Phiên Ngoại ⁂ 11-2018


[2018-11-02 02:45]

Phiên ngoại Khiết

Tối nay đi ra ngoài đi một chút, nửa đường trời mưa, không mang dù làm chúng ta chật vật tránh ở trước cửa nhà thờ. Mưa vẫn rơi, đợi thật lâu không thấy được xe taxi, ở một nơi xa lạ không nên ở lâu, Bảo nhi cởi áo khoác của nàng ra, che ở trên đỉnh đầu chúng ta cười nhìn chúng ta, ta cùng Mạt nhi hiểu ngầm ôm nàng bước nhanh xuống đường.

Đã lâu không có cảm thụ vui vẻ tự do như vậy, giống như quay về thời gian đại học. Lần này rất may mắn đi cùng hai nàng, làm ta tìm lại rất nhiều thứ. Bảo Nhi là người rất ổn trọng, có nàng ở đây, cảm thấy rất an tâm. Nàng không nói hai lời cởi quần áo làm ta cảm thấy nàng rất men, Mạt nhi ngày hôm đó nói nàng càng ngày càng yêu Bảo nhi, bây giờ ta có thẻ cảm nhận được lời nói của nàng.

Mới vừa trở lại chung cư không lâu, Bảo Nhi làm sữa bò nóng cho chúng ta, Mạt nhi trước tiên giúp chúng ta lau giày, nhìn bộ dáng nghiêm túc lau giày của nàng thật sự rất đáng yêu, lau xong nàng vô cùng vừa lòng vui vẻ đưa tới trước mặt chúng ta cười khúc khích.

Rất yêu hai nàng. Ngủ ngon!

[2018-11-02 20:23]

Sau cơn mưa ngày hôm qua, hôm nay khí trời rất lạnh, cùng tiểu Khiết ngồi ở phòng khách uống trà nói chuyện phiếm. Doãn tiểu muội về phòng ngủ, tối hôm qua bị nàng dọa sợ, lớn tiếng kêu ta, liền giật mình tỉnh dậy ôm nàng hỏi nàng khó chịu ở đâu, nàng rút ở trong lòng ta khóc, nàng nằm mơ.

“Tớ mơ thấy cậu bỏ rơi tớ, đuổi theo cậu rất lâu nhưng lại đuổi không kịp, tớ liều mạng khóc gào chạy theo……”

“Giấc mơ đều là ngược lại, sao có thể bỏ cậu lại được chứ?”

“Cậu ôm tớ ngủ, không được buông tay!”

“Được!”

“Tớ muốn đi WC.”

“Tớ đi cùng cậu!”

[2018-11-02 20:51]

Mùa hè, tóc nàng rất dài. Bảo nàng đi cắt, nàng luyến tiếc.

Bởi vì đơn giản một câu nói của ta, thích tóc dài của nàng. yen

ps, thứ trong tay nàng đang cầm chính là hoa khăn giấy  nàng làm, sau khi làm xong thì gửi tấm hình này cho ta, lúc ấy ta mới vừa họp xong, thảo luận cũng không được thuận lợi, nhìn ảnh chụp của nàng, vui vẻ cười, hỏi nàng muốn khen người đẹp hay là hoa đẹp, nàng trả lời là: “Trọng điểm là hoa, nhưng có thể tiện thể khen tớ đẹp!”. Vào thời khắc ấy, mọi phiền não đều không còn.

[2018-11-06 03:21]

Phiên ngoại Hạ Mạt

Hai người dựa vào trên giường nhìn điện thoại của mình, nàng đột nhiên xoay người ngồi lên người ta, cúi người cúi đầu tới gần ta, ánh mắt bức người nhìn chằm chằm ta……

“Sao… Làm sao vậy?” Ta lùi ra sau.

“Cậu! Xem anime ecchi……” Nàng nhếch miệng, cười gian, môi sắp gần sát ta.

“A! Không phải, không phải, cái này là hình trong sáng, cô bé này đang tắm, mẹ nàng bước vào hỏi nàng có muốn giặt quần áo không, tớ chỉ vô tình nhìn thấy, không phải ecchi.” Cực lực giải thích rõ ràng, mặc dù cùng nàng ở bên nhau lâu như vậy, nhưng bị nàng hiểu lầm ta đi xem anime ecchi thì rất mặt đỏ và xấu hổ.

“Phải không?” Nàng như cũ dùng ánh mắt hoài nghi nhìn ta, ý vị thâm trường cười.

“Cậu không tin tớ, chính cậu nhìn! Cậu có thể lật xem.” Ta bất đắc dĩ lại sốt ruột.

“Quên đi, không có hứng thú, cậu tiếp tục xem đi!” Nàng từ trên người ta rời đi, dựa vào giường, tiếp tục đó sách triết học điện tử của nàng.

