Phiên ngoại 17
27-10-2012 08:59:34
Tối hôm qua chúng tôi cơm nước xong, vội vàng đi sân bay, ngồi máy bay tám giờ rưỡi tối bay đi Hải Nam Tam Á, địa phương xinh đẹp này chúng tôi đã tới rất nhiều lần, yêu thích sự nhàn nhã và tự tại, lại càng thêm yêu thích biển rộng xanh thẳm ở nơi đây.
Đến sân bay, khách sạn đặt trước đã có người tới tiếp đón chúng tôi, nhìn thấy vị tài xế ở trước lối ra mọi người đều nở nụ cười thoải mái, bởi vì lần trước tới đón chúng tôi chính là ông ấy, một lão đại ca dí dỏm hài hước, hai bên gặp mặt đều cảm thấy đặc biệt thân thiết, dọc theo đường đi vừa nói vừa cười.
Mỗi lần tới đây đều sẽ ngụ ở khách sạn này, nó để lại cho chúng tôi kỷ niệm cùng dấu ấn tốt đẹp, vẫn như cũ là gian phòng 521 nơi khúc quanh, tôi và nàng đứng trước cửa nhìn nhau một cái, tiếp theo khẽ cười lên. Yen gõ nhẹ cửa ba lần sau đó mở ra gian phòng, đi vào bố cục vẫn không thay đổi, nhưng hình như sàn nhà có sửa sang qua, tôi vội vàng thả xuống hành lý, kéo nàng đi ban công, dựa vào ánh đèn nhỏ yếu phương xa có thể nhìn thấy biển rộng đen kịt một màu, nghe thấy sóng lớn mãnh liệt tôi hưng phấn đưa hai tay, nhắm mắt lại hít sâu mùi vị gió biển, Yen ở sau lưng ôm tôi thật chặt, đầu tựa ở trên lưng của tôi, lúc này vô thanh thắng hữu thanh…
Tối hôm qua hai chúng tôi ngủ rất say, sáng sớm liền bị nàng quấy rầy tỉnh lại.
“Hả? Sao không ngủ nữa?” Tôi ôm nàng hơi híp mắt lại hỏi.
“Tự nhiên tỉnh rồi, tối hôm qua cậu ngủ sớm hơn tớ, những ngày qua ngao du khắp chốn mệt chết rồi đi?” Yen nghịch ngợm tóc mai trên trán tôi.
“Không mệt, có cậu ở bên cực kì sức sống.” Tôi bắt được tay nàng nói.
“Ha ha, giờ chúng mình đi bãi biển một chút đi.” Yen đề nghị.
“Được, đang có ý đó.” Tôi ngồi dậy kéo nàng đi rửa mặt.
Sáng sớm bãi biển vô cùng yên tĩnh, chỉ có lẻ loi mấy người đi đường, hai đứa xách theo đôi tông lê bước chân trần, giẫm trên cái trắng mềm mịn bước chậm, gió biển thổi lên có chút lạnh, Yen cởi xuống khăn lụa trên người nàng, choàng lên bả vai của hai đứa.
“Tớ không lạnh, cậu choàng đi.” Tôi định choàng khăn về trên người nàng.
“Nghe lời, đừng để bị cảm lạnh.” Ánh mắt Yen dịu dàng nhìn tôi, tôi cười ngọt ngào.
“Ôm chặt tớ.” Yen nói, tôi ngoan ngoãn ôm chặt lấy nàng, còn véo nhẹ eo nàng, nàng cười khanh khách…