[2018-04-01 20:19]
Phiên ngoại Đằng
Văn đại gia nhà chúng ta hôm nay đi làm tóc, vừa làm xong liền chạy qua nhà 77 nói, vừa vặn ta cũng ở đây, cái mặt kêu ngạo của nàng, thật lẳng lơ, vén tóc lên một cái là thành bộ dạng cà lơ phất phơ, thật lòng là chịu không nổi mà, bất quá ta sắp bị trứng muối cười chết, ha ha, nàng đang gặm đùi gà vừa thấy Văn đại gia liền nhanh mồm nhanh miệng thở dài nói: “Oa! Tỷ, tóc của cậu thật là làm cảm động.” Ha ha! Lời này của nàng ta phải tốn mấy giây càng nghĩ càng buồn cười, nàng sao lại có thể dùng từ “cảm động” để miêu tả tóc được chứ? Văn đại gia cứ tưởng là đang khen nàng, sau đó trứng muối lại nói thêm một câu: “Là loại cảm giác khi bị người ta chà đạp làm đầu tóc rối bù nhưng vẫn cố gắng kiên cường chống đỡ.” Tiếp đó Văn đại gia hít sâu một hơi, không nói nên lời, ha ha.
Trong thời gian mang thai vẫn không nên tiếp xúc với nàng, có độc, không dám cười to, bây giờ Bảo nhi cũng bị nàng lây sang, trong lúc nói chuyện đều mang rất nhiều mấy câu làm chấn động.
[2018-04-01 21:34]
Phiên ngoại Văn [QT]
Ngày hôm qua Bảo Nhi bảo ta kiểm định giúp nàng, công ty của các nàng muốn chiêu mộ thực tập sinh, nàng phải đi ra ngoài, ta với tổng thanh gia của công ty nàng, nam (đúng là đẹp trai có mùi vị của đàn ông) ~ còn có một mỹ nữ hướng dẫn cùng nhau phỏng vấn.
Vừa mới bắt đầu còn cảm thấy rất mới mẻ, thật nhiều tiểu thịt tươi tiểu tiên lữ, kia bề ngoài nhìn tốt cảnh đẹp ý vui sao. Chính là sau lại nhìn rất nhiều đều là tới mua nước tương, quang có bề ngoài không có tài năng, bắt đầu liên tục ngáp ( vì hình tượng, không dám há mồm đánh ra tới, chống lỗ mũi (tay sờ tử lỗ mũi che giấu) hít hơi mau đè ra đôi càm len lén đánh).
Lúc sắp buồn chết, có một nam hài cao lớn tới. Ôi trời, đây là sáng nay này nhóm đứa bé trai trung dáng dấp nhất có dương cương khí đích, kia hình tượng cùng kia khí chất không làm luyện tập từ nhỏ ta kia làm người mẫu cũng rất tốt~ ở hắn tự giới thiệu mình thời điểm, ôi trời,kia mới vừa trổ mã tốt từ tính giọng nói, vui mừng chết lão nương, dựng thẳng sống lưng chờ mong hắn biểu hiện.
“Ngươi có cái gì tài nghệ biểu diễn?” Tổng thanh tra hỏi.
“Khiêu vũ.” Hắn rất tự tin ngẩng đầu lên.
Tiếp theo âm nhạc bắt đầu, hắn bắt đầu rồi hắn nhảy đại thần, ta sống lưng lập tức héo rũ, nhảy cái quỷ gì? Ta mau cười chết, hắn tựa như thương trường dùng máy quạt gió thổi bay ở trong gió hỗn độn đong đưa con rối.
“Được rồi, ngươi hát bài hát chứ ?” Tổng thanh tra không nhìn nổi, lập tức hô ngừng.
Lấy ta trực giác, hắn ca hát nhất định dễ nghe, lại lần nữa vì hắn thẳng thắn sống lưng.
Hắn hít sâu một hơi ~ khụ khụ ~ thả lỏng cánh tay ~ sau đó bắt đầu lớn tiếng hát: “Chúc ngươi sinh nhật vui vẻ~ chúc ngươi sinh nhật vui vẻ~ chúc ngươi sinh nhật vui vẻ(này câu cao âm bạo phá ) ~ chúc ngươi sinh nhật vui vẻ~”
Ách giọt lôi giọt cạp cạp, thật là hình tượng sụp đổ, nhưng ta rốt cuộc nhịn không được ghé vào trên bàn cười ra tiếng, đây là ta đã thấy nhất chọc cười thực tập sinh.