“……” Ta có loại cảm giác khổ sở không nói nên lời, ngây ngẩn nhìn gò má của nàng, nàng đem sợi tóc để sau tai, an tĩnh đọc, lòng ta bắt đầu bùm bùm……

Lúc này đem nàng đẩy ngã, ta nghĩ sẽ bị “Đánh lại”, quên đi……

Yên lặng xem video của ta……

Sau đó giả bộ ngủ……

[2018-11-06 14:57]

Phiên ngoại Hạ Mạt

Sáng nay nàng tỉnh lại ngủ ở trên cánh tay ta, miệng gần sát lỗ tai ta nhẹ giọng nói: “Cậu có biết thường ngày tớ gọi cậu là thân thân còn có một ý khác không?”

“Cái gì?” Mu bàn chân cọ cọ lòng bàn chân của nàng, thật trơn, thật mềm.

“Nghĩa “Thân thân” khác……” Nàng nói, chân cùng ta dây dưa.

“Hả?” Ta không hiểu ý nàng, nghiêng đầu nhìn nàng.

“Cho cậy mười giây nghĩ……” Nửa người nàng nằm ở trên người ta, tay bắt đầu không an phận.

“…… Là khanh khanh* sao?” Sáng sớm bị nàng trêu chọc đến tê dại, đột nhiên nghĩ tới từ này.

[*là từ mà hai vợ chồng thường gọi nhau]

“Thông minh!” Nàng một tay nhéo má ta rồi bẹp một cái lên mặt ta, nhanh chóng rời giường.

“…… Này…… Xong rồi à?” Tay của ta sững sờ ở giữa không trung.

“Ân? Còn gì nữa?” Nàng phủ thêm áo khoác, mở to hai mắt lạnh lẽo nhìn ta.

“Không…… Không có gì……” Rùng mình……

Ta thề, sau này ta cũng muốn trả thù nàng như vậy, trêu chọc xong liền chạy lấy người……

[2018-11-07 17:44]

Phiên ngoại Hạ Mạt

Sáng nay nàng tỉnh lại ngủ ở trên cánh tay ta, miệng gần sát lỗ tai ta nhẹ giọng nói: “Cậu có biết thường ngày tớ gọi cậu là thân thân còn có một ý khác không?”

“Cái gì?” Mu bàn chân cọ cọ lòng bàn chân của nàng, thật trơn, thật mềm.

“Nghĩa “Thân thân” khác……” Nàng nói, chân cùng ta dây dưa.

“Hả?” Ta không hiểu ý nàng, nghiêng đầu nhìn nàng.

“Cho cậy mười giây nghĩ……” Nửa người nàng nằm ở trên người ta, tay bắt đầu không an phận.

“…… Là khanh khanh* sao?” Sáng sớm bị nàng trêu chọc đến tê dại, đột nhiên nghĩ tới từ này.

[*là từ mà hai vợ chồng thường gọi nhau]

“Thông minh!” Nàng một tay nhéo má ta rồi bẹp một cái lên mặt ta, nhanh chóng rời giường.

“…… Này…… Xong rồi à?” Tay của ta sững sờ ở giữa không trung.

“Ân? Còn gì nữa?” Nàng phủ thêm áo khoác, mở to hai mắt lạnh lẽo nhìn ta.

“Không…… Không có gì……” Rùng mình……

Ta thề, sau này ta cũng muốn trả thù nàng như vậy, trêu chọc xong liền chạy lấy người……

[2018-11-07 18:13]

Bảo Nhi có khi muốn Hạ Mạt ôm nàng hoặc thân cận nàng, nàng sẽ không nói thẳng, chỉ biết nói: “Tớ hơi lạnh.”, Sau đó Hạ Mạt sẽ không hiểu phong tình nói: “Sao? Trời nóng bức, có phải cậu thấy không thoải mái không?”, Sau đó Bảo Nhi liền không hứng thú, xoay người không để ý tới nàng. Một lát sau Hạ Mạt chủ động đi tới gần nàng, nàng sẽ cố tình tránh đi không phản ứng nàng, Hạ Mạt ngốc manh không rõ nguyên do, lại lần nữa đến gần, sau đó Bảo Nhi sẽ ngạo kiều nói: “Bây giờ tớ không có lạnh.”, Mạt nhi ngốc lăng đứng, tính cách thiếu gân của nàng hoàn toàn không lĩnh ngộ được tâm tư của Bảo nhi, tiếp tục cọ cọ làm nũng, lúc này Bảo Nhi liền thua nàng, ôn nhu đáp lại nàng. Khiết

[2018-11-08 15:25]

Bì bì cắt tóc, nghe đề nghị của Bảo Nhi, trung tính phong. Có thể xỏa ra, có thể thắt bím, mùa đông đội mũ thì vô cùng ngầu, manh muội tử ngẫu nhiên đi theo trào lưu thay đổi một chút, đáng yêu soái khí. Sáng nay nàng tỉnh dậy buộc tóc lên, mặc một cái áo len rộng thùng thình theo trào lưu, ta nhịn không được nói một câu: “Cậu rất công!”

“What???” Nàng kinh ngạc kêu.

“Tạo hình này của cậu, công khí mười phần, ân, cố lên! Nhất định phải ở trước mặt Bảo Nhi mạnh mẽ lên!!!!” Ta đùa với nàng.

