao che cho con ~

[2018-10-05 21:19]

Đi đón Bảo Nhi, nàng mới vừa lên xe, điện thoại vang lên, lại là những hoạt động tín dụng điện thoại lời dụng khe hở để chui vào ……

Mỗi lần Bảo Nhi nhìn thấy số điện thoại xa lạ cơ hồ sẽ không tiếp, tối nay nhanh tay tiếp, tâm trạng tối nay của nàng dường như rất tốt, mở loa làm ta cùng nhau nghe……

“Chào ngài! Chúng ta nơi này là xx xử lý tín dụng cho vay……”

“Nghe nói các ngươi cho vay tiền lãi sao? Tôi muốn vay hai trăm triệu, nghe nói còn có thể kiếp sau trả lại, kia thật nói như vậy tôi còn cần vay thêm tám trăm triệu là được rồi……”

“……” Bảo Nhi sau khi nói xong bên kia đã không lên tiếng, sau đó điện thoại dập máy.

“Ha ha, cậu tối nay làm sao vậy? Rãnh rỗi cùng hắn tán dóc.” Duỗi tay liêu nàng tóc.

“Vui vẻ, sự tình làm tốt, đáp ứng chuyện của cậu cũng làm được.”

“Ya hu!!!!”

Kích động ôm hôn……

[2018-10-05 21:40]

Phiên ngoại yen

Bận bịu cả ngày, giữa trưa nhận được nàng điện thoại, nàng mới vừa lên lớp xong cùng học sinh ăn cơm, hỏi ta có ăn chưa, ta nói bận đến không có thời gian kêu cơm hộp, sau đó cúp điện thoại.

Một giờ nàng nói nàng ở dưới lầu, lập tức đi lên.

Nàng buổi chiều còn có lớp, vì có thể làm ta ăn được, tự mình chạy một chuyến, đau lòng rồi lại vui vẻ.

Ở trên lối đi chờ nàng, nhìn thang máy, đột nhiên nhớ tới lúc đi học, ở một góc chờ nàng. Vì thế trốn đến một cái chỗ rẽ chỗ, sau khi nghe được âm thanh thang máy mở, trực giác kia nhất định là nàng, từ chỗ rẽ chỗ vươn tay trái, suy nghĩ, nàng còn sẽ giống khi đó cảm nhận được ta sao?

Tiếng bước chân càng ngày càng gần, trong lòng khẩn trương và chờ mong, một khắc khi đột nhiên nắm lấy tay nàng, kích động mà đem nàng kéo vào trong lòng ngực, dùng sức mà ôm nàng.

“Lý tiểu bảo, vạn nhất không phải tớ, là người khác thì sao?” Nàng nhỏ giọng cười hỏi, đây cũng câu hỏi của năm đó.

“Là cậu, không sai được!” Trả lời giống nhau.

[2018-10-06]

Phiên ngoại Canada【 nhị 】 Hạ Mạt

“Emma, run chân rồi, đỡ tớ một cái.” Mới từ máy bay xuống, Văn Văn kéo cánh tay ta, khom người sờ soạng hai cái đầu gối.

“Thiếu Canxi, cần bổ!” Ta nói nàng, Bảo Nhi nhịn không được cười.

“Cậu mới thiếu Canxi, tớ chân dài máu chảy phải cần một ít thời gian, đâu giống cậu chân ngắn một chút liền chảy trở về?” Nàng đứng thẳng thân thể ngạo kiều dỗi ta.

“Bảo, cậu ấy nói hai tụi mình chân ngắn kìa.” Ta kéo yen xuống nước, nắm tay nàng dùng sức nắm chặt một chút.

“Tớ nói cậu đó, không có nói Bảo Nhi.” Văn tử nóng nảy.

“Xì, cậu ấy với tớ cao gần bằng nhau, cậu đừng giảo biện.” Ta đẩy cánh tay đang kéo tay ta ra.

“Kém ba bốn centimet cũng kém xa rồi, Bảo Nhi mặc quần tây nếu cậu mặc thì lòng thòng xuống đất rồi.” Nàng lại lần nữa vãn hồi.

“Cậu!!! Cậu ấy cứ bắt nạt tớ, nói tớ lùn.” Ta phát cáu nhất thời không biết dỗi lại như thế nào, chỉ có dựa vào trên người yen tìm an ủi làm nũng.

“Lùn tốt, năng lượng tập trung, cho nên chân cậu không bị tê.” yen giúp ta nói, nghe được nàng nói năng lượng tập trung làm ta khẽ bật cười.

“Emma tớ đi, còn có thể lượng tập trung, hai cậu có đi nhanh như tớ được không? Tớ đi một bước hai cậu đi tới hai bước.” Nàng nói thể hiện đại cất bước lên trước đi nhanh.

“Vậy thử xem?” yen cười đuổi kịp nàng, chúng ta ba người ấu trĩ bắt đầu bước nhanh thi đấu.

“Uy! Ý của tớ là bước, không phải cất cánh, quay lại cho tớ.” Chúng ta dắt tay chạy để bỏ nàng lại phía sau, nàng ồn ào, chúng ta vui vẻ cười.

[20:43:47]

__________________

Vừa viết vừa thả, các ngươi kiên nhẫn chờ ha……

[20:44:01]

__________________

Yen đổi sim điện thoại ở đây xong rồi gọi điện thoại cha Ngữ Phàm ca ca, bọn họ đã ở cửa ra chờ chúng ta.

Màn hình chuyển vận hành lý còn chưa có xuất hiện thông tin của chúng ta, ba người ở một bên chờ, Văn tử cầm điện thoại chụp loạn khắp nơi.

“Lạnh không?” yen ôm phía sau ta, môi dán mặt ta.

“Còn tốt, đi ra ngoài liền lạnh.” Thân thể an tâm dựa vào trên người nàng, muốn hôn nàng, nàng luôn có thể làm ta có cảm giác tâm động, mỗi một động tác, mỗi một cái mỉm cười, mỗi một biểu tình……

“Chờ lát nữa lấy được hành lí thì lấy quần áo ra mặc.” Nàng ôm ta thật chặt, sau đó cơ thể nhẹ lay động, ta phối hợp nàng thả lỏng nhẹ nhàng lay động thân thể kiên nhẫn chờ đợi hành lý, lúc này Lý Mạn Văn quay video, chụp chúng ta, còn nói chúng ta không cần làm ảnh hưởng trật tự công cộng, hai ta cười mà không nói.

“Hành lý ra rồi, hai cậu để ý kìa.” Một lát sau, Văn tử hưng phấn mà kêu.

“Yên tâm đi, cái rương đỏ rực của cậu là tâm điểm.” Ta cười.

“Cũng vậy, vali cậu nhỏ như cổ tay vậy, nhưng đừng có làm quên vali của tớ.”

“Bảo cậu học chúng tớ dùng đồ bảo vệ là được rồi, cậu còn thích khoe khoang.”

“Tớ mới không xài cái bao bì đó, bao cái vali xinh đẹp rồi nhìn không thấy thì có ý nghĩ gì nữa?”