“Ngừng! Hôm nay không ai sinh nhật, ngươi có thể đổi bài hát không?” Tổng thanh tra thật sự chịu không nổi, ha ha.
“Mấy bài hát khác không thuộc kỹ, chỉ có bài hát này là thuộc lòng.” Nam hài mất đi lòng tin..
“Ha ha ha ha ~~~” nghẹn chết lão nương, không cười thật thực xin lỗi ta tính tình, cười đến ta dừng không được tới, cái gì rụt rè ~ cái gì hình tượng hết thảy cho ta tránh ra.
[2018-04-01 21:53]
Phiên ngoại Văn
Việc này làm ta nhớ tới mới vừa tốt nghiệp khi bằng hữu cho ta giới thiệu một nhà giàu mới nổi, lần đầu tiên gặp mặt liền không gì hảo cảm, bất quá ăn cơm vẫn là căng da đầu cùng hắn cùng đi ktv, lúc ấy nghĩ không thể lập tức liền kết luận nhân gia không tốt oa, có thể còn có gì vui mừng ngoài ý muốn kinh hỉ liệt?
Hắn mở ra phòng lớn, kia âm hưởng hiệu quả tặc hảo, hắn đi đến liền cầm khởi microphone: “Alo alo alo ~ thử thử~ thử thử thử~ alo alo ~” ái mã, kia nước miếng mau đem mạch cấp phun oxy hoá, mắng như vậy nửa ngày đem ta cấp cấp chết, ngươi rốt cuộc hát hay là không hát?
Đang muốn mở miệng hắn đột nhiên đối với ta thâm tình thanh hát một đầu: “Trên đời chỉ có mẹ tốt, có mẹ đứa trẻ muốn khối bảo ~~”
Ta nội tâm một trăm triệu chỉ thảo nê mã từ trên người ta đạp đi qua, thật sự, ta hảo xấu hổ, muốn chạy như bay đi ra ngoài, hắn hát cái gì không tốt, vì cái gì phải đối ta hát bài này? Ngẩng???Ngươi có băn khoăn qua ta cảm thụ sao? Ta là hoa cúc đại cô nương, ngươi để cho ta sao muốn ngươi? Ngang? ? ?
Không xong ~ hắn bắt đầu chính thức điểm ca, nhìn đến ca danh ta cả người mau nghỉ xả hơi, hối hận chết ta như thế nào liền mềm lòng đáp ứng tới ktv, hắn đối với ta hát《 a liên 》~~~~
Cái quỷ gì??? Ai là A Liên của ngươi ~~~~
Lời bài hát <A Liên>
A liên ngươi là hay không có thể nghe
Cái này tịch mịch cuộc sống
Ta từng không ngừng nhớ nhung
A liên ngươi là hay không có thể cảm giác
Này mặc dù cách nhau rất xa
Nhưng cắt không ngừng một phần tình duyên
A liên ngươi là hay không có thể nhớ tới
Trong trí nhớ ban đêm
Chúng ta ước hẹn lại làm bạn
A liên ngươi có thể hay không tiếp nhận
Cái đó từ trước ta
Lại để cho ta trở lại ngươi bên người
Ta dừng lại ở một người thế giới
Vì vậy hiểu được cái gì là cô đơn
Ta suy nghĩ nhiều tìm về lúc ban đầu yêu
A liên ở ta trong lòng
Ở ta ngủ mơ trong
Không quên được là
Ngươi mặt xinh đẹp Oh
Ngươi ôn nhu mắt
[2018-04-08 21:59]
Nàng hỏi ta có tắm chưa, ta nói là về nhà ta liền tắm, sau đó nàng vuốt tóc nhìn ta nói, “Vậy tớ tắm chưa vậy?”
Bị nàng manh chọc cười, chính mình đã tắm chưa mà cũng quên
Nàng chưa tắm! yen
[2018-04-09 10:26]
Phiên ngoại Văn
Bị trứng ngốc nhà chúng ta chọc cười, mới cùng nàng đưa Bảo nhi đi ra sân bay, hai người kia dính chặt dính chặt một hồi rồi Bảo nhi mới đi vào, sau khi tiễn nàng đi thì trứng ngốc mang khẩu trang lên, rất sợ khi tới lấy xe thì bị phơi nắng tổn thương da ~~
“Điện thoại này mới vừa mua làm sao cứ như vậy không hiệu nghiệm nữa? Sáng sớm mặt của tớ liền không phân biệt được, tớ bị bệnh phù rồi sao?” Nàng sốt ruột cầm Apple X ( Iphone X ấy :”<) kia không ngừng phân biệt mặt để mở máy.