Nàng há miệng không lời gì để nói, cảm giác trên trán nàng có ba cái hắc tuyến rất sâu. Khiết

[2018-11-15 14:14]

Phiên ngoại Khiết

Ngày hôm qua ba người đi ra ngoài, tốn không ít tiền gọi xe, tối hôm qua khi trở về ta đại khái là đưa sai địa chỉ, tài xế cơ hồ vòng nửa cái thành phố.

Tới khuya mới về đến nhà, có điều rất vui vẻ, mấy ngày nay chúng ta nơi nơi đi dạo, không mang phiên dịch. Ở đây rất thú vị, sẽ phát hiện rất nhiều đồ vật thú vị, rượu vang đỏ rất rẻ cũng uống rất ngon, hương vị mật ong rất đặc biệt, nơi nơi đều là gallery, sẽ sẽ thấy rất nhiều tranh sơn dầu, đẹp vô cùng. Nơi này vũ đạo âm nhạc cũng là nhất, vô cùng tuyệt vời.

Cơ hồ mỗi ngày buổi tối chúng ta đều có thể nhìn thấy pháo hoa tuyệt đẹp, nở rộ ngay trước mắt chúng ta, đặc biệt mộng ảo. Ban công của chúng ta có thể thấy phong cảnh cả thành phố núi, nơi này là Bất Dạ Thành, ánh đèn lộng lẫy, thành phố này ban ngày giống có lão giả lịch lãm, buổi tối lại như là tràn ngập sức sống như người trẻ tuổi.

Nhịp điệu chậm hưởng thụ mọi thứ ở đây, mọi người lễ phép thân thiện nhiệt tình, thật vui vẻ có thể đi tới đây.

[2018-11-15 14:45]

Ở đây rất nhiều con đường đều sẽ có lưu động nước nước suối nước vòi, ta với Bảo Nhi thử một chút, rất ngọt. Hạ Mạt như phá sản, nàng lấy cái bình giữ nhiệt đựng nước, sau đó đem khăn giấy chấm ướt, chùi giày, chùi chùi giày, chùi chùi chùi giày.

Chùi xong nàng mặc kệ người bên ngoài, ngồi xổm xuống chùi cho ta với Bảo nhi, một người dân bản xứ đi qua thấy một màn như vậy, kinh ngạc đến ngây người hướng nàng giơ ngón tay cái lên nói câu: “Good Girl!”

Chúng ta còn có thể nói cái gì? Tha thứ nàng lãng phí tài nguyên nước. Khiết

[2018-11-15 15:01]

Chúng ta ngồi xe điện ngầm sẽ bị nhìn như “quái vật”, từng cặp mắt tò mò cứ như vậy không kiêng nể gì nhìn chằm chằm chúng ta xem, cảm giác cả người không thoải mái, không dám ngẩng đầu, vừa nhấc đầu liền khẳng định sẽ chống lại mấy đôi mắt đang nhìn chằm chằm. Sau khi xuống xe thì bị vài cô gái trẻ nhiệt tình hỏi có thể chụp ảnh cùng không, sau đó lúc ngồi xe cáp cũng gặp tình huống dạng, bọn họ sẽ thích hỏi chúng ta có thích quốc gia này không, ấn tượng với quốc gia của bọn họ là gì, chúng ta đều sẽ cho đánh giá cao. Nam nhân đều rất lịch sự, sẽ chủ động nhường chỗ ngồi cho phụ nữ, ra vào thang máy cũng sẽ nhường cho phụ nữ ra vào trước, ở trên phố đi dạo, mở ba lô ra không cẩn thận bị rớt đồ cũng lập tức có người nhanh chóng nhặt lên giúp. Rất nhiều lần đều sẽ bị hỏi chúng ta có phải là học sinh không, hai người bọn họ coi như xong, hỏi ta cũng là không phải, ta cái kia nội tâm hoa nộ phóng, đều là mấy bà mẹ có con nhỏ vài tuổi, bị người ra nghĩ vậy, có lý do gì màkhông vui? Nháy mắt cảm giác trẻ đi rất nhiều tuổi, về tới những năm tháng học sinh.

Bất quá nơi này cũng có cái không tốt, bọn họ giao thông phi thường hỗn loạn, xe có hơi dơ, cơ sở phương tiện cùng quốc nội là không cách nào sánh được, nhưng nhân văn phong tình cùng với kiến trúc vô cùng tuyệt vời, chậm rãi đi, chậm rãi phát hiện, ngươi sẽ yêu nơi này.

Đi rất nhiều quốc gia, cảm thấy Trung Quốc hiện tại là càng ngày càng cường đại cùng tiên tiến, vì tổ quốc của mình mà ngạo kiều một phen, rất tự hào. Khiết

[2018-11-15 15:38]

Tối hôm qua đi tới trang trại rượu bằng hữu giới thiệu, xuống đến hầm, Hạ Mạt thấy không người, hưng phấn mà chạy tới chạy lui, cùng chúng ta nói cái này nàng muốn cái kia nàng cũng muốn, Bảo Nhi đều đi theo nàng, để nàng tùy ý chọn.