“Nhưng bọc vali cậu cũng đâu cần dùng đâu, cậu có thể chờ lát nữa lấy ra a!”

“Này nhiều phiền toái a, bao bì chặt lắm, còn phải phí thời gian tháo ra.”

“Hai cậu có thể thay đổi cách dùng từ được không?” Lúc này yen ngoái đầu nhìn lại, ánh mắt cực kỳ ôn nhu nhìn chúng ta.

“Ân? Làm sao vậy?” Văn tử khó hiểu, ta cũng khó hiểu, chớp hai mắt lẫn nhau nhìn một chút.

“Quên đi, coi như tớ chưa nói.” Nàng bất đắc dĩ lắc đầu, hai tay ôm cánh tay, nghiêm túc nhìn hành lý chuyển vận.

“Chúng ta dùng từ làm sao vậy?” Văn tử tiếp tục hỏi ta.

“Không có a, chính là nói việc vali phải dùng bao bìa.” Ta vẻ mặt ngốc.

“Ân nột, bao bì có vấn đề gì a?” Văn tử còn kích động một phen.

“Xin hai cậu, hai cậu là đang cố ý hay là get không nghe tớ nói? Nói cặp da hoặc là màng bảo họ không được sao?” yen rốt cuộc chịu không nổi, thực dở khóc dở cười nói hai ta.

“A? A ha ha ha.” Lúc này Văn tử cũng rốt cuộc đã hiểu, phản ứng lại đây sau ôm bụng không hề rụt rè trừu cười.

[*Bao bì còn nghĩa là bao quy đầu :))) ]

“Ha ha, thân ái, dù sao tớ không phải cố ý, cậu không nói tớ còn không cảm thấy có cái gì vấn đề.” Ta lĩnh ngộ đến sau cũng nhịn không được cười, bởi vì này từ ở trong sinh hoạt chúng ta cơ hồ không đề cập tới cập cũng sẽ không liên tưởng đến cái gì.

“Lý tiểu bảo, cậu nghĩ cái gì vậy, ai da, cậu như thế nào mẫn cảm như vậy? Thật ghê a.” Văn tử cười nói.

“Hai cậu mới ghê được không? Người nghe xong hảo chói tai, hai cậu còn mỗi câu đều mang theo từ này.” Lúc này yen ngượng ngùng đến mặt đỏ, tâm tình có chút kích động.

“Ha ha ha ha…” Chính là hai ta bị nàng đáng yêu cười đến cơ hàm mỏi lừ.

[21:37:09]

__________________

Chờ……

[22:33:25]

__________________

Hợp lực đem hành lý vô cùng nặng đều để lên xe đẩy, sau đó mặc áo khoác dày vào, Văn tử khóa kéo trượt, yen giúp nàng kéo lên, chuẩn bị cho tốt sau chúng ta nhanh hóng đi tới cửa ra.

“Mạt nhi, cậu khẩn trương không?” Văn tử lại gần nhỏ giọng cười hỏi.

“……”Ta không nói, trực tiếp đem ẩm ướt lòng bàn tay bôi lên mu bàn tay nàng.

“Cậu thử của tớ xem?” Nàng ghét bỏ lấy tay để lên người ta lau khô, lại dùng bàn tay ẩm ướt của nàng sờ mặt ta một phen.

“A! Cậu cái tên đáng ghét này.” Ta phát điên lập tức dán ở trên người nàng đi lau mặt.

“Các ngươi cẩn thận không nên bị cảnh sát thúc thúc mang đi.” yen nhìn hai ta đang nháo, hù dọa.

Hai ta lập tức ngoan ngoãn biến trở về rụt rè, mỗi một bước tới gần cửa ra, ta tim đập đến càng nhanh, sắp được gặp Âu Văn, sắp được gặp ca ca cùng các tỷ tỷ, tâm tình kích động lại nhút nhát, mỗi lần trở về đều là khẩn trương như vậy.

Bên cạnh nàng nhìn như rất bình tĩnh, không có bất luận biểu tình nào. Đột nhiên nàng nắm lấy tay ta, ta nghiêng đầu nhìn nàng, nàng mỉm cười nhìn ta, ta biết nàng là muốn cho ta đừng khẩn trương, ta nỗ lực hồi nàng một cái nhẹ nhàng cười.

“Nơi này!!!” Mới vừa đi ra xuất khẩu, thấy Ngữ Mộng bọn họ kích động mà hướng chúng ta vẫy tay.

Trước mắt bỗng nhiên một hai giây choáng váng, sắp hô hấp không được, tầm mắt giống như không thể nhìn thấy, nhưng lại thực rất thu hồi, thấy được Ngữ Phàm, chị dâu, Ngữ Mộng, anh rể, Âu văn cùng skadi bọn họ hướng chúng ta đi tới.

Ngữ Mộng cùng chị dâu kích động mà ôm ta cùng Văn Văn, một khắc cảm nhận được độ ấm của các nàng, không nói ra được vui vẻ cùng hưng phấn, lúc này đùi của ta bị một cỗ ấm áp ôm trong ngực, là skadi, nàng vẻ mặt thiên chân vô tà nhìn ta, ta ngồi xổm xuống ôm nàng.

“Hey, còn nhớ dì không?” Tiểu khả ái năm nay ba tuổi, tiểu công chúa của Ngữ Mộng, chúng ta thường xuyên video, nàng có một đôi đôi mắt manh, cùng Ngữ Mộng rất giống, lớn lên rất xinh đẹp.

“Dạ! Dì là dì nhỏ.” Nàng phát âm có điểm không rõ ràng nói, thập phần đáng yêu, mau bị nàng manh hóa, nhịn không được hôn nàng.

“Vất vả! Văn Văn, hoan nghênh em đã đến.” Ngữ phàm ca ca cầm một bó hoa đưa cho Văn tử.

“A? Đây là… Cho em sao?” Văn tử đặc biệt kinh ngạc, có hơi không dám nhận, kia biểu tình thật sự quá buồn cười.

“Đương nhiên, em lần đầu tiên tới Canada, cả nhà chúng ta đều hoan nghênh.” Ngữ Phàm ca ca nở nụ cười, đối với một người bình thường tương đối nghiêm túc, khó được nhìn đến hắn cười vui vẻ như vậy.

“Ân ân ân ân…. Quá cảm động, đều không biết nói cái gì cho phải.” Ngốc Đại Nữu kích động đến mau khóc, mà ta cũng bị cảm động, các nàng đối đãi với chúng ta bằng hữu rất coi trọng.

Yen luôn là rất nội liễm, nhìn thấy người nhà nàng sẽ không giống chúng ta đem kích động biểu lộ ở trên mặt, lúc Ngữ Phàm cùng Ngữ Mộng ôm nàng thân mật hôn nhẹ nàng sợi tóc khi, nàng nhàn nhạt mỉm cười, hốc mắt đỏ, ta biết nàng có bao nhiêu nhớ các nàng, nàng đối với các nàng yêu rất sâu, nhưng chỉ giấu ở trong lòng.