“Phù cái đầu cậu ~ cậu mang khẩu trang mà nó phân biệt được thì tớ liền quỳ xuống ngay ~” Ta thật sự bội phục chết nàng đến tột cùng là nàng đang nghĩ gì? Ha?
“Oh ~ Tớ quên là tớ đang mang khẩu trang, ha ha ~ thật là trách oan hãng Apple rồi.” Nàng vừa nói vừa kéo khẩu trang xuống, điện thoại lập tức mở ra.
“Cậu có bị ngốc hay không? Siếc chặc cổ nàng
“Cậu mới bị ngốc ~” Nàng đẩy cánh tay ta ra.
“Cậu ngốc thật đáng yêu màu ~”
“Cậu mới ngốc ~ Cậu mới ngốc!!!”
[2018-04-10 21:37]
Phiên ngoại Văn
Mới vừa xã giao về, Doãn trứng muối đúng là không để cho người ta bớt lo được mà, xem đi, mới có một ngày thôi mà đã xảy ra chuyện ~ làm cho đầu ngón chân của mình đụng bị thương, đau đến nỗi nàng trực tiếp rơi lệ ~ còn làm ra vẻ khóc lóc kêu với ta: “Tớ muốn Bảo Nhi tớ muốn Bảo Nhi ~~~” ta nhịn không được la lên: “Cậu mấy tuổi rồi? Còn không ngừng đòi sữa ~ cậu không cần tớ nữa à? Vậy tớ đi ~”
Giả vờ tức giận xoay người rời khỏi, nàng vùng vẫy dùng sức khóc~~~
“Cậu sao vậy? Cậu làm đến nỗi như vậy luôn à?” Nàng dọa ta được rồi, chưa từng thấy khóc dữ dội như vậy, đi tới bên cạnh ôm đầu của nàng.
Nàng mượn cớ đau chân khóc lớn một hồi, đoán chừng trong khoảng thời gian này áp lực lớn với lại cũng nhớ Bảo Nhi, bất quá cậu ấy khóc ra cũng tốt, nhưng mà quần áo của ~ ôi ~ nước mũi ~ đúng là trơn mà ~ lòng ta đau nhói ~
“Cậu ăn cái gì không?” Chờ nàng khóc mệt mỏi hỏi nàng.
“Ăn ~”
“Cậu nha có thể lấy khăn giấy lau nước mũi không? Quần áo của tớ, nó rất đắt đấy, ôi ~~~”
“Cậu dữ như vậy làm gì? Cậu khi dễ tớ ~”
“Cậu cậu cậu đừng khóc lại cho tớ, tớ không chịu nổi cậu khóc mà, không tiền đồ ~”
“Ô oa ~~~~~” lại tới nữa ~
“Ôi trời ~ tớ sợ cậu rồi, tổ tông ~ tớ sai rồi ~ đừng khóc nữa ~ tớ sai rồi ~ cậu mau lau đi~ cậu dùng sức lau đi ~ cậu đây là bị sao a? Hả?”
“Cậu đừng có đụng vào tớ ~ “
“Bảo Nhi không có ở đây, tớ mặc kệ cậu thì ai quản cậu?”
“Vậy cậu đi mua kem cho tớ, ngay bây giờ~” Nâng gương mặt đầy nước mắt lên.
“Tớ nói này Hạ Mạt, cậu đây có phải là đang giả bộ đáng thương để tớ làm osin cho cậu?”
“Oa ô ~~~~” Lại nữa ~
“Được được được, mua mua mua ~~~”
Đời này coi như ta nợ nàng, ta mặc quần đùi bự chạy như bay xuống lầu, lạnh chết người, cầm hai cây kem đi trên đường về chó ở trong tiểu khu gầm gừ với ta, mấy đứa con nít nhìn nhìn chằm chằm ta, ngay cả dép lào cũng không buông tha ta, chân trước mắc vào chân sau xém nữa là bị té nhào.