Lúc nàng đang ở trạng thái kích động thì có hai người phụ trạch trang trại rượu cùng chúng ta chào hỏi, nàng lập tức thu hồi hoạt bát, trở nên rụt rè cùng thục nữ, ta nhịn không được để tay sau gáy nàng nhéo một cái.

“Trời! Cậu thử nhiều như vậy, có thể chịu được sao? Chúng ta còn chưa có ăn cơm chiều đâu?” Trên mặt bàn đã thả sáu khoản rượu vang đỏ, ta nhìn nàng.

“Không có việc gì, cho cậu ấy thử mỗi ly một ít. Bảo bối, chỉ thử một chút, đừng uống nhiều được không?” Sau khi Bảo Nhi cười cùng ta sau nói xong thì lại nói Hạ Mạt, ánh mắt ôn nhu đó quả thật, hảo sủng nàng, Bảo Nhi thấy nàng vui vẻ sẽ vui vẻ theo.

“Được được được!” Hạ Mạt rất ngoan điên cuồng gật đầu.

Thế nhưng, thử uống một lần, xong rồi! Gia hỏa này không dừng miệng được, nàng rất thông minh, trong lúc nói chuyện với chúng ta thì nàng len lén uống thêm mấy lần, sau đó nói là thử chưa ra vị thì lại uống tiếp một ngụm, tính toán của nàng bị ta với Bảo nhi nhìn thấu.

“Được rồi, ngừng lại! Đừng uống.” Bảo Nhi đè lại miệng ly.

“Nhưng mà không uống còn dư nhiều như vậy sẽ rất lãng phí a.” Hạ Mạt vẻ mặt đáng tiếc.

“Chờ lát nữa chúng ta có thể ăn cơm mở một chai, bây giờ, không thể uống nữa.” Bảo Nhi bắt đầu nghiêm túc, Hạ Mạt đành phải nghe lời.

Cơm nước xong trên đường về nhà, nàng một tiếng cũng không dám nói ra, hỏi nàng có phải say rồi không, nàng không chịu thừa nhận, thật ra thì nàng đã hơi say, trở lại chung cư, vừa nằm lên sofa thì liền ngủ. Ta cùng Bảo Nhi hợp lực lại ôm rồi lại nâng nàng dọn lên giường. Ân! Nàng chưa tắm. Khiết

[2018-11-16 19:20]

Vừa rồi biểu muội nói nàng có gạo ăn rất ngon, nếu là trước kia nàng nói cái này ta một chút đều sẽ không có phản ứng, chính là hôm nay, ta phát điên.

Không có tới nơi này phía trước cơ hồ mỗi ngày hồi bảo ba mẹ gia ăn cơm, bảo ba một ngày cùng Tịnh mẹ nói: “Hết gạo rồi, tháng này ăn gạo rất nhanh, để anh lên mạng mua trước một bao.”, Sau đó Tịnh mẹ nói tiếp: “Mua hai bao đi, không đủ!”

Ta cùng Bảo Nhi nghe xong nhìn nhau, nhất trí mím môi, chột dạ, sau đó nhịn không được cười.

“Chúng ta ăn nhiều quá.” Ta nhỏ giọng cùng nàng nói.

“Tớ bị cậu mang theo càng đi càng xa, lượng cơm ăn gấp hai lần trước đây.” Nàng ghét bỏ nói.

“Vậy thịt của cậu đâu mất rồi?” Đảo mắt nhìn nàng.

“Bị cậu tiêu hóa hết rồi.”

“……”

[2018-11-16 20:49]

Doãn lão sư làm sườn dê với thịt gà, này không biết là bữa tối hay là buổi trà chiều, còn phải làm nghi thức bảo chúng ta ngửi trước, lại vẻ mặt say mê nhìn vài giây, sau đó phải phát ra thanh âm ca ngợi – “A!”

Thật là trẻ con, nhưng chúng ta rất nể tình làm theo. yen

[2018-11-17 00:04]

Ở một phút cuối cùng tới rạp hát, đem áo khoác đặt ở chỗ bảo quản sau chưa kịp đi tiểu liền phải đi tìm vị trí……

Nín đến giữa trận……

Cô gái phía trước ta quá cao, toàn bộ hành trình nàng sống lưng thẳng tắp, xem đến ta thật là khó chịu, mua vé có vị trí tốt đã mà lại bị đầu của nàng che hết. Ta thật muốn gọi nàng có thể ngồi thấp một chút không, kế tiếp nửa trận sau Bảo Nhi trực tiếp cùng ta đổi vị trí, làm ta xem được thoải mái một chút……

Buổi biểu diễn thật đặc sắc……

[2018-11-19 18:39]

Chúng ta ở dưới lầu mua cái bánh kem với một ly trà đen, ăn ngon vô cùng, cùng tiểu Khiết còn nói trà ở đây uống rất ngon, phối hợp với bánh kem ngọt là tuyệt phối. Vừa mới dứt lời, Hạ Mạt ăn cái bánh kem đầu tiên rùng mình một cái, vẻ mặt nhăn nhó.