Trước mắt hình ảnh ba huynh muội ôm nhau làm ta cảm thấy rất hạnh phúc, các nàng như là một bộ nhân vật tuyệt đẹp trong tranh, thật muốn ghi chép lại.

“Hạ Mạt, lại gặp mặt, thật tốt!” Ngữ Phàm ca ca tiến lên cùng ta ôm, bị hắn ủng ở trong ngực sờ sờ đầu cảm giác giống như được sủng hạnh, trong lòng khẩn trương đến không được, đến bây giờ ta còn là đối hắn rất kính sợ.

“Tụi em rất nhớ mọi người, đã lâu không gặp.” Nhẹ ôm eo hắn, thẹn thùng nói, hắn giống phụ thân yêu thương mà tiếp tục vuốt đầu ta.

“Âu Văn, mau tới đây!” Chị dâu kêu.

Ánh mắt nhìn chăm chú vào trước mặt nam hài, tâm ro rút, có loại cảm giác nói không nên lời, thời gian trôi thật sự quá nhanh, nhìn hắn, ức chế không được mũi chua chua, cắn chặt hàm răng, để cho mình bình tĩnh lại.

Hey! Cậu bé dương quang* của ta, chúng ta lại gặp mặt……

[22:49:39]

[*ánh mặt trời]

__________________

Chia sẻ | Singer | James Blunt 《Stay The Night》http://music.163.com/song/18660115/?userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

Tối nay phối nhạc, ngủ ngon……

[22:53:22]

[2018-10-07 12:48]

Ta, lão nhị, lão ngũ ba người tập luyện ở phòng trống, quần áo cởi ra rồi dùng lực vặn một cái, chảy ra nước. Đói đến phía sau lưng đau, lương tâm của Văn yêu tinh phát hiện, mời chúng ta ăn bữa tiệc lớn, chúng ta vất vả như vậy đều là vì buổi hòa nhạc cuối năm của nàng, nàng mời chúng ta làm khách quý của nàng nhưng lại không được đoạt ánh đèn sân khấu của nàng, nàng không yêu cầu ta ca hát ngược lại kêu ta đánh trống thay cho nàng, Nhị tỷ đệm piano cho nàng, lão tam nói không làm vai phụ, Bảo Nhi hợp tấu, dk đàn ghi-ta, đội hình như vậy, nàng không khao nhiều sao có thể xứng đáng với công lao của chúng ta???

[2018-10-07 21:33]

Ai, thật phiền……

Ta an vị ở thư phòng đọc sách, Lý tiểu bảo ở phòng đối diện còn muốn nhịn không được cách vài giây nhìn lén ta, còn để người ta sống không a……

Được rồi……

Ta liền đi sủng hạnh nàng từng chút một……

[2018-10-08 09:27]

Bây giờ phương thức đánh thức của Hạ Mạt là lấy chân của ta nhấn như điện thoại, bấm số điện thoại ở lòng bàn chân, còn tự động mang hiệu quả phối âm, sau đó đem chân đặt ở bên tai nàng, lại sau đó giống như Đường Tăng lải nhải một hồi lâu, cứng rắn đem ta đánh thức. MG! Cuộc sống này khi nào kết thúc?

[2018-10-09 19:46]

Phiên ngoại Văn

10 giờ đúng ở phòng tập luyện báo danh~ ngoại trừ Bảo Nhi có việc ~ toàn bộ đến đông đủ ~

Vì ta các nàng cũng là liều mạng ~ quần áo trên người được cởi ra thay cái áo ngủ ba lỗ màu trắng mới vừa cho các nàng, rút ra từ bài học ngày hôm qua, cởi hết nội y~

Nửa tiếng trôi ngay cả khi có máy lạnh, lưng vẫn ướt ~ đã lâu chưa thử qua như vậy vui sướng rơi mồ hôi, thoải mái đến bùng nổ ~ thử thách cổ điển cùng vượt giới làm ta trong khoảng thời gian này cảm thấy áp lực gấp bội, nhưng hôm nay nếm thử hợp luyện ta rốt cuộc thở dài nhẹ nhõm một hơi, các nàng thật sự quá trâu, nếu không có các nàng thì ta sẽ ra sao?

Ngay lúc nghỉ ngơi Bảo Nhi cầm đàn tới, mới vừa vào phòng tập luyện, Mạt nhi đưa cho nàng một phần kinh hỉ ~ nàng đáp ứng có một ngày sẽ hát và đánh bài《Cho đến tận cùng thế giới》, liền thừa dịp hôm nay, có dàn nhạc, có chúng ta ~yen bảo bảo bị kinh ngốc, khi Mạt nhi đánh trống hát ra giai điệu quen thuộc, nàng che miệng lại kích động vui vẻ cười ~ đây chính là hồi ức năm 80 của chúng ta, nghe được ta nhiệt huyết sôi trào, lão nương một phen nước mắt vui mừng rơi lên thảm, bài hát này làm bạn với thanh xuân của chúng ta, ta cùng Bảo Nhi năm đó còn có thể thuộc bài hát này, không nghĩ tới Mạt nhi vì nàng phát âm không sai một chữ nào ~ làm ta kích động muốn chết a a a a ( Bây giờ còn rất kích động ) ~ Tại sao lại không có kèn cor chứ? Ta muốn hát ~ ta cũng muốn hát cùng~kiếp sau cũng muốn học đàn ghi-ta, trống, piano ~ nãi nãi* ~dk với Đằng nhi các nàng quá trâu X rồi ~

[*con bà nó]

Hát liên tiếp hai lần~ Mạt nhi bài học này coi như không tệ~ Bảo Nhi viền mắt hồng hồng ~ không kiêng kỵ tiến lên hôn miệng nhỏ nàng một ~ cuối cùng chúng ta lớn tiếng hợp xướng, bây giờ cổ họng vẫn còn khàn ~

Chúng ta không nghĩ già nhanh như vậy~ thời gian trôi chậm lại một chút có được không???

Chia sẻ | Singer | WANDS 《 世界が终わるまでは…》http://music.163.com/song/4990424/?userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

Chia sẻ | Singer | ZARD 《マイ・フレンド》http://music.163.com/song/4990427/?userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

https://youtu.be/9_Gm4Y5yu9g

[2018-10-09 19:49]

Phiên ngoại yen

“Hạ Mạt, về nhà ăn cơm!” Ở ban công kêu nàng.

“Được! Biết rồi!” Nàng ở phòng khách nhà tiểu Khiếtđáp lại, hôm nay để nàng đi bồi tiểu Vũ cùng tiểu áo bông chơi trong chốc lát.

Mới vừa xào xong dĩa rau xanh cuối cùng, nàng ngoan ngoãn về nhà, vô cùng vui vẻ vừa hát vừa nhảy xoay vòng vòng, bướng bỉnh hôn lên mặt ta.

“Mau đi rửa tay, hỗ trợ ăn cơm.” Nhẹ bắn nước ở trên tay lên mặt nàng.

“Ân ân cậu thật là xấu.” Nàng xoa xoa mặt cười.