Lý Ngữ Yên ~~~ cậu mau về đi ~~~ tớ một người không chịu đựng nổi ~~~~~
* :))) Tui đã chính thức lọt vào hậu cung của Văn đại nương, Mạt tỷ đúng là con gái lớn của Văn đại nương mà, Mạt tỷ đáng yêu hết sức.
Yen tỷ mau mau về đi ~ Mạt bảo bảo cần được sạc pin rồi ~
[2018-04-10 21:47]
Đối thoại
“Sau này nếu tớ có áp lực không vui thì tớ cũng học như vậy giống cậu, cậu đến dỗ tớ, chăm sóc tớ~”
“Dựa vào cái gì?”
“Tạm biệt!!!!”
“Đừng đi ~ Tớ cô đơn lạnh lẽo ~”
“Vậy cậu đáp ứng tớ đi ~”
“Để tớ suy nghĩ một chút đã~”
“Tạm biệt!!!!!”
“Được mà ~~~”
“~~~”
[2018-04-10 22:48]
Bắp rang [82]
Nói tới chuyện phòng tối lần trước là phát sinh ở ký túc xá ~
Tối hay đó ăn cơm xong mọi người đều đi phòng luyện đàn ~
Ta còn nhớ rõ là ta tập kèn cor không được bao lâu thì không muốn tập nữa, liền trở về phòng tắm rửa ~
Cửa ký túc xá thế nhưng không đóng, chỉ để lại một kẽ hở nhỏ, bên trong không có mở đèn ~
Đầu tiên là ta nghĩ tới có phải là bị người khác cạy cửa ra không? Rất là sợ~ rõ ràng lão Đại đã khóa lại rồi~
Nhẹ nhàng đẩy cửa ra, tim đập rất nhanh, sợ có người ở phía sau cửa chờ ta, ta làm cho mình thêm can đảm rồi sau đó đẩy mạnh cửa ra mở đèn lên rống lớn một tiếng: “A ha!!!”
Ngay sau đó trong phòng có người cũng la theo ta, ta nhìn bên phải một cái, Emma, đây không phải là Doãn Hạ Mạt với Lý Ngữ Yên sao~
“Sao hai cậu trở về mà lại không bật đèn? Tối lửa tắt đèn, bị hai cậu hù chết.” Dùng sức vuốt vuốt trái tim bé nhỏ của ta
“Hai tụi tớ mới bị cậu hù chết, sao cậu có thể vào mà không cần chìa khóa vậy?” Trứng muối mặt đỏ lỗ tai đỏ cổ đỏ ~ đều là màu đỏ~ hai mắt trừng còn lớn hơn mắt trâu, ~ rất kinh khủng ~.
“Cửa không có khóa, tớ lấy chìa khóa làm gì? Tớ còn tưởng ký túc xá có trộm nữa~ ôi~ hai cậu còn chưa trả lời tớ là tại sao lại không bật đèn nữa? Để làm gì a?” Cái này để ta đặc biệt nghi ngờ, nhưng a là người trong sáng như vậy làm sao có thể liên tưởng đến hai nàng đang làm công việc “Mờ ám” chứ?
Trước tiên phải nói một chút tình cảnh lúc đó, vừa mở đèn lên ta liền nhìn thấy hai nàng đang ở trên giường Bảo nhi đắp chăn, ngồi dậy, có mặc quần áo (nửa người trên), nhưng mặt của Bảo nhi rất đỏ, nhưng mà vẫn bình tĩnh hơn trứng muối nhiều, còn có thể mỉm cười được, nhưng mà trong ta không suy nghĩ gì nhiều.
“Tớ đang giúp Hạ Mạt học thuộc điệu nhạc này, nàng nói tắt đèn có thể tĩnh tâm được.” Bảo nhi cầm một tờ nhạc phổ lên nói với ta, nhìn sự tự tin và sức thuyết phục của Bảo Nhi, mấu chốt là trong tay cậu ấy đúng là có cầm “Chứng cứ” ra.
“Ồ~ cái này thật mới mẻ độc đáo mà.” Ta tin ~ nhớ lúc ấy là ta đang khát nước nên không có nghĩ nhiều, đi tới bàn đọc sách của ta lấy nước uống.
“Sao cậu trở về sớm quá vậy?” Trứng muối hỏi.
“Không có tâm tư luyện tập nên mới về, hai cậu cũng không phải về sớm hơn tớ luôn sao? Còn làm khủng bố đến vậy.” Buông ly nước ngồi xuống trước mặt hai nàng.