“Không được! Này bánh kem quá ngọt, ngọt nhập phổi. “Nàng nói cầm lấy trà đen mãnh uống lên nửa ly.

“Buổi chiều trà lãng mạn như vậy, bị cậu uống thành trâu gặm mẫu đơn. “Tiểu Khiết cười nàng.

“Tớ còn muốn uống hai ly trà… “Nàng ủy khuất nhìn hai ta.

“Rất quý, cậu uống tiết kiệm một chút, nước ở đây cũng phải mua. “Chúng ta nhịn không được cúi đầu nở nụ cười. yen

[2018-11-19 19:22]

Phiên ngoại Khiết

Có một lần ở một tiệm bánh ngọt trong nước, bọn tỷ muội cùng uống trà chiều.

Nghe nói là cửa hàng nổi tiếng trên mạng, mọi người mong đợi thật lâu, chọn món được chia sẻ nhiều.

Hạ Mạt nếm trước, mọi người chờ mong nhìn nàng, nàng ăn một miếng sau, cái trán trực tiếp cúi vào trên mặt bàn.

“Ôi mẹ ơi! Ăn ngon đến nỗi hướng tớ dập đầu luôn, lễ này cũng quá mức, thần thiếp hảo sợ hãi! “Cao muội bị dọa đén nỗi né tránh ở Đằng nhi bên cạnh, chúng ta bị lời của nàng chọc cười.

“Ăn ngon tới vậy luôn sao? “Thiên Hi nói gấp không chờ nổi thử một miếng, ăn xong nàng kinh ngạc trừng mắt cũng cúi đầu xuống bàn.

“Tình huống như thế nào??? ” Chúng ta nghi hoặc bắt đầu ăn thử, sau khi ăn xong thì cả bọn cùng cảm thấy tệ.

“Ngọt kinh khủng!!! “Hạ Mạt ngẩng đầu vô cùng thất vọng nói.

“Trời! Thật sự ngọt đến nổi da gà. “Ta có thể ăn ngọt cũng chịu không nổi.

“Trà, thêm một bình trà! “Văn Văn kêu.

“Cậu uống tiết kiệm một chút, một tách rất quý. “Đằng nhi nhắc nhở.

Cuối cùng chúng ta thật sự tiết kiệm không được, mỗi người uống thêm một tách hồng trà, Hạ Mạt này phá sản uống đến bốn tách, còn đoạt chúng ta uống, ăn xong nàng bụng bành phồng lên để cho chúng ta đem nàng kéo đi ra ngoài.

[2018-11-20 21:47]

Này một đĩa cánh gà tổng cộng 14 cái, mua ở siêu thị, các ngươi đoán xem bao nhiêu tiền?

Hạ Mạt không ăn cơm, chính mình một người ăn sạch đĩa gà tiểu Khiết làm, ta kinh ngạc hỏi nàng là như thế nào làm được, nàng lấy cớ là cùng chúng ta trò chuyện trò chuyện liền bất tri bất giác ăn sạch, trách chúng ta bồi nàng nói chuyện phiếm.

Đúng là người không nói đạo lý!!!

Hiện tại ta với Khiết cũng không ăn cơm, ăn nó, ta biết vì sao Hạ Mạt có thể ăn nhiều như vậy, thật sự ăn rất ngon, Khiết không cần nước tương, mua một loại hương liệu của địa phương, ta một hơi ăn bảy cái ^_^.

“Mấy cậu là heo sao? Ăn nhiều như vậy?! “Bị người nào đó cắn ngược lại một cái.

“Tự cậu hỏi bản thân mình đi. “Khiết phản kích, xinh đẹp! yen

[2018-11-20]

Phiên ngoại Khiết

Sáng nay cùng Bảo Nhi tỉnh lại ở trên sô pha uống trà nói chuyện phiếm, hàn huyên trong chốc lát Mạt nhi mới ra khỏi phòng. Một bộ dáng chưa tỉnh ngủ, dùng sức xoa xoa hai mắt đi đến bên cạnh chúng ta, làm nũng mà nằm ở giữa hai nàng.

“Còn ngủ chưa đủ sao? Sắp ngủ tới chín tiếng luôn rồi. “Bảo Nhi vuốt đầu nàng.

“Nằm mơ nên mệt lắm, vài đoạn, nhưng kịch liệt. “Nàng yếu ớt nói.

“Đánh nhau? “Ta đoán.

“Ăn! “Bảo Nhi dứt khoát khẳng định nói.

“Cậu không cần nói trắng ra như vậy a! “Mạt nhi vùi vào bụng Bảo Nhi cười hì hì.

“Nói một chút? “Nàng cúi đầu cưng chiều nhìn nàng.