“Cậu…… Lại lừa tiểu Vũ để ăn à?” Ta nhìn chằm chằm nàng, nhịn không được cười.

“A? Sao cậu lại biết?” Nàng kinh ngạc mở to mắt nhìn ta.

“Chocolate ăn rất ngon đi?”

“A? Sao cậu biết?”

“Cậu mau đi nhìn răng của cậu một cái đi, quả thực không nỡ nhìn thẳng.”

Vừa nói xong nàng liền chạy tới cái gương ở tủ giày, nhìn hai cái răng cửa của mình bị dính chocolate, phát ra tiếng cười như chuông bạc, nàng bị chính nàng cười hỏng rồi.

“Thân thân, nếu bây giờ tớ biến thành tiểu lão thái bà cậu còn có yêu tớ không?” Nàng trở lại bên cạnh ta.

“Ân…… Để tớ suy nghĩ một chút.” Cố ý đùa với nàng.

“Hừ! Tạm biệt!” Nàng sinh khí mà lập tức xoay người.

“Không có nếu, đó là chuyện không có khả năng, muốn giả thì cũng là cùng nhau già!” Nắm lấy tay nàng kéo nàng lại.

“Vậy cậu cũng thử để răng cửa dính chocolate để biến thành lão thái bà cho tớ xem đi.” Nàng giật mình một cái nói.

“Không muốn!” Buông nàng, quyết đoán cự tuyệt.

“Đi mà! Tớ đột nhiên thật muốn thấy bộ dáng tiểu lão thái bà của cậu một chút.” Tiến lên làm nũng lằng nhằng.

“Đừng nháo, ăn cơm!”

“Đi mà!”

“Còn nói nữa, tớ bốn cánh gà, cậu hai.”

“……”

Nhắc đến ăn, người nào đó có thể cái gì đều từ bỏ, bắt đầu nghiêm túc lấy chén đũa.

[2018-10-09 20:47]

Báo cáo Lý lão sư, Hạ Mạt chạng vạng tối ở nhà ta làm một chuyện siêu cấp ghét bỏ làm người khác giận sôi. Tiểu Vũ dùng cây tăm xiên sủi cảo cho chúng ta, nàng ăn xong phần nàng, thừa dịp ta không chú ý cũng muốn ăn của ta, lúc nàng cắn sủi cảo một khắc này ta xoay người nhìn thấy, nàng chột dạ cười cười sau đó dùng sức xiên sủi cảo vào lại cây tăm, người này này quá ghê tởm, mệt nàng vẫn là lão sư, sao lại có thể như vậy!!! Đằng

[2018-10-10]

Phiên ngoại Canada (3) Yen

Máy bay từ từ hạ cánh, nhìn cảnh sắc quen thuộc ở ngoài cửa sổ, cảm giác thời gian thoáng một cái đã qua.

Trước kia một mình đi Canada, trong lòng thống khổ, bất đắc dĩ cùng cô tịch. Ngồi trên máy bay mười mấy tiếng rất khó chịu, nhớ nàng, nước mắt cũng không thể kìm lại được. Ở trước mặt nàng ta rất ít khóc, biểu hiện ra kiên cường, nhưng khi không có nàng, hết thảy đều là màu xám, tất cả áp lực trong người mình đều phóng khích ra hết.

Đã từng ở Canada rất sợ nhìn đến thấy mặt trời lặn, tuy rằng nó rất đẹp, nhưng vào thời khắc ấy trong lòng ta rất khổ sở. Ta không biết chính mình còn có thể chống đỡ được bao lâu, mỗi lần muốn từ bỏ trở về tìm nàng thì đều tự nói với mình, không thể bỏ dở nửa chừng, vì nàng, ta phải làm đến tốt nhất chính mình.

Không nghĩ tới cứ như vậy chịu đựng nổi, hiện giờ có thể mang theo nàng cùng nhau trở về, đây là chuyện hy vọng xa vời trước kia. Bên tai nghe nàng cùng Văn Văn vui vẻ cãi nhau, hốc mắt lại đỏ, không dám quay đầu lại nhìn các nàng, ngơ ngẩn nhìn ra ngoài cửa sổ, trên bầu trời một đường màu cầu vồng tựa hồ đang hoan nghênh chúng ta, khóe miệng không tự giác nhếch lên.

Nhìn thấy Ngữ Phàm cùng Ngữ Mộng bọn họ, ánh mắt có thể đọc ra lẫn nhau tưởng niệm, một cái ôm, đụng vào chỗ mềm nhất đáy lòng, tình cảm thắm thiệt không cần ngôn ngữ, lẫn nhau đều có thể hiểu.

Nhìn gia đình bọn họ hạnh phúc, trong lòng rất an tâm. Âu Văn từ đứa trẻ biến thành tiểu tử, hắn không còn xấu hổ như trước kia nữa, giọng nói cũng trầm hơn trước, cười rộ lên má lúm đồng tiền so khi còn nhỏ càng rõ ràng, trước mặt dương quang soái khí hắn ngược lại làm hạ mạt thực thẹn thùng, hoàn toàn không dám nhìn thẳng hắn, nói chuyện nói lắp, Văn Văn nhìn không được làm cho nàng đem đầu lưỡi vuốt thẳng rồi nói nữa.

Sau khi Ngữ mộng có hài tử, sự nghiệp hơi thả lỏng, nàng bây giờ thoạt nhìn rất tốt. Nghề nghiệp này để cho tính cách của nàng sấm rền gió cuốn, nhưng làm mẹ hai đứa nhỏ, trở nên cảm tính ôn nhu hơn trước kia. Nàng rất yêu nghề của nàng, anh rể vẫn luôn ủng hộ hắn, hắn tính cách rất tốt, là cái có đảm đương nam nhân, tất cả mọi chuyện trong nhà không có làm Ngữ Mộng nhọc lòng tới,

Ngữ Phàm, ca ca ít nói, lạnh lùng, tâm lại là ấm áp. Nàng là thần tượng trong lòng ta cùng Ngữ Mộng, từ nhỏ đến lớn chúng ta được hắn che chở, lúc yêu cầu hắn, hắn sẽ trước tiên đứng ở bên cạnh chúng ta, không cần quá nhiều lời nói. Ở Canada mấy năm đó, không có hắn trả giá, ta không thể nhanh như vậy về nước. Ở hắn trên người ta học xong cái gì là tự nhiên lãng mạn, học xong như thế nào đối với vợ yêu. Toàn bộ mấy cái này, đều xem ở trong mắt.

[13:00:47]

_____________________

Ca ca cùng Âu văn còn có anh rể hỗ trợ đẩy hành lý đi đến bãi đỗ xe, trong lúc chúng ta lo lắng hành lý quá nhiều không thể để vào xe được, thì chúng ta thấy ba chiếc xe, ca ca suy tính thật tốt, cùng chị dâu lái một chiếc đi ra..

“Mấy em mệt không?” Sau khi chị dâu ngồi lên xe, nàng quan tâm hỏi.

“Vẫn khỏe ạ, nhìn thấy anh chị là liền có tinh thần.” Ta cười nói, sau đó nhìn nhìn Hạ Mạt cùng Văn Văn.