“Tớ ~ do tớ lo giờ học ngày mai không học thuộc lòng nên mới về sớm.” Nàng đỏ mặt là liền không ngừng bình tĩnh được.
“Vậy sao cậu kéo Bảo Nhi về luôn vậy?” Ta buồn bực.
“Không có, cậu ấy về trước tớ, tớ vừa về không lâu là cậu cũng đã về.” Bảo nhi cự kỳ bình tĩnh nói, ta lại tiếp tục tin.
“À~ Vậy chúng ta cùng tắm đi, chờ lát nữa mấy cậu ấy về thì không cần phải xếp hàng nữa.” Ta đứng lên.
“Cậu đi tắm trước đi.” Trứng muối nói.
“Cùng nhau a, vừa trò chuyện vừa tắm sẽ không chán.” Ta đi tới trước giường của các nàng, hai tay để ở trên thành giường của Tư Khiết cúi đầu nhìn các nàng cười.
“Được! Vậy cậu đi lấy quần áo trước đi.” Bảo Nhi cười nói.
“Được thôi~” Ta rất ngoan ngoãn nghe lời đi lấy quần áo.
Bây giờ nghĩ lại thì có thật nhiều điểm đáng ngờ, nói trắng ra là không phải có điểm khả nghi, là sự thật ~ ta phân tích cho các ngươi nghe nè ~
Ta với các nàng nói nửa ngày trời mà không chịu xuống giường, ta vừa đi lấy quần áo thì hai nàng liền ở trong chăn làm loạn gì đó, các ngươi nói xem đây là đang làm gì?
Ta không thể không bội phục hai nàng còn cực khổ chuẩn bị đạo cụ-- bản nhạc.
Nhưng mà lại quá sơ ý, cho rằng đã đóng cửa kỹ rồi, nhưng cũng không có, các nàng không biết cửa ký túc xá chúng ta lúc khóa thường xuyên không nhạy sao?
Khà khà ~~
[*:)))) Vẫn hóng tiếp chuyện hai tỷ ở trong nhà tắm nói chuyện phiếm của Đằng tỷ ]
[2018-04-13 13:07]
Nàng ở nước ngoài chỉ gọi video đúng một lần…..
Nhưng còn không quên dặn dò nhà mới phải chú ý cái gì……
Không quên quan tâm rất nhiều chi tiết nhỏ của ta…..
Ngay cả khi ta thức dậy phải uống bao nhiêu nước cũng dặn dò…..
Ta làm cho ngón chân mình bị thương nàng “Lải nhải” với ta rất lâu…..
Nàng rất bận a…..
Ngày hôm qua nhìn bức ảnh của nàng trước khi lên sân khấu, thật nhớ nàng mà…..
Ta hỏi nàng một câu cực kỳ ngây thơ, giữa ta với đàn violon, nàng yêu cái nào…..
Nàng hung hăng khinh bỉ nhìn ta mấy giây cũng không có lên tiếng…..
Sau đó ta hỏi nàng vì sao lại không trả lời….
Nàng nói, người hỏi vấn đề này chính là đại ngốc tử…..
[2018-04-13 13:13]
Tối hôm qua Cao tỷ tới ngược đãi ta xong thì liền đi bồi Nhị tỷ, Kong đi công tác, Nhị tỷ có thai cũng không có thoải mái cho lắm, trước khi đi thì nàng kéo tay ta thâm tình hướng ta hát lên một câu: “Nắm tay cậu giống như đang nắm tay heo……”
Cút!!!
[2018-04-13 16:26]
Bùng nổ ( 83 ) Mạt
Vốn là ta không muốn nói, nhưng mới vừa rồi biểu muội cũng phạm vào cùng một sai lầm với Thiên Hi, ta không nhịn được phải đi lên nói một cái……
Có một lần chúng ta đi xem phim, trước khi xem thì ta với Cao tỷ còn có Hi nhi cùng đi WC……
Ba người vừa ngồi vừa nói chuyện phiếm…..
Đột nhiên…..
Nghe được trong WC của Hi nhi tiếng điện thoại kêu “Tách tách” một tiếng, tiếp theo lại “Tách tách” một tiếng……
Tiếp theo lại nghe tiếng cười như “Chuông bạc” của mấy cô gái đứng ở ngoài rửa tay rồi sau đó mới rời khỏi WC…..
Đột nhiên WC trở nên cực kỳ quỷ dị, lặng ngắt như tờ…..