“Mơ thấy cùng Thiên Hi pk ai ăn bắp nhanh hơn, hai người giống như môtô trên đường cao tốc, hàm răng trên không ngừng bào, mệt chết tớ, tớ bảo nàng dừng lại, nàng nói nàng căn bản dừng không được, vì cái này nàng còn lắp răng thép chạy bằng điện 10 vạn tệ, tớ hỏi có phải là chất liệu inox 304 không? Nàng nói không biết, tớ cũng rất khinh bỉ nói cái của nàng còn không bằng cái của tớ, răng của tớ có gắn bánh răng lưỡi dao, xài rất tốt, chỉ có 3 tệ, sau đó để biểu diễn cho nàng xem, tốc độ của tớ nhanh hơn, mệt chết tớ, cảm giác cả khuôn mặt đều không phải của tớ, sau đó tớa bị năng lực môtơ của mình làm run tỉnh. “

Lúc nàng nói giấc mơ thứ nhất, ta với Bảo Nhi cười đến đau bụng, tưởng tượng hình ảnh đó, thật hiếm thấy, bất quá càng hiếm thấy còn ở phía sau.

[23:03:25]

  ______________________  

“Giấc mơ thứ hai, câu cá biển. Tớ sắp thổ tào vẫn còn chưa câu được một con cá nhỏ, ngay lúc tớ đang mất mát, một con tôm hùm siêu lớn nhảy lên thuyền, nó ở dùng ý niệm cùng tớ giao lưu, tớ dĩ nhiên có thể nghe hiểu được, hơn nữa trong lúc giao lưu cái càng lớn của nó không ngừng đánh nhịp, tớ nhìn trợn tròn mắt, nó nói nó nguyện ý bị tớ ăn tươi, bất quá trong quá trình nấu phải làm nó sảng khoái một chút, nhớ rõ nhất định phải nấu nước nóng 150 để nó “nhảy vào” ( nghe được cái này ta cười đến không được ), tớ đáp ứng rồi, còn đưa ra một yêu cầu, bảo nó trước khi bị tớ ăn thì hãy dùng càng đánh vài nhịp cho tớ nghe, tớ đi lấy bản nhạc nhớ kỹ, nó cũng đồng ý rồi. Chính là chờ tớ cầm vở chạy về tới, nó lừa ta, nhảy về biển, nói nó hối hận, nói thân thể hắn lớn như vậy, một mình tớ ăn không hết thì rất đáng tiếc, tớ sốt ruột muốn chết, liều mạng kêu nó quay lại cho tớ, nhưng mà nó đã đi xa, lộ ra hai cái càng đỏ…. “

Các ngươi nói xem gia hỏa này cả ngày đều nghĩ cái gì? Khiết

[23:15:19]

______________________

“Về phần giấc mơ thứ ba, tớ không muốn nói. “Nàng nhìn thoáng qua Bảo Nhi.

“Mau nói! “Ta vỗ mông nàng.

“Tớ sợ nói ra thì sẽ không dễ chịu. “Nàng lại lần nữa nhìn Bảo Nhi.

“Cùng tớcó quan hệ, tớ đây càng muốn nghe hết, nói! “Bảo Nhi đem sợi tóc của Mạt nhi trêu chọc mũi nàng.

“Mơ thấy biểu muội tới nhà của chúng ta, một hơi đem đồ chua của chúng ta ăn sạch, tớ đau lòng hét lên đó là đồ chua Bảo Nhi thích ăn nhất, bởi vì sẽ không quá cay lại thơm nữa, nhưng biểu muội mặc kệ, nói ta nghĩ cách tự mình làm một ít. Tớ phải kiếm ở đâu đây? Cái này rất khó mua, trong lúc tớ đang phát sầu, toilet phát ra tiếng ầm ầm, tớ nhanh chóng chạy đi xem, wow, làm tớ sợ muốn chết, bồn cầu phun ra rất nhiều đồ chua, liên tục không ngừng, tớ nhanh chóng đậy nắp bồn cầu lại để nó không tràn ra ngoài. Không đầy một phút thì nó dừng lại, tớ lại lần nữa mở ra, phát giác màu sắc trở nên càng sáng bóng, nhìn rất đẹp. Vì thế tớ múc bỏ vào đĩa, chờ Bảo Nhi về nhà cho cậu ấy ăn, cậu ấy ăn rất nhiều, còn điên cuồng khen tớ mua ở đâu, tớ cũng không dám nói ở trong WC phun ra ngoài . ( ha ha ha ha ha ha ha ha ha, cười đến chóng mặt muốn ngất. ) “

“Đủ rồi! Cậu mau tránh ra cho tớ, tớ không muốn nghe tiếp nữa. “Bảo Nhi vô cùng ghét bỏ đẩy nàng.

“Đừng a, đó là mơ mà! “Mạt nhi vẻ mặt vô tội.

“Ha ha ha. “Ta không được.

Đây là yêu tinh tới từ đâu. Khiết

[23:35:34]

[2018-11-25 21:02]

Phiên ngoại yen

Mới vừa Văn Văn qua đây, mang khẩu trang, Hạ Mạt vừa nhìn thấy nàng liền chạy, la hét bảo ta cứu nàng, ta không biết đã xảy ra chuyện gì, Văn Văn đã phóng đi tóm nàng, nhưng chậm một bước, nàng đem chính mình khóa trái ở phòng tắm.