“Không có mệt, chỉ là đói bụng.” Hạ Mạt nói.

“Cậu chỉ có biết ăn.” Lúc Văn Văn nói nàng, chị dâu cùng Âu Văn cười.

“Ở đây có đồ ăn.” Ngồi ở trên ghế phụ Âu Văn cho chúng ta một hộp đồ ăn.

“Sáng nay làm bánh Doraemon, sợ mấy em đói bụng, Âu Văn với chị làm, thằng bé sáng sớm đã thức dậy.” Tẩu tử cười nhìn Âu văn.

“Good Boy!” Thân thể đi nghiêng về phía trước, nhẹ nhéo lỗ tai hắn, Văn Văn cũng khen hắn, hắn thẹn thùng cúi đầu.

“Ân… Ăn ngon!” Hạ Mạt gấp không chờ nổi mở ra ăn một ngụm, biểu tình cùng kích động ngôn ngữ có thể nhìn ra hương vị rất không tồi, ta cùng Văn Văn cũng lấy một miếng.

“Con dựa theo công thức trước đó của dì để làm.” Âu Văn đột nhiên có chút hưng phấn, nghiêng người nhìn hạ mạt.

“Thật vậy chăng? Chả trách sao lại ăn ngon như vậy.” Hạ Mạt đã không còn câu nệ như vừa rồi nữa.

“Cậu đúng là còn tiện thể tự khen mình một cái nữa.” Văn Văn ở đây, trong xe rất vui vẻ.

“Phòng của mấy đứa chị đã dọn dẹp rồi, tối nay ở nhà của chúng ta liên hoan xong rồi hẵn về, Ngữ Phàm mua hải sải mấy đứa thích ăn nhất.” Chị dâu nói.

“Oa! Thật tốt quá.” Nhắc đến ăn, luôn luôn vui vẻ như vậy.

[13:32:11]

  _____________________  

Trong nhà rất náo nhiệt, các nam nhân ở phòng bếp bận việc. Chúng ta đem quà ở trong nước ra phân phát, Văn Văn chính mình làm rất nhiều quần áo cho bọn hắn, bọn họ đặc biệt vui vẻ, Ngữ Mộng cùng chị dâu mặc lênngười hưng phấn mà khen Văn Văn tay nghề quá giỏi, Âu văn cuối năm diễn xuất lễ phục cũng có, vô cùng vừa người.

“Ôm một cái!” Lúc nàng đi toilet, lặng lẽ đi theo, đóng cửa lại, dựa vào cửa cười nhìn nàng.

“……” Nàng xoay người, ngây ngẩn cả người, ngơ ngác.

“Nhớ cậu!” Được nàng ôm, nhắm chặt mắt, mặt để lên cổ nàng, nghe mùi cơ thể nàng.

“Đồ ngốc! Chúng ta không phải vẫn luôn ở bên nhau sao?” Nàng cười, vuốt đầu ta.

“Cho dù cậu ở bên cạnh tớ, tớ cũng nhớ cậu!” Lúc này giống cái hài tử, muốn được nàng yêu thương.

“Tớ cũng vậy, ôm không muốn buông tay, rất yêu cậu!” Nàng dùng sức mà ôm chặt, ta đáp lại nàng, trở về nơi này, nhớ tới rất nhiều chuyện……

[13:53:56]

[2018-10-12 18:27]

Gửi tin nhắn tới khách hàng của Bảo Nhi hỏi hắn lúc tới cần mất bao lâu…

Kết quả ta nhanh tay gửi đi chính là…

Ngươi đi ị cần mất bao lâu…

Không có chức năng rút tin nhắn lại làm ta sụp đổ…

Sau đó vội vàng lại gửi tin nhắn giải thích nói xin lỗi…

Bây giờ muốn ăn thêm một cái đùi gà để giảm bớt bất hạnh…

[2018-10-12 19:02]

Nàng là dùng điện thoại của ta gửi, cảm ơn nàng! yen

[2018-10-12 19:54]

Ngày hôm qua cùng bọn tỷ muội ra ngoài ăn cơm, Văn Văn hỏi ta tiếng Anh từ khâm phục hoặc kính phục đọc như thế nào, ta nói có thể dùng admire

“A cái gì?” Văn Căn nghe không được rõ.

“Tiếng Anh phát âm giống như tiếng Đông Bắc cậu thường nói vậy.” Hạ Mạt chen vào nói.

“Đó là gì?” Văn Văn tò mò.

“É di mai đó!” Hạ mạt lớn tiếng nói ra.

Toàn thể cười mệt! yen

[2018-10-12 21:01]

Phiên ngoại yen

Chạng vạng tối nàng tan học tới tìm ta, vì có thể trước sáu giờ rưỡi cùng nàng đi tới quán thịt nướng mua đùi gà ( bình thường trước bảy giờ là bán hết), để nàng giúp ta cùng khách hàng liên hệ thời gian cụ thể, ta đi đóng dấu một ít tư liệu, không nghĩ tới nàng lại làm ra chuyện xấu hổ như vậy, còn không dám nói với ta.

Cho đến khi tới thi xếp hàng ở quán đồ nướng, nàng ở sau ta cọ cọ.

“Tớ làm một chuyện có lỗi với cậu.”

“Cái gì?”

“Cậu trước tiên đáp ứng tớ không được tức giận.”

“Nói!”

“Cậu nhìn tin nhắn điện thoại là sẽ hiểu.”

Nàng lấy điện thoại của ta ra mở tin nhắn, ta nhìn sau kinh ngạc mà xoay người nhìn nàng.

“Hai chữ nặng mùi như vậy sao cậu có thể ghi ra được vậy?” Ức chế cảm xúc đè thấp giọng hỏi nàng, thân thể nóng hổi.

“Đều là ô số chín chết tiệt đó, tớ nhanh tay nên liền đánh sai…” Nàng biết ta tức giận, nhanh chóng giải thích.

“Vậy cậu cũng xem cẩn thận rồi mới gửi a, dùng là điện thoại của tớ, hơn nữa hắn còn là nam.” Có loại cảm giác sống không còn gì luyến tiếc, lần đầu tiên buồn bực bất đắc dĩ tới cực điểm.

“Tớ lập tức hồi âm nói xin lỗi, cậu xem!”

“Vậy cũng rất xấu hổ a!!!”

“Thực xin lỗi! Cậu đừng nóng giận, tớ không phải cố ý, tớ bảo đảm về sau nhất định nhất định động tác chậm một chút nhìn rõ ràng.”

“Cậu tối nay đừng ăn đùi gà, ăn tin heo phổi heo đi!” Hít sâu.

“Tại sao a, không được!”

“Bởi vì cậu không tim không phổi a, cần bổ!” Tiếp tục hít sâu.

“Vậy ăn chân gà cũng được a, ăn no có năng lượng để cậu về nhà trừng phạt.”

“Cậu!” Còn có thể nói cái gì, thua nàng!

Nàng trong lòng áy náy không được vài phút, mua chân gà còn mua hai phần lớn, về đến nhà ăn đặc biệt vui vẻ.