“Tớ nói nè Tam nhi, cậu ở trong WC “Tách tách” cái gì thế? Chụp phân cậu lại à?” Cao tỷ đột nhiên ồn ào.
“Cậu ghê quá, cậu mới đi chụp phân đấy, tớ chụp để gửi văn kiện qua cho người trong công ty.” Hi nhi kích động kêu oan.
“Cậu biết mới vừa rồi ở bên ngoài mấy tiếng cười như heo kia là đang cười cậu không? Người khác cho rằng cậu ở trong WC tự luyến chụp lại cảnh chiến đấu của cậu, mất mặt chết tớ.” Cao tỷ vừa nói vừa mở cửa WC ra.
“Ha ha ha ha ha…… A ha ha ha ha……” Ta cười đến không kềm chế được, mới vừa rồi ta còn không biết chuyện gì đang xảy ra, tại sao mấy cô gái đó lại cười, nghe Cao tỷ vừa nói như vậy, lại tưởng tượng tới âm thanh “Tách tách” vang dội kia, chụp liên tiếp, ha ha ha……
“Về sau ai ở trong WC “Tách tách” thì người đó là đang chụp phân lại……” Cao tỷ trêu chọc.
“Lý Mạn Văn, cậu câm miệng lại cho tớ!!!!”
“Ha ha ha ha ha!!!!”
[2018-04-14 21:47]
Phiên ngoại Khiết
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tối hôm qua lão Lục hơn 10 giờ mới về, sáng sớm mẹ bảo ta chuẩn bị một bình giữ nhiệt vì nàng chuẩn bị canh sâm Hoa Kỳ cầm tới cho nàng.
Lúc nàng mở cửa ra cho ta thì đang quấn khăn tắm, chân trần. Tức cười nhất chính là miếng dán tóc trên đầu của nàng, ở trên miếng dán bắt mắt nhất chính là hai chữ: Ta tiện*.
[*Đê tiện]
Ngay tức khắc ta liền cười rộ lên, nàng đúng là tự mình biết mình mà.
“Cậu cười gì vậy?” Nàng hoàn toàn không ý thức được chuyện gì, ngốc manh ra nhìn ta.
“Cậu đúng là quá thú vị mà, cậu cũng biết mình tiện tiện, nhưng mà cũng không cần cường điệu dán thẳng lên tóc của mình đi?” Đưa canh cho nàng.
“Người thú vị chính là Lý Ngữ Yên đấy, ở đoạn thời gian trước nàng mua nó, trong hộp còn có vài cái, nàng nói tâm tình như thế nào thì liền dán miếng đó lên, ta đều bị nàng chỉnh muốn khóc.” Nàng lúc này mới ý thức được là ta đang nói cái gì, lập tức đem miếng dán tóc gỡ xuống.
“Phải không? Vậy tâm tình tối nay của cậu là đang muốn biểu đạt cậu giờ phút này rất tiện?” Sau khi nàng cười xấu xa thì đi tới quầy rượu, nàng cầm một cái hộp nhỏ để trong một góc ra.
“Cậu đáng ghét, tớ đây là muốn tắm rửa nên tùy tiện lấy một miếng để dán, tớ cũng biết nếu để các cậu phát hiện thì sẽ bị cười nhạo.” Nàng ảo não gãi gãi đầu.
“Ha ha, thật mắc cười mà, Tiểu Bảo thật sự có dán cái này a?” Cầm cái hộp lên, trong đó có mấy miếng dán, đều là một vài chữ để hình dung tâm tình.
“Nàng gần đây đều dùng nó rất nhiều lần, ví dụ như lúc nàng không vui thì liền trực tiếp dán hai chữ [ Sinh khí ], không cần phải nói, tớ liền biết nàng muốn biểu đạt cái gì. Còn có miếng[ Ghét bỏ ]này nữa, nàng cũng thường xuyên dán lên đầu tớ. Hì hì, còn có cái này nữa, nếu chúng tớ muốn làm cái kia, thì sẽ dán lên.” Cuối cùng nàng cười gian cầm lên một miếng dán thú vị khác cho ta xem, viết: Ta muốn.
“Đủ rồi! Thật chịu không nổi các cậu. Nhanh nhanh uống canh cho tớ, bồi bổ cơ thể chờ Bảo nhi về.” Giả vờ trưng ra bộ dáng không nhìn nổi nữa, nhưng trong nội tâm cảm thấy hai nàng thật sự quá chọc cười mà. Trong cuộc sống, sinh hoạt tình thú của Bảo nhi còn mạnh hơn lão Lục nhiều, lại một lần nữa được mở mang kiến thức.