“Làm sao vậy?” Mạch văn vội vàng đi đến ta trước mặt, ngẩng đầu nhìn nàng.

Nàng kéo ra khẩu trang, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc bộ dáng nhìn ta, mà ta nhìn đến nàng khi, nhịn không được cười ngã vào trên sofa. Miệng nàng bị Hạ Mạt vẽ một vòng tròn màu đen, nhìn ra nàng là rửa sạch, nhưng rửa không sạch sẽ.

“Đêm nay tớ không báo thù tớ liền không phải người!!!” Văn Văn nói tức giận dùng sức mà đem gối ôm vứt qua một bên.

“Cậu như thế nào sẽ bị cậu ấy vẽ thành cái dạng này?” Cười đến khóe mắt đều là nước mắt.

“Tớ ở nhà lão đại ăn cơm sau cơm hỏa công tâm đi ngủ, nàng lấy thuốc màu của tiểu Vũ vẽ, tớ bị cả nhà bọn họ cười thảm, nàng lại xám xịt chạy về. Môi tớ lau sắp hỏng, vẫn là không rửa sạch, tức chết tớ.” Nàng ngồi xuống thảm ủy khuất nói.

“Hạ Mạt! Cậu mau đi ra!” Ta kêu người đang trốn ở trong phòng tắm.

“Không!” Nàng hét lớn.

“Cậu làm thầy cho người khác, việc này cậu cảm thấy làm đúng sao?” Ta đi đến bên phòng tắm nói nàng.

“Không đúng! Tớ biết sai rồi, lúc ấy tay ngứa nhất thời không nhịn xuống, lại nói lão Văn cũng làm thầy người khác a, cậu ấy còn từng vẽ con rùa đen lên trán tớ, cậu nói cậu ấy có đúng không?” Nàng còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.

“Cậu đi ra cho tớ! Hai thù này xem như kết hạ, tớ vẽ cho cậu con rùa đầy nghệ thuật người gặp người thích, cậu vẽ cho tớ, ai cũng muốn bóp chết cậu.” Văn Văn tức giận đến đi tới đối với nàng bên trong cánh tay ồn ào.

“Còn cảm giác nghệ thuật? Cậu liền kém vẽ thêm cho tớ hai chữ con rùa, nói như vậy tớ còn phải cảm ơn cậu?” Người nào đó đáp lại.

“Hạ Mạt cậu đừng nói nữa!” Ta quát lớn nàng sau lôi kéo Văn Văn đi phòng dùng nước tẩy trang giúp nàng lau.

Không khí trở nên rất an tĩnh, ở bên trong đợi không được nàng trộm mở cửa muốn nhìn lén, không nghĩ tới Văn Văn sớm chờ nàng lập tức đẩy cửa ra vọt vào.

Nàng ở bên trong lớn tiếng thét chói tai kêu ta, ta giả vờ như không nghe thấy, cũng không nhìn thấy, để các nàng lấy phương thức “Đánh nhau” đi giải quyết.

[2018-11-27 22:21]

Phiên ngoại Hạ Mạt

“Lấy màu xanh hay là màu đen đây?” Buổi sáng hơn 10 giờ, nàng ở trước tủ quần áo cầm cà vạt do dự xem đi xem lại.

“Màu xanh đi, ánh đèn chiếu vào có vẻ đặc biệt bắt mắt đẹp, màu đen quá nề nếp cứng nhắc.” Đánh giá trên người nàng mặc một bộ âu phục, sản phẩm của Văn Văn, áo sơmi màu trắng thuần bông vải bó sát người, cúc áo màu đen, tính chất mềm mại rắn chắc, nàng cổ dài, cổ áo cố ý làm cao một chút, áo vest xanh đen mới mẻ độc đáo, Văn Văn làm tinh tế, thoạt nhìn rất đặc biệt cũng rất soái khí, âu phục cổ tay áo còn trang trí ba viền màu vàng rất nhỏ, mờ nhạt nhưng lại có thể mơ hồ nhìn đến nó đặc biệt, quần tây bó sát chín phần, phi thường vừa người, hiện ra nàng chân thon dài thẳng tắp, cái mông càng săn chắc. Thưởng thức mà nhìn nàng, cùng lão đại giống nhau, nhìn người yêu mặc âu phục sẽ mê mẩn.

“Được rồi! Nghe lời cậu.” Nàng đem màu đen thả trở về.

“Tớ đeo giúp cậu.” Tiếp nhận nàng trong tay cà vạt tới gần nàng, nàng chân trần đứng thẳng, áo sơmi không cài hai nút trên làm lộ ra trắng nõn da thịt, nhìn rất gợi cảm, nhịn không được tiến lên hôn cổ nàng.

“Ngoan, tớ không có thời gian.” Nàng nhẹ ấn ta đầu để cho ta tham lam một chút sau lại nhẹ đẩy ra ta.

Ta bắt đầu đem cà vạt đặt ở nàng trên cổ, sau đó… Đầu óc đường ngắn…

“Thắt như thế nào? Để tớ suy nghĩ một chút.” Đã lâu không thắt cho nàng, quên bước thứ nhất .