“Cậu ăn cái chân gà còn phải nghe nhịp để ăn sao?” Bật nhạc lên, nàng cầm chân gà đong đưa thân thể, nghe tiết tấu và cắn, bộ dáng thập phần đắc ý, cũng chỉ có nàng làm ra loại chuyện này, nén cười nói nàng.

“Sorry, nhịn không được cứ như vậy, tăng cường khả năng tiêu hóa, come on! Cùng tớ lắc lư nè.” Nàng càng thêm da, miệng đều là dầu, mặc áo ba lỗ rộng, quần ngắn, tùy ý lắc lư, rất vui vẻ.

Nhìn nàng, ta bật cười, cùng điên với nàng…

Gia hỏa đáng yêu!!!

| Chia sẻ | Singer Chris Velan《Pauper In a Palace》http://music. 163. com/song/1145218? userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

[2018-10-13 08:17]

Mua bình nước thể thao cho Bảo nhi, nàng ghét bỏ miệng bình quá nhỏ, nhưng ta rất thích, bởi vì mỗi lần nàng nhìn nàng lái xe cầm lên uống thì giống như em bé uống “sữa”, liều mạng mút… Rất đáng yêu…

[2018-10-13 21:27]

Hôm nay làm việc xong cũng không có thời gian ăn cơm, ăn ổ bánh mì rồi chạy lên lớp, này vừa lên chính là đã khuya, Bảo ba gọi điện thoại hai lần hỏi ta ăn cái gì, Bảo mẹ cũng gọi tới hai lần, Bảo nhi gọi ba lần, cả nhau cùng dặn dò ta nhất định phải ăn, nhưng mà ta thật sự không có thời gian ăn, các học sinh đều chờ.

Trở về nhà ba mẹ, ba người bọn họ cùng nhau vội vàng làm đồ ăn nóng cho ta, hỏi han ân cần, cảm thụ được những thứ này làm ta có xúc động muốn khóc, tuy rất mệt, nhưng có người nhà quan tâm chân thành, khi vất vả và mệt vừa về đến nhà có một chén canh nóng, tất cả mỏi mệt đều tiêu tán…

Cơm nước xong lão Trần nhà ta gửi tin nhắn cho ta, bên trong là viết thuốc đông ycho ta cùng Bảo Nhi điều trị thân thể trung dược, làm chúng ta muốn tích cực điều trị.

Có ba mẹ, thật tốt!

[2018-10-15 21:37]

Tối nay chờ Mạt nhi tan lớp, chúng ta trong lúc đợi liền chạy bộ mồ hôi đều rơi xuống thì nàng mới tới hội họp với chúng ta~ xa xa vừa thấy hai ta liền vui vẻ hướng chúng ta chạy như bay lại đây ~ ai da ~ nhìn như một học sinh nhiệt huyết sau lưng mang ba lô, quần ngắn đen áo len trắng ~ dáng vẻ này giống Lão Thấp ~ còn không chú ý tới cảm thụ của người qua đường, một thân bay vọt lên người Bảo Nhi, may mắn bổn tôn một giật mình một cái ~ lập tức đỡ lưng Bảo Nhi, để nàng đỡ cái mông siêu nhân này lại~ thỏa thỏa mà đem tiểu công chúa nhà nàng ôm vào trong lòng ~

“Hắc ~ hắc ~ hắc ~ chú ý nơi công cộng, đừng hôn ~ đừng hôn ~”

Ai ~ không còn kịp rồi ~ Văn

Chia sẻ Bruno Mars đơn khúc 《Just the Way You Are》http://music. 163. com/song/5093684/? userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

[2018-10-16 18:43]

Chín thế kỷ không chủ động gửi hình của mình cho đồng nghiệp xem, hôm nay các đồng nghiệp ở trong một nhóm kín dụ dỗ ta gửi hình lúc ta mang thai cho bọn họ xem, vì vậy ta tìm thật lâu mới tìm được một tấm hình ta thấy rất hài lòng, bất quá là chụp chung với Bảo Nhi.

Ảnh chụp gửi vào trong nhóm liền sôi trào, bất quá nhiệt nghị không phải ta, bọn họ hoa si mà thảo luận cô gái chụp chung với ta, các khen đủ kiểu.

Lòng ta lạnh xuống dưới 0 độ C, vai chính không phải là ta sao? Ta sau này không bao giờ gửi hình ta với Bảo nhi cho bạn bè xem nữa, bảo đảm! Đằng

[2018-10-17 12:47]

yen đồ phiên

Y: “Bì lão sư, tớ rốt cuộc tìm được vớ giáng sinh năm đó cậu tặng cho tớ, hình như chưa giặt, cậu ngửi thử?”

M: “Cậu thật “Săn sóc”!!!”

[2018-10-19 21:04]

Thua lâu chủ nhà các ngươi ~ hai người đắp một cái mặt nạ~ trong một năm tới sẽ tiết kiệm được bao nhiêu tiền? Còn đẩy tới đẩy lui xem ai đắp trước~ đắp xong cái đó lại đưa cho đối phương~ còn liều mạng trét hết tinh hoa ở trong bịch mặt nạ dưỡng da , thật là một nước cũng không buông tha, Emma ~ mặt của ta bị vặn vẹo cả rồi~ Văn

[2018-10-19 21:10]

So với ta tới sớm một bước tới trong lâu liền nói xấu chúng ta, bây giờ mặt nạ quý như vậy, có thể tiết kiệm thì nên tiết kiệm a, lại nói đây là cách sử dụng hợp lý, một chút cũng không lãng phí……

[2018-10-19 21:17]

Còn có, Bảo Nhi còn có một sở thích mới, nàng thích lúc Mạt nhi đang rửa chén, kéo áo nàng lên rồi hôn lên eo nhỏ của nàng, ta thấy rất nhiều lần. Bảo Nhi cậu có thể vẽ ra tư thế của cậu không? Cảm ơn! Đằng

[2018-10-19 21:37]

Giữa tỷ muội có một ước định, chính là không thể ở trước mặt mọi người tú ân ái, tất cả tú ân ái đều là phạm tội, nhưng khi nhìn 77 nàng đáng giận kia “Thuận theo tự nhiên”, kết quả mỗi đôi phu thê đều nhịn không được, hiện tại lẫn nhau tú ân ái lan tràn, đêm nay Văn đại nương làm càn ở chúng ta trước mặt nắm ngực tiểu Dương một phen, còn nũng nịu nói. “Thật cường tráng! Săn chắc ah!”