“Cám ơn Âu mẹ. Đúng rồi, tỷ, muốn lấy một hộp không? Chơi cũng vui lắm, có thể làm tăng tình thú của cậu với anh rễ.” Sau khi nàng mở bình giữ nhiệt ra thì nhìn ta cười xấu xa.
“Cám ơn, lão nhân gia ta đây chịu không nổi. Cậu vẫn là đi tắm xong rồi hẳn uống, để như vậy có thể bị cảm lạnh hay không?” Nhìn bả vai của nàng, khăn tắm kia lay động như muốn rớt xuống.
“Sẽ không, ngồi nói chuyện với tớ một chút đi.” Nàng giống như một đứa trẻ không đứng đắn ngồi đó.
Ngồi nói chuyện gần một tiếng đồng hồ, trước khi đi thì ta cảm thấy cái hộp kia của các nàng không tồi, vì vậy ta nhờ nàng mua giúp ta, nàng trực tiếp cầm một miếng dán lên tóc, viết: Làm tinh*.
[*Yêu tinh]
Cậu mới làm tinh!!!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
[*Đây, miếng dán có chữ đây :v ]
[2018-04-19 17:35]
Phiên ngoại Văn
Trứng muối tan lớp cùng nàng đi tìm Bảo Nhi, muốn đi kho hàng hỗ trợ đem sách tuyên truyền sắp xếp lại. Đi vào trong đường nhỏ của tiểu khu hai ta đều cúi đầu nhìn điện thoại, đột nhiên có người ở đối diện nhào tới ôm hai ta lại, dọa chúng ta hồn cũng muốn bay ra.
Trong lúc ta đang muốn chửi thì ngửi được một mùi hương quen thuộc, vừa ngẩng đầu lên nhìn, thì ra là Bảo Nhi. Ở trên đầu nàng đội mũ lưỡi trai NIKE màu trắng, lưỡi trai được xoay ra sau hướng chúng ta cười xấu xa.
“Cậu hù chết tớ.” Trứng muối sắc mặt trắng bệch yếu đuối nằm trên vai Bảo Nhi.
“Ai bảo hai cậu chơi điện thoại ở trên đường làm gì? Tớ cố ý hù hai cậu, sau này hai cậu mới có ý thức được.” Nàng buông hai ta ra, hai tay đút vào trong túi quần. Nhìn nhìn, người phúc hắc như vậy thì còn có ai nữa?
“Sao cậu đi ra đây vậy?” Lòng của ta đang gào thét, vừa thút tha thút thít, bất quá rất nhanh bị lối ăn mặc hôm nay của nàng hút mắt. T- shirt màu trắng cùng với quần yếm màu xanh da trời, nữa dây trên thì lại nới lỏng xuống, một đôi giày vải màu trắng, dù đơn giản nhưng lại soái đến muốn nổ tung, đã lâu rồi không thấy nàng mặc như vậy.
“Tớ đi tới cửa hàng tiện lợi ở phía trước mua đồ thì liền thấy hai cậu.” Nàng cười nói.
“Người mặc ít như vậy là không được.” Vợ yêu bắt đầu lải nhải, đem đem dây quần của nàng kéo lên.
“Tớ cũng muốn nóng chết rồi, ở trong kho hàng rất oi bức, sách tuyên truyền quá nhiều, nhân viên thì lại không đủ.” Nàng bướng bỉnh đem trán ở trước ngực trứng muối lau mồ hôi.
“Tớ nói nè Doãn lão sư, việc nặng này làm sao có thể để vợ yêu của cậu làm được chứ? Quá không hiểu chuyện mà, còn không mau đi hỗ trợ cho tớ ~” Nắm được cơ hội quở trách trứng muối.
Lâu chủ này còn tung ta tung tăng chạy về phía trước, thật có tiền đồ ~~~
[2018-04-23 10:16]
Tiểu phiên ngoại
Bảo Nhi đưa ta đi tới trạm thứ nhất, sau đó buổi chiều nàng với Đại tỷ phu đi kiểm tra điện nước, ta bận rộn tới 7 giờ tối.