“Thân ái, cậu đây là thắt khăn quàng đỏ sao…” Nàng hơi nhíu mày có chút ghét bỏ nhìn ta.

“Tớ biết rồi, chỉ là thử xem sao, cậu chờ một chút.” Tay của ta không ngừng nếm thử phương hướng, giống như có chút ấn tượng.

……

“Doãn lão sư, năm phút đồng hồ trôi qua…” Nàng hai tay chống nạnh, hai chân hơi hơi tách ra, mỉm cười mà nhìn ta, biểu tình tựa hồ cũng đủ kiên nhẫn.

“Sắp, sắp!” Ta bắt đầu sốt ruột, phía sau lưng đổ mồ hôi.

“A! Cậu đây là mưu sát cấp một.” Nàng bị ta đột nhiên kéo chặt lên đau đến kêu nhỏ ra tiếng.

“Ha ha, tớ thật thông minh, ha ha, cậu xem, vừa lòng không?” Rốt cuộc chuẩn bị cho tốt, vui vẻ vô cùng.

“Ân, cũng không tệ lắm, 90 điểm.” Nàng đối với gương nhìn một chút xoay người đối mặt ta cười nói.

“Còn thiếu một cái nữa là cái gì?” Bị nàng soái đến động tâm, thật muốn hôn nàng, khẽ kéo nàng cà vạt làm nàng tới gần ta, môi mau đụng vào nàng.

“Thiếu yêu độ ấm.” Nàng cười xấu xa.

Hôn lên nàng, hai tay nàng ôm ta……

“Ân…” Nàng bắt đầu phản kháng.

“…..”Ta cười xấu xa.

“Cậu đem son môi của tớ đều ăn luôn, ta miệng hoa.” Nàng nhìn gương bất mãn mà nói.

“Không tốn không tốn, vẫn còn.” Từ phía sau ôm nàng, cúi đầu ngửi trên người nàng nhàn nhạt mùi nước hoa.

“Buổi chiều cậu có thể tới sao? Tớ xếp cuối cùng.” Nàng nhìn trong gương ta hỏi.

“Tớ tận lực đuổi, hẳn là không thành vấn đề.” Trong lòng tính toán thời gian.

Đây là một hồi đàn violon giao lưu âm nhạc hội, cầm thủ trên các quốc gia tới tham gia, giáo sư nước ngoài của nàng mang theo vài vị tuổi trẻ đàn violon lại đây diễn xuất, mời nàng cũng muốn cùng nhau tham gia, không bán vé, chỉ nhằm vào dạy học giao lưu.

“Cậu lo lái xe đi có thể chứ?” Đưa nàng đi phòng âm nhạc trên đường, bị nàng phát hiện ta luôn nhìn lén nàng.

“Bây giờ là đèn đỏ.” Cười nói.

Nàng tay phải chống đầu bất đắc dĩ cười cười…

Đến phòng âm nhạc cửa sau, nàng thấy bốn phía không ai, nhanh chóng mà hôn ta một chút sau xuống xe.

“Chờ cậu!” Nàng chờ mong nhìn ta.

Quay về nàng một cái an tâm ánh mắt, nàng khoác âu phục dẫn theo cầm cùng túi xách bước nhanh đi vào đại sảnh.

Thật xin lỗi, ta nuốt lời! Buổi chiều trường học có đột nhiên xảy ra chuyện, cần phải xử lý mới có thể rời đi, nhìn thời gian, tâm vô cùng nôn nóng, nhưng thật sự thực bất đắc dĩ, lúc lão đại cùng Đằng nhi liên tiếp gọi cho ta, ta chỉ có thể tiếc nuối, ta lại một lần bỏ lỡ nàng xuất sắc diễn xuất……

|  Chia sẻ | Singer Lee Jin Uk 《See I’m Smiling》http://music.163.com/song/5318106?userid=312374163 (@ Võng Dịch Vân âm nhạc )

Bắt lấy ưu tú ngươi, không muốn buông ra…

[2018-11-29 10:07]

Sáng sớm bắt đầu đi vệ sinh rồi ngủ tiếp, sau đó làm một cái bị ngươi vây xem mộng……

Mơ thấy ta đang ở đối với máy tính viết văn, đột nhiên xuất hiện từng cái đầu nhỏ vây quanh ta, càng ngày càng nhiều, ta rất sợ hãi, rất sợ, tay run không đánh chữ được……

“Ngươi viết tiếp đi a!” Một người vỗ sau gáy ta.

Ta mau đánh một cái: “A!”

Tiếp theo thu được tiếng vỗ tay như sấm, mỗi người vỗ tay trầm trồ khen ngợi kêu hay, ta ngốc, chỉ một chữ a cũng có thể như vậy a……

Sau đó bị mấy cái đầu ôm, ta lớn tiếng mà kêu la: “Ta không phải minh tinh, ta không phải, các ngươi trở về!”

Trong mộng bừng tỉnh……


Leave a Reply