Tối nay mấy đồ ăn trong bụng đều muốn đi ra. Đằng

[2018-10-19 21:53]

Các ngươi không biết, Hạ Mạt cùng Bảo Nhi cũng có lúc đổi vai. Lúc Hạ mạt gọi điện thoại thì Bảo Nhi thích ngồi ở bên cạnh trêu chọc nàng hoặc hôn nàng, lúc này Hạ Mạt sẽ nắm tay của Bảo nhi đang ở trên mặt nàng đẩy ra, Bảo nhi càng chọc càng hăng say, Hạ Mạt không có cách, trực tiếp cúp điện thoại rồi đẩy nàng nằm xuống sofa, hai người bắt đầu đùa giỡn. Chúng ta ở trong mắt hai nàng, chỉ là vật bài trí. Khiết

[2018-10-21 19:57]

Phiên ngoại Hạ Mạt

Về nhà ba mẹ, cùng hai thỏ thỏ chơi, chúng ta thả tiểu Hôi trước, tiểu Kim ở trong lồng……

Mới vừa ngồi xuống không lâu, tiểu hôi tới cắn cắn ống quần ta, sau đó chạy ra ngoài ban công. Ta không nhiều phản ứng nó, chỉ chốc lát sau nó lại chạy tới cắn ống quần ta, sau đó lại chạy đi ra ngoài……

Vì thế ta đi theo nó, nó ở trước lồng của tiểu Kim chạy tới chạy lui, còn cùng nó hôn môi, sau đó lại chạy tới dưới chân ta……

“Tiểu Hôi, có phải em muốn chị thả lão bà của em ra không?” Ta ngồi xổm xuống sờ đầu nó.

Nó gấp gáp giống như khỉ, không ngừng ở trước mặt ta chạy tới chạy lui.

“Em đừng như vậy, nhịn một chút, nhịn một chút, ham muốn của em thật là mạnh mà……”

Mới vừa nói xong, vừa nhấc đầu, Lý ba liền ở phía sau ta……

Ô……

Có thể làm cho ta cái gì cũng chưa nói qua được không?

[2018-10-21 20:26]

Phiên ngoại Hạ Mạt

Đêm đó, ở nhà Bảo ba mẹ, rạng sáng đứng dậy đi tiểu……

Thấy phòng khách còn không có tắt đèn, đi qua nhìn……

Thấy bảo ba ôm bảo mẹ ở trên ban công anh anh em em……

Hai người ở nhỏ giọng nói giỡn, sau đó bảo ba khom người nói với tịnh mẹ: “Đã lâu không ôm em như vậy, bây giờ anh vẫn chưa già.”

Bảo ba đem Tịnh mẹ ôm lên xoay người, Tịnh mẹ vui vẻ đánh lên ngực hắn, hai người rất lãng mạn, nhưng khi hai người thấy ta thì liền kinh ngạc ngây ngẩn cả người……

Ta phản ứng nhanh chóng xoay người, giả vờ như nhìn không thấy, không nhanh không chậm đi trở về phòng, ta hy vọng bọn họ nghĩ là ta mộng du…… Mộng du……

[2018-10-21 20:47]

Hình ảnh này làm ta nằm ở trên giường ngủ không được, lăn qua lộn lại, giống như tiểu hoa si cắn ngón tay nghĩ tới tỉnh cảnh vừa rồi, này vẫn là ta lần đầu tiên thấy bọn họ xấu hổ như vậy……

“Cậu làm sao vậy? Đừng nhích tới nhích lui!” Bảo Nhi bị ta đánh thức, xoay người nhẹ vỗ về lồng ngực của ta.

“Tớ…… Tớ thấy……” Ai da, một lời khó nói hết.

“Cái gì?” Nàng hàm hồ hỏi.

“Thấy đêm hôm khuya khoắc ba mẹ cậu ở ban công giống thiếu nam thiếu nữ tú ân ái.” Đối mặt với nàng bắt đầu tiểu hưng phấn nhiều chuyện.

“Cũng bình thường mà, ngủ đi!” Nàng không cho là đúng.

“Nhưng mà…… Đã khuya rồi? Bọn họ còn không ngủ.” Ta hoàn toàn không có buồn ngủ.

“Cậu đi hỏi ba mẹ đi.” Nàng nỉ non.

“Đáng ghét! Cậu không biết tớ vừa rồi xấu hổ muốn chết, ba mẹ phát hiện bị tớ nhìn thấy, tớ lập tức xoay người đi, nếu như…… Cái kia…… Nếu không ngày mai cậu giải thích với ba mẹ là tớ mộng du được không?”

“Cậu cảm thấy ba mẹ sẽ tin sao? Đừng nghĩ, ba mẹ cũng không nhìn thấy chúng ta đêm hôm khuya khoắc ở phòng khách xem phim tình cảm mãnh liệt, còn vừa vặn là đoạn kịch liệt nhất……”

“A! Xin cậu đừng nói nữa, thật mất mặt, đều tại cậu, là do cậu muốn xem ở nhà ba mẹ.”

“Không phải cậu rất muốn xem sao?”

“Tớ…… Tớ…… Làm gì có chứ! Tối nay cũng tại cậu, để tớ uống thuốc đông y muộn như vậy, bằng không tớ cũng không dùng tới WC.” Ôm chặt nàng, căng thẳng mà cắn môi dưới của nàng.

“Doãn tiểu muội, cậu họ Lại* sao???” Bàn tay của người nào đó đẩy mặt ta ra……

[*vô lại, trách cứ, chối bỏ]

[2018-10-24 12:35]

Sáng nay tỉnh dậy hai người ngồi ở trên giường phát ngốc, nàng xuống giường trước muốn vén tóc ở sau ra để hôn cổ ta, ai biết được là vén kiểu gì cũng vén không được……

“Đầu hàng, mạng nhện của cậu thật khó phá!” Nàng lập tức nhụt chí ngã xuống.

“Cậu nói rõ ràng, tóc của tớ là mạng nhện sao?” Ghé vào trên người nàng la hét.

“Ân, mạng nhện thép……” Nàng cười hì hì.

“……”

Sợi tóc của người ta rõ ràng là mềm như lụa, là do nàng không biết vén……

[2018-10-24 13:26]

“Nhìn một đống quần áo ở trên giường, vô lực!”

“Cậu còn nói nữa, cậu lên lớp bỏ lại một mình tớ thu thập.”

“Hì hì, cậu nghe nhạc một chút, sẽ thu thập rất nhanh.”

“Lời này của cậu là đang an ủi à?”

[2018-10-24 20:29]

Đã quên nói, tối hôm qua lão Trần gọi cho ta, kích thích ta một đoạn: “Mẹ cảm giác da của mẹ còn thủy nộn hơn cả con, thật đó, lần này con về nhà nhìn sau lưng mẹ một chút, ba con nói da của mẹ giống người trẻ tuổi.”

Thật là, ở đâu ra tự tin??? Ai cho nàng dũng khí càn rỡ như thế???

Lý tiểu bảo, ta muốn tắm sữa bò, ta muốn xài glycerol!!!!

[2018-10-24 20:58]

Ta nhất chịu không nổi mẹ ruột của ta đối mặt người xa lạ bại lộ tuổi của ta, lần trước trở về, bồi nàng đi mua đồ ăn, nàng thường xuyên thăm vị a di kia khen ta lớn lên thật xinh đẹp, tốt nghiệp đại học chưa? Mẹ ơi! Lúc ấy nghe được trong lòng ta bốc cháy lên ngọn lửa thanh xuân……

“Cũng đã hơn ba mươi tuổi, còn sinh viên đâu, nhưng mà dáng dấp thì giống hệt tôi vậy.”