Ở trong xe nghe nhạc xem văn của lão Đại viết, khóe miệng vẫn luôn cong lên, so sánh với ta, nàng viết rất tốt, rất nhiều chi tiết cùng trải qua nàng tinh tế viết ra, lập thể dễ coi, cũng để cho ta cảm nhận được hai ngày báo danh ta chưa đến các nàng đã xảy ra chuyện gì. Cũng cho ta cảm nhận được mừng rỡ cùng kích động của các nàng khi gặp được yen.
Nàng vẫn luôn viết chúng ta rất tốt, nhưng mà nàng không có viết nếu như bản thân mình không đi con đường âm nhạc này thì cũng có thể thi đậu được đại học rất tốt. Nàng là trợ thủ đắc lực của giáo sư, tử bỏ công việc ở đại học mà lựa chọn dạy học ở trường cao trung trọng điểm, tư tưởng với suy nghĩ của nàng đều chững chạc hơn chúng ta, bây giờ từ điểm xuất phát lại nhảy lên đến đỉnh cao, chúng ta bội phục quyết định lúc trước của nàng là đúng.
Nàng không phải nhất thời hứng khởi mới viết văn, từ rất lâu nàng đã đáp ứng ta phải viết đẩy đủ những chi tiết ta chưa viết ra, rất cảm ơn nàng trong lúc cấp bách viết lại những kỷ niệm ấy. Viết văn phải tốn rất nhiều thời gian cùng tinh lực, và phải có nhận thức sâu sắc, nếu như muốn viết, nguyên một ngày phải đắm chìm trong tình cảnh lúc ấy, lòng không thể loạn, càng không thể phân tâm đi làm việc khác, như vậy mới có thể đem những thứ tốt nhất phơi bày ra.
Quay đầu nhìn về phía yen đang lái xe, nhịn không được khẽ nhéo mặt nàng.
“Làm gì vậy?” Nàng hơi giơ khóe miệng lên nhìn ta một cái cười hỏi.
“Vợ, cậu thật sự là của tớ sao.” Hạnh phúc chăm chú nhìn nàng.
“Chẳng lẽ mười mấy năm nay cậu vẫn luôn ở trong mộng à? Hạ Mạt, cậu nhanh tỉnh lại đi.” Nàng dở khóc dở cười vươn tay ra tàn nhẫn nhéo ta một phen.
[2018-04-24 10:07]
Trích lời kinh điển hiện nay của Lý Tiểu Bảo
Tối hôm qua tắt đèn chợt xuất hiện một mảnh hắc ám, ta hỏi nàng người đang ở đâu.
“Đầu của tớ đang ở trên gối, mông ở bên cậu.” Là cái quỷ gì?
Trước lúc sắp ngủ, lo lắng ngón trỏ của nàng bị va chạm có khá hơn chút nào không.
“Năm nay ngón trỏ của tớ phạm Thái Tuế*.”
Được rồi……
Ngón trỏ phạm Thái Tuế……
Ngày mai có khả năng là ngón giữa……
[*Sao Thái Tuế là sao xấu, mang đến điềm gở]
[2018-04-24 10:17]
Tối hôm qua ở nhà ăn bí đỏ, không cẩn thận để nước của nó rơi trên áo polo màu trắng có cổ nàng mới mua, nàng không có phát điên, rất bình tĩnh cởi áo thun ngay trước mặt ta. Sau đó rất bá đạo đưa cho ta rồi nói: “Giặt đi!”
Muốn giặt là liền giặt sao, có cần lạnh như vậy không!
[2018-04-25 22:04]
Phiên ngoại Khiết
Vị tiên sinh nhà ta đi công tác, hôm nay ba mẹ mang tiểu Vũ qua nhà dì chơi. Buổi tối khó có được Hạ Mạt làm đầu bếp, đã lâu rồi không có ăn đồ ăn nàng làm, không có bị thụt lùi, khai vị vô cùng ngon miệng.
Về nhà có cơm nóng thức ăn nóng còn có người thân, ăn cái nào cũng đều ngon, chỉ có ta với tiểu Đằng Văn Văn Hạ Mạt bốn người ăn.
Tối nay Bảo nhi có xã giao, mới vừa về chúng ta múc canh cho nàng, nàng uống hai lần, nàng không chịu thua ai để cho Hạ Mạt ngồi ở trên đùi nàng, nàng ôm Hạ Mạt cùng trò chuyện với chúng ta.
Lãng mạn và bá đạo như vậy chúng ta không học được.