Chưa thấy qua mẹ ruột nào tổn hại con gái mình một phen còn không khách khí khen chính mình một phen……

[2018-10-24 21:48]

Phiên ngoại yen

Hôm nay thu dọn, ở phía dưới bàn tìm được rồi một túi đồ vật, “con chuột” này giấu đồ bản lĩnh càng lúc càng càn rỡ, còn dùng keo trong suốt dán sợ bị rớt xuống làm lộ. Nhưng mà, nàng giấu quá kín, quên mất chỗ này còn có một món “bảo bối” như vậy.

“Nói một chút, cậu giấu hồi nào?” Nàng trở về ta đem này túi đồ ăn này đong đưa trước mặt nàng.

“…… Nha! Bánh cam của tớ, tớ tìm nó thật khổ a, cậu tìm thấy ở đâu vậy?” Nàng ghét bỏ xách lên nhìn nhìn, sau đó kinh hô.

“Chính cậu giấu ở đâu mà cũng không biết sao?” Hết chỗ nói rồi.

“Hì hì, giấu quá nhiều, địa điểm có chút rối loạn, lần sau tớ ghi vào vở.” Nàng gãi gãi đầu hướng ta cười hì hì.

“Cậu!” Bị nàng làm tức giận.

“Hình như cái này mua hồi noel với Văn Văn.” Nàng nghĩ tới.

“Nếu sau này lại bị tớ phát hiện mấy đồ ăn thừa thải này thì phạt một tháng không được ăn thịt.”

“Cậu làm thật luôn hả?”

“Tớ có khi nào giả qua?”

“Một tháng không thể ăn thịt tớ gầy thành nhân tinh ba mẹ cậu sẽ đau lòng chết.”

“Thôi đi!”

[2018-10-26 17:59]

Hôm nay lão phật gia gọi điện cho ta, nàng đang chuẩn bị đi làm giải phẫu…

“Cái kia con, con con cái kia, chính là, hôm nay con cái kia……” Nghe thấy nàng nói đang vội, ta nhất thời sốt ruột tổ chức không được từ ngữ.

“Con tập nói xong rồi hẵn nói chuyện với mẹ!!!!”

Bang! Quyết đoán cúp điện thoại của ta, thật tàn nhẫn!

Hừ! Ta không nói với nàng nữa, có gì đặc biệt hơn người……

[2018-10-26]

Tối nay cùng nàng tắm hơi, mở nhạc, nàng thả bài này, ta cảm thấy rất êm tai, sau đó các ngươi biết nàng là như thế nào cùng ta phân tích bài hát này không? Ta nghe xong thật cảm thấy nàng là “Kỳ tài”. yen

Chia sẻ Wilfried Gahmlich đơn khúc 《Die Zauberflöte (The Magic Flute), K. 620: Act II: Pa-Pa-Pa-Pa-Pa-Pa-Papagena!》http://music.163.com/song/504367647/?userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

[22:19:53]

  __________________  

Nàng phân tích là ( nguyên lời): Một con lão công gà một ngày đi công viên gặp một con mỹ lệ lão gà mái, đối nàng nhất kiến chung tình. Vì thế liền theo đuổi nàng, chính là lão gà mái rất cao ngạo, nhiều năm kén vợ kén chồng yêu cầu rất cao làm cho thật lâu chưa gả, đối với trước mắt lão công gà là thực khinh thường, nhưng gà trống thực công, từng bước tới gần, gà mái lớn tiếng la hét: “Ngươi đừng tới gần ta, đừng tới gần ta ( rất là kích động ) bằng không ta đối với ngươi không khách khí.”, Gà trống nói chúng ta không thử xem như thế nào biết không thích hợp? Vì thế gà trống đem gà mái phác gục, gà mái phịch hai hạ, bị gà trống khí phách sở thuyết phục, này còn không phải là nàng vẫn luôn muốn tìm Boy Man sao? Choáng váng ngã xuống hắn ôm ấp. Thực mau, chúng nó có kết tinh tình yêu, sinh rất nhiều trứng gà, sau khi tiểu kê phá xác thì một nhà ba người hạnh phúc hát, a! Cuộc sống của chúng ta tốt đẹp tới cỡ nào, vui vẻ tới cỡ nào! Hoàn mỹ!

Trở lên chính là nàng nói bừa loạn tạo, cùng tác phẩm hoàn toàn không phù hợp, thỉnh tha thứ nàng! Nhiều thông cảm! yen

[22:22:57]

[2018-10-26 22:25]

Phiên ngoại yen

Nàng hôm nay kỳ thật là muốn nói với chủ nhiệm là trình độ chuyên môn của nàng được đứng thứ nhất, nhưng lại xấu hổ không thể nói trắng ra được, muốn sắp xếp lại từ ngữ cho tốt, nhưng nàng là nói một lời có thể lộn xộn người, chủ nhiệm không đếm xỉa tới nàng cúp điện thoại của nàng.

Buổi tối chủ nhiệm gọi cho ta và nàng để nói việc này, nàng bảo ta mở loa ngoài để Mạt nhi nghe điện thoại.

“Muội đầu, muốn ăn cái gì? Khen thưởng con.” Chủ nhiệm ôn nhu hỏi Mạt nhi, nàng trong lòng là vui vẻ, cũng vì hôm nay thái độ nàng đối Mạt nhi mà áy náy.

“Hừ! Cảm ơn, không ăn!” Ngạo kiều Mạt đầu ngửa mặt, chu miệng, lỗ mũi phình to ra.

“Được rồi, còn tính là con không muốn ăn thì liền mua giày để đi ra nước ngoài cho con, xem ra con cũng là không cần, vậy mẹ cũng tiết kiệm được một chút.”

“A! Muốn giày! Cảm ơn lão Phật gia.” Thái độ chuyển biến đến thật mau.

“Còn dám giận mẹ nữa không?”

“Đâu dám?! Ngài là nữ thần, tiểu nhân nguyện ý hầu hạ ngài cả đời.”

“……”

Chủ nhiệm trò chuyện không nổi nữa.

[2018-10-31 22:39]

Lúc ngồi trên máy bay, ta chụp cơm ở trên máy bay cho bọn tỷ muội xem, Mạt nhi bảo ta hỏi Văn mỹ mỹ spring water là có ý gì, ta chụp hộp nước xong rồi gửi cho Văn mỹ mỹ, chúng ta ở trên máy bay ít nhất sẽ được tặng cái này.

“Nha! Xuân thủy? Sao ở trên máy bay lại có cái này chứ? Uống lên sẽ có phản ứng gì?” Đây là câu hỏi của nàng.

“Thật đáng sợ, đầu óc của cậu cũng nghĩ chút bừa bộn, đây là nước khoáng, mời cậu nhìn vào màn hình mặc niệm ba lần, tự xem xét mình lại.” Ba người chúng ta lúc đó cười rất lâu.

Nàng gửi biểu cảm này qua.


Leave a Reply